Chương 1467: Tiện tay diệt sát chủng tử hắc ám
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bạch y như tuyết, vạt áo phần phật, khí chấn hoàn vũ, tiếu ngạo trời cao.
Đại bàng Thanh Thiên chân đạp cấp bậc chuẩn bất hủ, vừa mới hiện thân, uy thế lập tức càn quét toàn bộ chiến trường!
Không ai không ghé mắt!
Khương Lạc Ly nhìn bóng dáng đã lâu không gặp ấy, trước mắt lại nháy mắt mơ hồ.
Nàng không muốn để cho mình khóc, nhưng nước mắt lại không ngăn được.
Đó là vui sướng, cũng là kích động, càng là sự vỡ bờ của những tưởng niệm thời gian dài ấp ủ đi ra.
“Tiêu Dao ca ca…”
Kèm theo một chút giọng nghẹn ngào, giọng nói ngọt ngào lại càng chọc cho người ta thương tiếc, từ trong cái miệng nhỏ nhắn của Khương Lạc Ly truyền ra.
Người tới là ai, đã không cần nhiều lời!
“Hắn đã đến rồi…”
Giờ khắc này, vô số thiên kiêu Tiên Vực trên khắp chiến trường, tâm trạng ôm giữ khác nhau, chiêm ngưỡng một tôn truyền kỳ đã từng kết thúc, vương giả trở về!
“Quân Tiêu Dao!”
Lúc thấy Quân Tiêu Dao hiện thân, đầu tiên trong mắt chủng tử hắc ám của bộ tộc Ma Thủy có vẻ ngạc nhiên, sau đó lập tức bộc phát cơn thịnh nộ ngút trời!
Quân Tiêu Dao coi cả bộ tộc Ma Thủy như ngốc tử mà đùa bỡn, lại trực tiếp giết Ma Hầu La một trong Diệt Thế Lục Vương.
Điều này đã làm cho chủng tử bộ tộc Ma Thủy, trong mắt tản ra sát ý lạnh lẽo.
Bọn họ cũng biết, Quân Tiêu Dao có thể diệt sát ách họa, chủ yếu là bởi vì tôn pháp thân màu vàng kia, còn có các loại ngoại lực như Tam Thế Đồng Quan.
Hơn nữa tất cả mọi người cũng đều thấy được, sau khi lực pháp thân tín ngưỡng tiêu hao gần như không còn, liền không cách nào vận dụng được.
Cho nên chủng tử hắc ám của bộ tộc Ma Thủy cũng không phải quá e ngại Quân Tiêu Dao.
Hắn ta có thể cảm nhận được, Quân Tiêu Dao và hắn ta đều cùng ở cảnh giới Chí Tôn đại viên mãn, vẫn chưa đột phá đến cảnh giới Thiên Tôn.
“Chết đi!”
Chủng tử hắc ám của bộ tộc Ma Thủy không hề do dự ra tay, Ma năng vô biên hội tụ thành một cây trường mâu màu đen, giống như có thể xuyên thủng trời xanh, đột ngột công tới Quân Tiêu Dao.
Bây giờ, nếu như ai có thể giết được Quân Tiêu Dao thì chắc chắn sẽ trở thành vinh quang vô thượng của Dị Vực!
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao lãnh đạm.
Sau khi trải qua trận chiến ách họa chung cực, bây giờ chiến đấu của thế hệ trẻ tuổi ở trong mắt hắn, quả thật giống như tiểu hài tử chơi nhà chòi, trong lòng không khởi lên chút gợn sóng nào.
Ầm ầm!
Quân Tiêu Dao cực kỳ đơn giản, một chưởng ép tới.
Trong bàn tay, khí Hỗn Độn phun trào, mỗi một sợi đều có thể ép sập thiên khung.
Cảm nhận được cỗ lực lượng kinh khủng tới cực điểm này, chủng tử hắc ám của bộ tộc Ma Thủy cũng đột nhiên thay đổi nét mặt.
Hắn ta đoán không sai.
Hắn ta và Quân Tiêu Dao quả thực đều là cảnh giới Chí Tôn đại viên mãn.
Nhưng cảnh giới Chí Tôn cũng có chênh lệch. Chí Tôn bình thường và Chí Tôn cảnh giới cao nhất nắm giữ chín đạo pháp tắc, hiển nhiên không cách nào so sánh được.
Còn Quân Tiêu Dao ấy à?
