Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1471 - Chương 1471 - Cảm Kích Của Quân Biệt Ly

Chương 1471 - Cảm kích của Quân Biệt Ly
Chương 1471 - Cảm kích của Quân Biệt Ly

Chương 1471: Cảm kích của Quân Biệt Ly

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Thì ra là thế, ta hiểu rồi.”

Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua Lý Thanh Nhi, lập tức hoàn toàn hiểu rõ tiền căn hậu quả.

Thì ra Quân Biệt Ly muốn có vương miện thiên đạo cũng không phải vì mình, mà là vì người yêu của hắn ta.

Về việc này, Quân Tiêu Dao vẫn giữ nguyên lý giải.

Bởi vì đổi một cái góc độ mà nghĩ, nếu như là Khương Thánh Y rơi vào cửa tử, cần vương miện thiên đạo mới có thể cứu vớt. Thế thì Quân Tiêu Dao cũng sẽ không chút do dự, nghĩ trăm phương ngàn kế, bất luận trả giá đắt kiểu gì cũng phải đạt được.

“Quân Biệt Ly ta, nguyện vì Thần Tử như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.” Quân Biệt Ly hết sức chân thành.

Có thể cứu được Lý Thanh Nhi, tiếc nuối lớn nhất cả đời hắn ta cũng đã được bù đắp.

Mà có thể làm được hết thảy những thứ này, đều là nhờ có Quân Tiêu Dao.

“Không cần như thế, ngươi là thiên tử Quân gia ta, ngày sau cùng nhau vì Quân gia cố gắng là được rồi.” Quân Tiêu Dao nhấc tay, đỡ Quân Biệt Ly dậy.

Quân Biệt Ly đang cảm kích, song trong lòng cũng có ngạc nhiên.

Lúc ở thế giới Thần Khư, mặc dù Quân Tiêu Dao cũng mạnh nhưng lại không đến mức sâu không dò được.

Khi đó Quân Biệt Ly còn có lòng tin giao thủ với Quân Tiêu Dao.

Mà bây giờ, đối diện với Quân Tiêu Dao, mạnh như Quân Biệt Ly, vẫn có loại cảm giác nhìn không thấu.

Rất rõ ràng, trong khoảng thời gian ở Dị Vực này, thực lực của Quân Tiêu Dao đã tăng trưởng lên nhiều lắm.

Dù cho là Quân Biệt Ly, cũng mò không ra căn nguyên.

Lúc này, Quân Ân Hoàng liên tục im lặng kia, lại bỗng nhiên quỳ gối một chân với Quân Tiêu Dao:

“Thật có lỗi, Thần Tử, trước đó là ta không phải, lại dám căm thù Thần Tử, xin Thần Tử xử phạt.”

Quân Ân Hoàng cúi đầu, ở ngay trước mặt mọi người quỳ xuống.

Quân Khuynh Nhanh ở bên cạnh nhìn thấy, trong lòng cũng thở dài một hơi.

Sớm biết như vậy, sao lúc trước còn như thế.

“Đứng lên đi, ta cũng không để ý, bây giờ Quân gia đã không phân chia chủ mạch ẩn mạch.”

Quân Tiêu Dao không phải kiểu người lòng dạ hẹp hòi đó.

Quan trọng là Quân Ân Hoàng cũng không có gây ra tổn thất gì cho hắn. Cho nên Quân Tiêu Dao không ngại rộng lượng một lần.

“Đa tạ Thần Tử khoan dung độ lượng.” Quân Ân Hoàng nghe vậy lại càng hổ thẹn hơn.

Đến tận lúc này, sự tình chủ mạch và ẩn mạch Quân gia đã hoàn toàn giải quyết xong, một mảnh hài hòa.

Ngày sau, Quân gia chỉ biết nhất trí đối ngoại.

Có ẩn mạch trợ giúp, nắm chắc Quân gia và Tiên Đình tranh đoạt quyền lực tự nhiên cũng sẽ lớn hơn.

“Công tử!”

Chúng tùy tùng Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Vong Xuyên, Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cũng đi tới.

Còn có đám Long Cát công chúa, Nhan Như Mộng, Ngọc Thiền Quyên, Thỏ Ngọc Thái Âm, Tiểu Ma Tiên.

Từng người các nàng nhìn Quân Tiêu Dao, vẻ mặt đều vô cùng kích động.

Đặc biệt là nữ tử trong đó, không phải mong mỏi thì chính là nhớ nhung, còn không thì là u oán.

Điều này khiến cho Khương Lạc Ly ở bên cạnh rất ghen tuông.

Tiêu Dao ca ca nhà nàng đúng là rất được hoan nghênh.

Đặc biệt sau khi trấn giết ách họa chung cực xong, người mê muội Quân Tiêu Dao chỉ biết càng ngày càng nhiều, khiến cho Khương Lạc Ly cũng có chút cảm giác nguy cơ nho nhỏ.

