Chương 1468: Tưởng niệm của Khương Lạc Ly
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhìn Khương Lạc Ly rút vào ngực mình, rõ ràng rất muốn khóc nhưng lại cố nén không khóc, bờ vai thơm hơi giật giật, Quân Tiêu Dao cũng khẽ thở dài một hơi.
Mấy năm nay hắn một lòng tu luyện, trở nên mạnh mẽ, tìm kiếm chân tướng thế gian, quả thực cũng đã bỏ qua rất nhiều, không chú ý đến người bên cạnh.
Không chỉ có Khương Lạc Ly mà còn có Khương Thánh Y, nữ tử ấy vẫn luôn ở sau lưng lặng lẽ nỗ lực, nhưng xưa nay không hề đòi hỏi hắn bất kỳ thứ gì.
Hắn lại nghĩ tới một góc mảnh vụn tương lai kia, trời đất rối loạn, nụ cười có vẻ nhuốm máu của Khương Thánh Y, xinh đẹp thê lương nhìn hắn.
Quân Tiêu Dao nhận thấy, có phải cũng nên cho một lời hứa hẹn trịnh trọng hay không?
Hắn sợ bỏ lỡ rồi, sau này có thể cũng sẽ không còn cơ hội.
Chuyện này, Quân Tiêu Dao gác lại trong lòng.
Hắn vươn tay, nâng gương mặt xinh đẹp của Khương Lạc Ly lên.
Có lẽ là nhớ nhung cầu mà không được, khiến cho giữa lông mày thanh tú của Khương Lạc Ly nhiều hơn mấy phần tiều tụy.
“Tiêu Dao ca ca, ta chỉ biết, sao ca có thể không nói một tiếng lập tức rời khỏi chúng ta hả, ca không phải người như vậy.”
Giọng Khương Lạc Ly hơi nghẹn ngào, trên mặt lại lộ ra một nụ cười hàm chứa nước mắt.
Loại tình cảm này cực kỳ phức tạp, có vui sướng, kích động, cũng có nghĩ mà sợ, một chút tủi thân.
“Thật có lỗi, để ngươi lo lắng rồi.”
Quân Tiêu Dao cũng không biết nên nói cái gì.
“Tiêu Dao ca ca, ca trở về là được rồi.” Vành mắt Khương Lạc Ly phiếm hồng, trong nụ cười có một chút nước mắt.
“Ngươi quả nhiên đã trưởng thành.” Quân Tiêu Dao cảm thán nói.
“Tiêu Dao ca ca rốt cuộc đã nhận ra ta cao hơn rồi sao?”
“Không phải người cao.”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao dừng ở ngực Khương Lạc Ly.
Mặc dù chiều cao Khương Lạc Ly không đổi, nhưng một ít bộ vị lại phát dục rất tốt, biến thành mặt non ngực khủng.
“Tiêu Dao ca ca… ca!”
Khương Lạc Ly đỏ mặt làm ầm lên, từng nắm đấm nhỏ nện vào ngực Quân Tiêu Dao.
Nàng cũng không nghĩ đến, sau khi gần như sinh ly tử biệt gặp lại, vậy mà Quân Tiêu Dao còn trêu ghẹo nàng như vậy.
“Ngươi cười là được rồi, đây mới là Khương Lạc Ly ở trong ấn tượng của ta.” Quân Tiêu Dao khẽ cười một tiếng.
Khương Lạc Ly sững sờ, sau đó cái mũi nhỏ co lại, rốt cuộc không nhịn được hoàn toàn khóc lên, tay ngọc ôm lấy Quân Tiêu Dao, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn ở trong ngực Quân Tiêu Dao.
Vẫn là sự dịu dàng quen thuộc kia.
Vẫn chưa thay đổi.
Quân Tiêu Dao vỗ nhẹ tấm lưng ngọc ngà của Khương Lạc Ly, cũng đã nhận ra một ánh mắt cực kỳ phức tạp, kèm theo vẻ cực kỳ hâm mộ ẩn ẩn lén lút ngó qua đây.
Đế Nữ Linh Diên!
…
Khương Lạc Ly có thể ngay nhiên lao vào trước ngực Quân Tiêu Dao, thổ lộ hết tâm tư nhớ nhung, nhưng Linh Diên lại không thể.
Nàng là Đế Nữ của Oa Hoàng Tiên Thống, là thiếu hoàng của Tiên Đình.
Hơn nữa lần này đối phó Dị Vực, Quân gia phong mang đại thịnh, rất có cảm giác cùng Tiên Đình chia đều nửa giang sơn Tiên Vực.
Cho nên xuất phát từ lập trường, Linh Diên không thể nào tỏ ra có ý gì với Quân Tiêu Dao.