Là Chí Tôn nắm giữ mười đạo pháp tắc, dị số siêu việt cảnh giới cao nhất!
Chớ nói chi đây còn không phải là cực hạn của Quân Tiêu Dao!
Chủng tử hắc ám của bộ tộc Ma Thủy cũng rất mạnh, tu luyện ra trọn vẹn sáu đạo pháp tắc, nhưng ở trước mặt Chí Tôn dị số Quân Tiêu Dao này, vẫn như cũ yếu như con kiến.
Đại thủ ấn Hỗn Độn lật úp xuống, như Thái Cổ Ma Sơn, trực tiếp nghiền nát chủng tử hắc ám của bộ tộc Ma Thủy, thần hình đều diệt!
Hai vị chủng tử hắc ám khác chứng kiến một màn này, mặt mày hốt hoảng, vội vàng muốn chạy trốn.
Quân Tiêu Dao đồng dạng nhấc tay vỗ tới.
Một chưởng một tiểu bằng hữu.
Chỉ chốc lát, ba tôn chủng tử hắc ám tàn sát bát phương ở trên chiến trường đều mất mạng!
“Ừng ực…”
Một ít thiên kiêu Tiên Vực mạnh mẽ nuốt nước miếng một cái.
Đây cũng không phải là lực lượng Quân Tiêu Dao mượn dùng pháp thân thần linh, mà là lực lượng của bản thân hắn.
Giết Chí Tôn bình thường như con kiến!
Vô số ánh mắt nhìn đến bóng dáng đứng vững ở trên đại bàng Thanh Thiên kia, như là chiêm ngưỡng thần tích!
“Tiêu Dao đại nhân đã trở về!”
“Thần Tử vô song!”
“Vương của thể hệ tuổi trẻ Tiên Vực, rốt cuộc đã trở lại!”
“Đánh cờ với trời còn có thể thắng, thử hỏi còn có ai?”
Rất nhiều thiên kiêu Tiên Vực đều đang gào lên, vô cùng kích động.
Mặc dù đối thủ của Quân Tiêu Dao ở Tiên Vực không ít, nhưng người sùng bái hắn lại càng nhiều hơn.
Đặc biệt là ở sau khi Quân Tiêu Dao diệt sát ách họa chung cực, loại sùng bái này đã tiếp cận không não và điên cuồng.
Đánh cờ với trời.
Trấn áp ác niệm thần linh, cứu vớt biên quan.
Trấn giết ách họa chung cực.
Bất kỳ việc nào trong này làm thành, đều đủ để vạn linh cúng bái, chúng sinh kính ngưỡng.
Mà hết thảy những việc này, đều là Quân Tiêu Dao một mình làm được.
Hắn không được nâng lên đàn tế Thần thì ai đáng được nâng lên đàn tế Thần đây?
“Tiêu Dao ca ca!”
Chỉ thấy một bóng hình xinh đẹp, như con yến non về tổ phóng tới Quân Tiêu Dao, nhào vào trong lòng hắn.
Chính là Khương Lạc Ly.
Hồi lâu không gặp, Khương Lạc Ly ngoài thân cao ra thì không có thay đổi gì, vẫn như cũ là tiểu chân ngắn kia.
Khí chất đã có một chút chuyển biến.
Nếu như nói lúc trước Khương Lạc Ly gian xảo như tinh linh, xinh đẹp hoạt bát.
Như vậy nàng của bây giờ, thành thục một chút, cũng an tĩnh một chút, dung nhan thanh tú mỹ lệ thoát tục, gương mặt xinh đẹp trắng nõn trơn bóng.
Hiển nhiên, cái này và lịch luyện mấy năm nay của nàng không thể tách rời.
Cho dù là hòn ngọc quý trên tay Khương gia, sau khi rời khỏi nhà ấm cũng nên trưởng thành.
Đặc biệt là trước đó, sau khi nghe nói Quân Tiêu Dao vẫn lạc, Khương Lạc Lạc hệt như là trưởng thành trong vòng một đêm, hiểu rõ cái gì gọi là tư vị mất đi.
Bây giờ lại nhìn thấy ý trung nhân quen thuộc, nàng không nhịn được nhào thẳng vào trong ngực Quân Tiêu Dao, cũng mặc kệ lúc này có phải là đang ở trên chiến trường hay không.
Cảm giác mất rồi có lại, rất trân quý.