“Được rồi, chư vị, nơi này không tiện nói chuyện, trước tìm địa phương nghỉ ngơi đã.” Quân Tiêu Dao lên tiếng.

“Công tử, mời đi theo lão phu.”

Ba Tứ Gia lập tức mở miệng, giúp đám người Quân Tiêu Dao sắp xếp chỗ ở.

Quân Tiêu Dao cũng không có lập tức rời khỏi Nguyên Thủy Đế Thành. Bởi vì hắn còn phải đợi người đến.

Rất nhanh, Ba Tứ Gia đã thu xếp xong một cái cung điện tốt nhất ở ngay trong Nguyên Thủy Đế Thành cho đám người Quân Tiêu Dao nghỉ ngơi.

Kế tiếp, đương nhiên là một phen tán gẫu ôn chuyện.

Quân Tiêu Dao cũng kể một chút chuyện liên quan tới Dị Vực cho mọi người.

Đương nhiên, là kể mang tính chọn lọc.

Có một số việc, vẫn nên không biết thì hơn.

Ví dụ như tai kiếp của Tiên Vực, cũng không phải hoàn toàn kết thúc.

Ách họa chung cực, chẳng qua chỉ là một cái mở đầu mà thôi.

Về sau, Quân Tiêu Dao còn thả Tiểu Thần Ma Kiến ra.

Thân là hậu nhân của Thần Ma đại đế, còn là Thái Cổ thần trùng hiếm thấy, Tiểu Thần Ma Kiến đương nhiên cũng dẫn tới một trận ồn ào náo động.

Có điều, Tiểu Thần Ma Kiếm lại dán mắt nhìn thẳng vào Nhan Như Mộng.

“Ngươi nhìn cái gì?”

Nhan Như Mộng cũng bị nhìn chằm chằm đến có chút sợ.

“Ngươi là cái giống gì?” Tiểu Thần Ma Kiến tùy tiện dò hỏi.

Ở giữa một ít Thái Cổ thần trùng đều sẽ có cảm ứng lẫn nhau.

Chính là bởi vì vậy nên Nguyên Tàm Đạo Tử của Thần Tàm Cốc trước đó mới có thể thèm nhỏ dãi với Nhan Như Mộng như thế.

Mà bản thể của Nhan Như Mộng, chính là Thiên Mộng Mê Điệp, cùng là Thái Cổ dị chủng như Thái Cổ Hoàng Điệp, Liệt Thiên Ma Điệp.

“Cái gì gọi là giống?”

Nhan Như Mộng tức giận ngầm nghiến răng bạc.

Nàng đường đường một đại mỹ nhân chân dài tuyệt thế, lại bị hỏi là cái giống gì, tên này cũng quá bẩn thỉu rồi.

Tất cả mọi người đều cười rộ lên, hết sức thoải mái, bầu không khí hài hòa.

Thời gian mấy ngày rất nhanh đã trôi qua.

Trong cả Nguyên Thủy Đế Thành, vô số tu sĩ vẫn như cũ đang thảo luận về trận chiến ách họa trước đó.

Phụ tử Quân Vô Hối, Quân Tiêu Dao, không thể nghi ngờ là được nâng lên trên bàn thờ.

Mà đúng lúc này, lại có một đám sinh linh đi tới bên ngoài cung điện của đám người Quân Tiêu Dao, biểu cảm lạnh lùng.

“Đó là… sinh linh Thái Cổ hoàng tộc đúng không?”

Lúc trông thấy đám sinh linh này, rất nhiều người đều ngạc nhiên.

Mặc dù bọn họ biết, các thế lực Thái Cổ hoàng tộc và Quân gia có chút đường lối không hợp.

Nhưng bây giờ tìm đến Quân Tiêu Dao để làm gì?

“Đúng rồi, các ngươi quên rồi sao, thời điểm lịch luyện ở biên hoang trước đó…”

Một vài đệ tử Cửu Thiên Tiên Viện lên tiếng.

Trước đó, Cửu Thiên Tiên Viện từng tổ chức lịch luyện ở biên hoang, mục đích chính là để chống lại học phủ Chiến Thần Dị Vực.

Kết quả khi đó, Hỗn Độn Thể chiến thần Dị Vực, liên tục trảm thập đại thiên kiêu cấp chủng tử.

Đó đều là chủng tử của Thái Cổ hoàng tộc.

Mà bây giờ, chân tướng đã rõ ràng.

Tôn Hỗn Độn Thể chiến thần Dị Vực ấy, chính là Quân Tiêu Dao.

Đây chẳng phải nói, là Quân Tiêu Dao chém chủng tử của Thái Cổ hoàng tộc sao?

Bọn họ tìm tới, tình huống suy cho cùng cũng có thể tha thứ được.

“Quân Tiêu Dao, ra đây!”

Bình Luận (0)
Comment