Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1470 - Chương 1470 - Trở Về Tiên Vực, Sum Họp Cùng Người Thân

Chương 1470 - Trở về Tiên Vực, sum họp cùng người thân
Chương 1470 - Trở về Tiên Vực, sum họp cùng người thân

Chương 1470: Trở về Tiên Vực, sum họp cùng người thân

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ha ha, Tiêu Dao, một ván cờ này của ngươi, ngay cả chúng ta cũng bị dọa cho giật nảy mình.”

Một đám lão tổ Quân gia đều hiện thân, còn có tất cả tộc nhân, trưởng lão.

Những lão tổ này thường ngày đều ở trong tổ từ, thân đứng ở địa vị cao. Giờ phút này bọn họ nhìn đến Quân Tiêu Dao, khỏi phải nói thân thiết hòa ái cỡ nào, cười tít cả mắt.

“Quân Tiêu Dao gặp qua chư vị lão tổ, để cho chư vị lão tổ phải lo lắng rồi.”

Quân Tiêu Dao từ trên đại bàng Thanh Thiên đi xuống, chắp tay với một đám lão tổ.

“Tiêu Dao, tràng cảnh lúc ngươi vừa ra đời còn đang hiện lên trong đầu ta, bây giờ đã không cách nào tưởng tượng được, đã không yếu hơn mấy lão gia hỏa chúng ta đây.”

“Thậm chí ngay cả ách họa chung cực cũng xử lý.”

Thập Bát Tổ cũng đang ở đây, nhìn Quân Tiêu Dao, vô cùng cảm khái.

Quân Tiêu Dao mới bao nhiêu tuổi, cũng đã đuổi kịp bọn họ, hơn nữa còn có công lao và thành tích như vậy.

Có thể nói là kim cổ vô song.

“Thập Bát gia gia nói đùa rồi, nếu như không có các ngài và sự che chở của gia tộc thì sao có Tiêu Dao trưởng thành bình an được chứ?”

Quân Tiêu Dao cũng lộ ra ý cười ấm áp.

Ở trên con đường tu hành ban đầu, là Thập Bát Tổ tự mình dạy bảo dẫn dắt hắn, Quân Tiêu Dao cảm động ghi nhớ trong lòng.

“Ha ha, về sau chờ ngươi trở về, chỉ sợ tên Chiến Thiên kia sẽ vui vẻ không thôi.” Thập Lục Tổ ở bên cạnh cười nói.

Lần này hai giới đại chiến, Quân gia phái ra một ít cường giả dẫn đầu. Về phần đám người Quân Chiến Thiên, vẫn chưa đến đây.

Nhưng nếu như bọn họ biết được tin tức Quân Tiêu Dao trở về thì nhất định cũng sẽ đặc biệt vui sướng.

“Tiêu Dao, ngươi quả nhiên không phụ ủy thác của chúng ta.”

Trong hư không, lại lần nữa có giọng nói truyền đến.

Là hàng cổ tổ Quân Thái Huyền, Quân Thái A.

“Tiêu Dao gặp qua chư vị cổ tổ.” Quân Tiêu Dao hơi chắp tay.

Hắn biết, những cổ tổ này, tuy trong ngày thường gần như không thấy được mặt, nhưng ở thời khắc mấu chốt, lại là tồn tại Định Hải Thần Châm của Quân gia.

Trận bất hủ chiến trước đó, Quân Thái Huyền ở thiên ngoại, một kiếm hủy diệt Tổ Long Sào.

Vào lúc bá thể tranh phong, có cường giả bá thể tổ đường muốn can thiệp, cũng là cổ tổ Quân Thái A âm thầm ra tay tương trợ.

Cho nên với những vị cổ tổ này, hắn luôn hết mực tôn kính.

“Vị này chính là Thần Tử chủ mạch sao, quả thực có chút khó lường.”

Một bà lão tóc hoa râm đánh giá Quân Tiêu Dao.

Là cổ tổ chuẩn đế của ẩn mạch, Quân Thúy Hoa.

Mà lúc này, Quân Biệt Ly hàng thiên kiêu ẩn mạch cũng đang ở đây.

Bây giờ, mọi người cũng đều đã biết, lần này thật ra là một tuồng kịch Quân Biệt Ly và Quân Tiêu Dao đạo diễn chung.

Buồn cười chính là, trong khoảng thời gian này, Quân Biệt Ly cũng bị không ít người chỉ trích, thóa mạ, gánh chịu áp lực rất lớn.

“Là Tiêu Dao đã để cho ẩn mạch hoàn toàn quay về chủ mạch, sau này sẽ không còn phân chia nữa.” Quân Thái Huyền mỉm cười.

Ông ấy không hy vọng giữa thế hệ trẻ tuổi Quân gia còn có ngăn cách.

“Đó là đương nhiên.” Quân Thúy Hoa cũng khẽ gật đầu.

“Được rồi, chừa chút thời gian cho những người trẻ tuổi này đi.” Quân Thái A cười lắc đầu nói.

Sau đó, một đám cổ tổ, lão tổ Quân gia rời đi.

Mặc dù chiến sự đã kết thúc nhưng bọn họ còn vẫn còn có chuyện quan trọng.

Ví dụ như nguyền rủa ách họa, tuy không có khả năng diệt sạch Quân gia, nhưng nếu như không xử lý ổn thỏa thì vẫn sẽ có một chút phiền phức, sẽ liên lụy đến nhịp tiến của Quân gia.

