Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1472 - Chương 1472 - Thái Cổ Hoàng Tộc Đến Cửa

Chương 1472 - Thái Cổ hoàng tộc đến cửa
Chương 1472 - Thái Cổ hoàng tộc đến cửa

Chương 1472: Thái Cổ hoàng tộc đến cửa

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong Thái Cổ hoàng tộc, một vị nam tử thân mặc vũ y, khí tức ở cảnh giới Thiên Tôn, mở miệng lạnh lùng quát.

Ông ta là một vị trưởng lão của Yêu Hoàng Cổ Động.

Một vị thiên kiêu cấp chủng tử của Yêu Hoàng Cổ Động bọn họ, Hoàng Nữ, lúc lịch luyện ở biên hoang đã chết ở trong tay Quân Tiêu Dao.

“Quân Tiêu Dao, ngươi ẩn nấp ở Dị Vực thì cũng thôi đi, sao còn phải tàn nhẫn giết hại thiên kiêu tộc ta!”

Sinh Linh của Điện Long Vương đang mở miệng.

Huyền Hạo Khung thiên kiêu chủng tử của Điện Long Vương bọn họ cũng vẫn lạc ở trong tay Quân Tiêu Dao.

Ngoài ra, còn có sinh linh của Thái Dương Thần Sơn, Cửu U Sơn, Thần Tàm Cốc cũng đến đây.

Về sau, vậy mà người của Minh Vương nhất mạch và Thánh Linh Đảo cũng tới.

Bởi vì Thánh Diêm La thiên kiêu chủng tử của Minh Vương nhất mạch và Bạch Cốt công tử của Thánh Linh Đảo, khi lịch luyện ở biên hoang cũng chết ở trong tay Quân Tiêu Dao.

“Các ngươi ầm ĩ cái gì mà ầm ĩ hả?”

Đúng lúc này, một tiếng quát lạnh thiếu kiên nhẫn vang lên.

Một vị nam tử lưng mọc cánh xanh, khí tức mạnh mẽ đi ra, chính là Phù Phong Vương.

Thân là chuẩn bất hủ, bây giờ lại bị xem như thú cưỡi, trong lòng đang nghẹn một bụng lửa giận đây này.

Kết quả lúc này lại có kẻ không có mắt tới khiêu khích, chẳng phải là làm nơi trút giận cho Phù Phong Vương sao.

Phụt phụt!

Phù Phong Vương thân là chuẩn bất hủ, cũng chính là chuẩn đế.

Dù chỉ là một sợi khí tức, đều muốn đánh bay một đám sinh linh Thái Cổ hoàng tộc, miệng phun máu tươi.

“Hít… bắt chuẩn đế làm thú cưỡi, còn để hắn gác cửa, đây…”

Vô số tu sĩ Tiên Vực vây xem xung quanh đều im lặng.

Bố trí mặt ngoài này của Quân Tiêu Dao, quả thực…

Cho đến lúc này, các nhóm nhân tài Quân Tiêu Dao mới hiện thân.

Hắn nhìn thoáng qua nhất chúng sinh linh Thái Cổ hoàng tộc đang ngã trái ngã phải kia, trong mắt là lạnh lùng vô tận:

“Ta chưa tìm tới các ngươi, ngược lại các ngươi tới tìm ta trước.”

Quân Tiêu Dao hờ hững lên tiếng.

“Quân Tiêu Dao, ngươi có ý gì, chẳng lẽ để cho sinh linh Dị Vực tới ức hiếp chúng ta sao?”

Một vị trưởng lão của Thần Tàm Cốc nổi giận quát.

“Đừng chơi những thứ mưu kế cỏn con này, ta nằm vùng ở Dị Vực, biết còn nhiều hơn bất kỳ ai.”

“Lúc trước, thiên kiêu chủng tử Thái Cổ hoàng tộc các ngươi, bằng cách nào đó nắm được tung tích hành động của ta, chẳng lẽ trong lòng các ngươi chưa từng cân nhắc qua sao?”

“Hay là muốn ta ở trước mặt mọi người nói ra, Thái Cổ hoàng tộc các ngươi, âm thầm có dính dáng tới đế tộc Dị Vực, thậm chí còn có thể truyền tin tức đúng không?”

Lời nói lạnh lùng của Quân Tiêu Dao, nổ vang Nguyên Thủy Đế Thành!

“Ngươi đang nói cái gì?”

