Chương 1441: Thần Vương cấm thức, Thập Nhị Thần Thiên Thú!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ồ!”
Biên hoang, vô số sinh linh thấy cảnh tượng này thì da đầu đều tê dại.
“Đây là thực lực chân chính của Quân gia Thần Vương sao, cũng quá khủng bố!” Có chí cường giả cảm thán.
Chiêu này đủ để thí đế!
“Hừm?” Ách Hoạ chung cực cũng phát ra một tiếng kinh ngạc nhỏ.
Sau đó, lão ra tay, lần này không phải là một ngón tay, mà là một chưởng!
Đủ nhìn ra chiêu này làm Ách Hoạ chung cực cũng phải bất ngờ, phải trịnh trọng lên một chút.
Phanh!
Cú va chạm không cách nào hình dung bùng nổ, điều quỷ dị chính là không có bất cứ âm thanh nào truyền ra.
Bởi vì cả hư không cũng im lìm mà mai một, không có vật chất nào tồn tại nên tất nhiên âm thanh cũng không thể truyền ra được.
Va chạm khủng bố này tạo ra cả khí hỗn độn!
Thời gian giống như xuất hiện đứt đoạn!
Phốc một tiếng, vòng bảo hộ máu đen của Ách Hoạ chung cực bị đánh vỡ!
Sau đó, Ách Hoạ chung cực bị đẩy lui một bước.
Chỉ một bước, nhưng đã làm đồng tử của chư vương dị vực chợt co rụt lại!
“Sao có thể, Ách Họa vĩ đại lại bị đẩy lui một bước!” Vô số sinh linh dị vực đang kêu lên sợ hãi, không thể tin nổi.
Ách Hoạ chung cực là tồn tại như thế nào?
Cho dù chỉ lui ra phía sau một bước, cũng đủ để khiến vô số người kinh tủng!
Trái lại Quân Vô Hối, Thần Vương Thể của ông ta đang tan rã, bên ngoài hiện ra rất nhiều miệng máu. Máu tươi thê lương nhiễm đỏ bạch y của Thần Vương. Ông ta đã bị thương, thậm chí cả căn nguyên Thần Vương cũng hao tổn một ít.
Sau khi đâm nát rất nhiều sao trời, Quân Vô Hối mới ngừng lại, sau đó ho ra một ngụm máu tươi.
Quân Tiêu Dao nhịn không được mở miệng, đồng thời nhìn về phía Ách Hoạ chung cực, mang theo lạnh lẽo vô biên.
Hắn không quan tâm đến chúng sinh nhiều như Quân Vô Hối, hắn chỉ để ý gia tộc, thân nhân của mình.
Mà Quân Vô Hối chính là người có huyết mạch sâu nhất với hắn!
Cho nên Quân Vô Hối cũng là một trong những nghịch lân của Quân Tiêu Dao, không được phép bị đụng vào!
“Vậy mà còn chưa chết, ngươi thật sự nằm ngoài dự đoán của ta” Ách Hoạ chung cực nhìn thấy Quân Vô Hối cả người nhiễm máu, nhưng vẫn đứng sừng sững thì có chút kinh ngạc.
“Cuộc chiến còn chưa kết thúc.” Vẻ mặt Quân Vô Hối rất kiên nghị.
Thập Nhị Thần Thiên Thú là cấm chiêu Thần Vương của ông ta. Nhưng nó chỉ là phá vỡ vòng bảo hộ máu đen của Ách Hoạ chung cực, đánh lui lão một bước.
Nhưng nói thật, chuyện này đã là một hành động vĩ đại kinh người, không ai sẽ xem nhẹ Quân Vô Hối vì chuyện này, ngược lại càng thêm kính nể ông ta
Bởi vì không phải ai cũng có thể đánh với Ách Hoạ chung cực đến tình trạng này.
Trước mặt Ách Họa, Đại đế cũng vô cùng yếu ớt, gầy yếu như một đứa trẻ.
Quân Vô Hối lại thúc giục thần năng, thi triển ra Thần Vương Tái Sinh Thuật. Nhưng căn nguyên Thần Vương đã bị tổn thương, năng lực khôi phục không bằng trước đó.
Mà đúng lúc này, bên ngoài Vô Thiên Ám Giới lại có khí tức bất hủ tràn ngập, đó là một ít Bất Hủ Chi Vương còn ở dị vực.
Tuy rằng phía biên hoang hội tụ rất nhiều chiến lực đứng đầu của dị vực, nhưng dị vực quá rộng lớn, chung quy vẫn còn Bất Hủ Chi Vương chưa từng xuất chiến.
Giờ phút này, một số Bất Hủ Chi Vương xuất hiện ở bên ngoài Vô Thiên Ám Giới, muốn yết kiến Ách Hoạ chung cực.
“Không tốt!” Ở biên hoang, các sinh linh Tiên Vực thấy tình cảnh này thì sắc mặt càng trắng bệch như tờ.