Mà theo những cường giả Quân gia này rời đí, những thiên kiêu Quân gia, tộc nhân trẻ tuổi này đều hoàn toàn thả lỏng, sau đó bắt đầu hoan hô:

“Thần Tử ngầu quá, hình mẫu của chúng ta!”

“Người sống một đời, nếu như có vinh quang một phần ngàn của Thần Tử thôi, thế thì cuộc đời này không còn hối tiếc.”

“Ha ha, đám yêu ma quỷ quái gì đó, chỉ dám ở lúc Thần Tử đại nhân tạm ẩn đi ra phách lối, bây giờ nhìn Tiên Vực xem, còn có mấy ai dám càn rỡ!”

Giới trẻ Quân gia cực kỳ hưng phấn lẫn vinh quang.

“Ngươi thật đúng là gạt cả chúng ta.”

Quân Lăng Thương và Quân Mạc Tiếu mỉm cười đi tới.

Đã từng, ba tiểu đầu sỏ Quân gia, danh chấn cổ lộ.

Bây giờ, lại lần nữa tụ họp!

“Thật có lỗi, lại để các ngươi lo lắng.”

Nhìn thấy ý cười chân thành của hai người, Quân Tiêu Dao cũng mỉm cười.

“Đã nói xong muốn cùng nhau trưởng thành tiến bộ, kết quả một mình ngươi xử lý ách họa chung cực.”

Cho dù là Quân Lăng Thương luôn luôn có chút nói năng thận trọng, giờ phút này cũng trêu chọc một câu.

“Chẳng qua là dựa vào ngoại vật mà thôi, luận thực lực, các ngươi cũng không hề kém chút nào.”

Hồi lâu không gặp, tu vi của Quân Lăng Thương và Quân Mạc Tiếu cũng không rớt xuống, đều là cảnh giới Chí Tôn.

Có điều bọn họ một người là Trùng Đồng Giả, một người là Nhân Hoàng Thể, có thực lực này cũng rất bình thường.

Ngoài bọn họ ra, hàng Tự Liệt Quân gia Quân Mộc Lan, Quân Trượng Kiếm, Quân Tuyết Hoàng cũng đang ở đây.

Chỉ là so với Quân Lăng Thương và Quân Mạc Tiếu, bọn họ có vẻ hơi câu nệ.

Dù sao bây giờ, Quân Tiêu Dao và bọn họ chênh lệch quá xa, cảm giác cũng không giống như người cùng thế hệ mà giống như đối diện với một vị trưởng bối thực lực siêu phàm hơn.

“Sao vậy, Mộc Lan, trước đây ngươi đối diện ta cũng không phải là cái dạng này.” Quân Tiêu Dao nhìn sang Quân Mộc Lan.

Mái tóc màu đỏ đậm của nàng buộc thành đuôi ngựa, nét mặt tư thế hiên ngang, dáng người bốc lửa, trước sau lồi lõm.

Nàng là nữ hán tử có tiếng của Quân gia, lúc trước cho dù là ở trước mặt Quân Tiêu Dao cũng dùng tỷ tự xưng.

Nhưng bây giờ, nàng lại không dám như vậy, cười khổ một tiếng nói: “Thần Tử đại nhân nói đùa rồi.”

“Không cần thiết phải như thế, ta trước sau đều là ta.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.

Có điều hắn cũng hiểu được, nhiều khi, thực lực quả thật sẽ kéo khoảng cách giữa người với người ra xa.

Mà đúng lúc này, một đoàn người đi tới.

Lúc nhìn đến bọn họ, đám người Quân Lăng Thương, còn có Tự Liệt chủ mạch Quân gia, nụ cười trên mặt đều thu liễm lại chút ít.

Người đến rõ ràng là Quân Biệt Ly hàng thiên kiêu ẩn mạch.

Bên cạnh Quân Biệt Ly, một vị nữ tử áo xanh dung mạo thanh thuần xinh đẹp thanh tú đang đứng.

Ngoài ra, còn có hàng thiên kiêu ẩn mạch Quân Ân Hoàng, Quân Khuynh Nhan, Quân Lam Tịch, cũng lẽo đẽo theo đến.

Quân Biệt Ly nhìn thấy Quân Tiêu Dao, thẳng cúi đầu chín mươi độ, hành một cái đại lễ.

Vị nữ tử áo xanh kia, Lý Thanh Nhi, cũng làm như thế.

Nét mặt Quân Tiêu Dao bình thản.

Nói trắng ra là, đây vốn là một vòng giao dịch và kế hoạch.

Cho nên hắn thật ra cũng không có địch ý gì với Quân Biệt Ly.

Nhưng hắn nhìn về phía Lý Thanh Nhi, trong mắt lại lộ ra chút vẻ ngạc nhiên:

“Ồ… chẳng lẽ…”

Hắn cảm giác được, trên người Lý Thanh Nhi, nơi cỗ khí tức thương thiên đại đạo đang tuôn ra kia. Quân Tiêu Dao lập tức cẩn thận suy nghĩ tiền căn hậu quả.

“Ân của Tiêu Dao đại ca, Thanh Nhi cả đời khó quên, nguyện ý làm trâu làm ngựa báo đáp ân nhân.” Lý Thanh Nhi chân thành nói.

Bình Luận (0)
Comment