Đừng nói ôm ấp giống như Khương Lạc Ly, ngay cả ở trước mặt mọi người nói một câu ngươi đã trở về cũng không thể làm được.
Nhưng Linh Diên lại không chỉ là Linh Diên. Nàng còn dung hợp hồn của Thiên Nữ Diên.
Cho nên giờ phút này ánh mắt của Linh Diên vô cùng phức tạp. Nàng nhìn Khương Lạc Ly, rất ghen tỵ.
Dường như đã nhận ra ánh mắt của Quân Tiêu Dao, Linh Diên cuống quít gác qua một bên.
Quân Tiêu Dao không nói gì.
Cho dù là xem ở phân thượng Thiên Nữ Diên thì hắn cũng không có khả năng đối đáp Linh Diên thế nào.
Có điều về sau, hắn xác thật cần phải đi tìm Linh Diên, bởi vì muốn từ chỗ đó của nàng có được Tiên Kiếp Kiếm Quyết một trong Ngũ Đại Thần Quyết.
Như thế thì Quân Tiêu Dao sẽ gom góp đủ Ngũ Đại Thần Quyết, có lẽ có thể hiểu thấu kiếm đạo, lĩnh ngộ pháp tắc kiếm cũng không nhất định.
“Quân Tiêu Dao…”
Dị Vực bên kia, rất nhiều Đế Tử Thiên Nữ của đế tộc và chủng tử hắc ám chung cực đế tộc, ánh mắt nhìn Quân Tiêu Dao, trong oán hận còn kèm theo một chút khiếp sợ.
Đây chính là một kẻ khủng bố đã lừa gạt toàn bộ sinh linh Dị Vực, còn giết ngược ách họa chung cực.
“Còn muốn chiến đấu đến cùng nữa không?”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao đảo qua một đám thiên kiêu Dị Vực, nét mặt lộ ra lãnh ý.
Tuy rằng hắn đã lưu lại Dị Vực rất lâu, cũng có giao tình với một ít thiên kiêu Dị Vực, như Ngũ Mỹ Đồ Sơn vân vân.
Nhưng điều này cũng không đại biểu Quân Tiêu Dao lập tức thay đổi góc nhìn về Dị Vực.
Kẻ xâm lược, từ đầu đến cuối vẫn là kẻ xâm lược.
Ngay lúc Quân Tiêu Dao muốn ra tay, bỗng nhiên bầu trời tối sầm lại, một bàn tay to tản ra lực bất hủ bàng bạc, nén thẳng xuống bãi chiến trường này.
Vậy mà lại muốn một chưởng chụp chết Quân Tiêu Dao!
Rõ ràng sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao đã khơi dậy sát ý của bất hủ vương Dị Vực!
“Ồ…”
Nét mặt Quân Tiêu Dao hờ hững, không hề có động tác.
Sau một khắc, một tiếng quát già nua vang lên:
“Lão hủ thật muốn nhìn xem, ai dám đụng đến!”
Một vị lão giả lưng rùa, lặng lẽ hiện ra trong hư không, chính là Thần Ngao Vương.
Ầm!
Sóng bất hủ bắn ra, chấn động giữa trời đất.
Chứng kiến một màn này, hai giới thiên kiêu trên chiến trường đều có chút không thốt nên lời.
Dùng chuẩn bất hủ làm vật cưỡi, còn có bất hủ vương chân chính đi theo hộ đạo.
Đây là đãi ngộ cấp bậc gì chứ?
Một từ thôi.
Phô trương!
Còn những bất hủ vương khác, thậm chí vương của chung cực đế tộc đều biết Quân Tiêu Dao từ Dị Vực trở về.
Bọn họ muốn phát tiết phẫn nộ trong lòng, trấn giết Quân Tiêu Dao. Kết quả vẫn là bị đám người Thần Vũ Đại Đế chặn lại.
“Các ngươi đại thế đã mất, tiếp tục khai chiến còn có ý nghĩa gì không?” Thần Vũ Đại Đế lạnh lùng nói.
Nếu như nói ách hoạ chung cực còn ở, vậy thì Dị Vực quả thực là chiếm ưu thế tuyệt đối.
Nhưng bây giờ, ách họa đã diệt, cho dù Dị Vực muốn toàn lực xâm lấn Cửu Thiên Tiên Vực thì cũng là giết địch một ngàn tự tổn tám trăm.
Chưa nói đến Tiên Vực còn có bao nhiêu nội tình chưa lộ ra, ngay cả Dị Vực, thiên tai cấp bất hủ chân chính vẫn còn đang ngủ say như cũ, chưa từng thức tỉnh.
Cho nên hiện tại cũng không phải là thời điểm hai giới đại chiến sau cùng.