Chỉ là một Ách Hoạ chung cực đã đủ để Quân Vô Hối rơi vào đường chết. Hiện tại lại có mấy Bất Hủ Chi Vương hiện thế. Trừ chết ra thì đôi phụ tử Quân Vô Hối và Quân Tiêu Dao này đã không lựa chọn thứ hai.
“Không ổn, phải đi cứu bọn họ!” Có trưởng lão Quân gia đang rống lên.
“Trấn định, hiện tại có đi cũng không còn kịp rồi, chỉ có thể tin tưởng bọn họ, Vô Hối không phải người lỗ mãng như vậy!” Quân gia Bát Tổ, Quân Thiên Mệnh quát lạnh.
Tuy nói như thế, nhưng nắm tay của Quân Thiên Mệnh cũng đang siết chặt.
Đôi phụ tử này chính là hy vọng để kéo dài tộc vận Quân gia vạn năm, tuyệt đối không thể có bất trắc gì được!
“Lần này không xong.”
Cả Thần Vũ Đại Đế trong ba đại đế của Quân gia cũng đanh mặt lại, muốn xé rách hư không, chế tạo thông đạo để đi đến dị vực.
Lấy thủ đoạn đại đế của bọn họ, muốn làm như vậy cũng dễ như trở bàn tay.
Nhưng trong nháy mắt đã bị Vương của đế tộc chung cực dị vực cản trở.
“Các ngươi muốn đi đâu, xem diễn tại đây không tốt hơn sao?” Chư vương của Chung Cực Đế Tộc đang cười lạnh.
“Dị vực bọn ngươi có gánh chịu được hậu quả khi chọc giận Quân gia ta không?” Thần Vũ Đại Đế cũng tức giận, đế uy lay động thiên địa mênh mông!
Mà ở phía Vô Thiên Ám Giới, một con thần ngao thân thể khổng lồ như đại lục, cuối cùng biến thành một lão giả đầu trọc lưng rùa
Lão đang chắn bên ngoài Vô Thiên Ám Giới.
“Thần Ngao Vương, ngươi làm vậy là có ý gì?” Những Bất Hủ Chi Vương muốn đi đến yết kiến Ách Hoạ chung cực nhìn thấy Thần Ngao Vương thì sắc mặt trầm xuống.
“Không ai được tiến vào trong đó.” Thần Ngao Vương lạnh nhạt nói.
Quân Vô Hối không cho lão cùng tiến vào chỗ sâu trong Ám Giới. Tuy Thần Ngao Vương không yếu, nhưng đối mặt với Ách Hoạ chung cực thì chỉ biết càng yếu ớt hơn Quân Vô Hối.
“Thần Ngao Vương, xem ra ngươi muốn phản bội thế giới của chúng ta!” Bất Hủ Chi Vương tức giận.
Thần Ngao Vương chưa nói cái gì, nhưng khí tức lại bùng nổ.
Ngôn ngữ đã không còn chút ý nghĩa nào. Mặc dù chỉ có một mình lão, thà chết cũng phải giữ chân chư vương, không thể để bọn chúng tiến vào quấy rầy Quân Vô Hối.
“Thần Ngao Vương này nguyện máu chảy đầu rơi vì gia tộc của ân nhân!”
Khí tức của Thần Ngao Vương bùng nổ, xông thẳng lên Cửu Trọng Thiên, chủ động đánh về hướng các Bất Hủ Chi Vương kia.
“Hả, Bất Hủ Chi Vương kia, chẳng lẽ là...”
Phía Quân gia có cổ tổ thông qua quầng sáng, nhìn thấy Thần Ngao Vương, trong mắt hiện lên một tia kinh nghi.
Một ít cổ tổ như mơ hồ nhớ rõ, trong một ít ghi chép mơ hồ, vị tổ tiên kia từng cứu một con thần ngao ở một cấm địa. Nhưng dù sao lại không còn tung tích.
Không nghĩ tới nó ẩn núp ở dị vực mấy kỷ nguyên, còn trở thành Bất Hủ Chi Vương của dị vực.
“Nhưng chỉ có một vị cũng ngăn không được.” Có trưởng lão Quân gia nôn nóng.
Mà đúng lúc này, phía Ám Giới, Quân Tiêu Dao cũng đã nhận racó khí tức Bất Hủ Chi Vương va chạm bùng nổ bên ranh giới Ám Giới.
Quân Tiêu Dao không chút do dự mà trực tiếp tung ra một đóa bỉ ngạn hoa.
Đồng thời một sợi tơ hồng trên cổ tay cũng hiện lên.
“Thép tốt phải dùng trên lưỡi dao, lần này phải xem các ngươi có tuân thủ hứa hẹn không.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Hiện tại chính là thời khắc nguy cơ cực điểm!
Dệt hoa trên gấm dễ, đưa than ngày tuyết khó!