“Đúng vậy, đừng có mà ngậm máu phun người!”

Nghe thấy lời Quân Tiêu Dao nói, những sinh linh Thái Cổ Hoàng Tộc đến đây hỏi tội đều quát ầm lên, trong mắt lại có vẻ nghi ngờ.

“Ngậm máu phun người? Lúc ở Dị Vực, ta cũng là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt một số người, chẳng hạn như Phù Phong Vương.”

Quân Tiêu Dao xoay đầu nhìn sang phía Phù Phong Vương.

Phù Phong Vương vô cùng xấu hổ, nhưng cuối cùng vẫn nhắm mắt nói: “Không… Không sai, đúng là như vậy. Lúc trước ta chẳng ưa gì Quân Tiêu Dao… À không, là chủ nhân, bèn sai một số Đế Tử chĩa mũi dùi vào chủ nhân ở Biên Hoang.”

Quân Tiêu Dao bỗng tiếp lời: “Nhưng những Đế Tử này e ngại thân phận Chiến Thần của ta nên không dám quang minh chính đại ra tay với ta. Thế là bọn họ âm thầm liên lạc với những thiên kiêu chủng tử của Thái Cổ Hoàng Tộc như các ngươi, và cả Huyền Hạo Khung, Hoàng Nữ, Kim Ô Tiểu Thánh Vương, muốn mượn dao giết người. Nếu đã là như vậy, chẳng lẽ ta phải ngửa cổ chờ bọn họ giết à?”

Những lời Quân Tiêu Dao nói đã tạo ra làn sóng chấn động trong khắp Nguyên Thủy Đế Thành. Lúc này đại nạn Dị Vực vừa mới kết thúc mà đã có tin tức như thế truyền ra, nếu là sự thật thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy danh của Thái Cổ Hoàng Tộc. Thậm chí bọn họ còn bị hàng vạn sinh linh phỉ nhổ, phải mang tiếng xấu muôn đời!

“Ăn nói lung tung, chẳng thể hiểu nổi ngươi đang nói cái gì!”

“Không sai, ngươi chỉ đang bịa chuyện tìm cớ mà thôi, muốn bào chữa cho bản thân chứ gì!”

“Tay ngươi nhiễm máu tươi của chủng tử Thái Cổ Hoàng Tộc ta, đây là sự thật không thể chối cãi!”

Đám sinh linh Thái Cổ Hoàng Tộc đều đang quát lên. Trong đó có một số kẻ hoàn toàn không biết mọi chuyện là như thế nào. Nhưng dù có biết hay không, chắc chắn bọn họ sẽ không thừa nhận.

“Bởi vậy mục đích các ngươi tới đây chỉ là để hỏi tội thôi à?”

Từ đầu đến giờ, vẻ mặt của Quân Tiêu Dao vẫn vô cùng bình tĩnh. Hắn cũng không ôm hi vọng dựa vào mấy tin tức này lật đổ Thái Cổ Hoàng Tộc, đây vốn là chuyện phi thực tế.

Thái Cổ Hoàng Tộc đã trải qua vô số kỷ nguyên Tiên Vực, truyền thừa của các đại Hoàng Tộc đều cực kỳ cổ xưa, chỉ với dăm ba câu của Quân Tiêu Dao thì không thể nào tạo thành nguy cơ gì cho bọn họ được. Nhưng những lời nói đó cũng đã giáng một đòn vào uy tín của Thái Cổ Hoàng Tộc, như vậy là đủ rồi.

Sau khi bắt đầu tu luyện sức mạnh tín ngưỡng, Quân Tiêu Dao mới hiểu ra rằng uy tín quan trọng đến mức nào. Uy tín tốt sẽ được hàng vạn sinh linh cúng bái, gia tăng tín ngưỡng của chúng sinh, giống như Quân gia bọn họ. Còn uy tín không tốt sẽ bị hàng vạn sinh linh phỉ nhổ, vô hình trung sẽ gặp xui xẻo và tai họa. Ít nhất thì trên tầng này, Quân Tiêu Dao đã tạo ra tổn thất cho Thái Cổ Hoàng Tộc.

“Hừ, ngươi diệt trừ Ách Họa thì cũng coi như lấy công chuộc tội, Thái Cổ Hoàng Tộc ta sẽ không keo kiệt đến như vậy. Thế này đi, ngươi lấy Hắc Huyết và Cổ Quan trấn áp Ách Họa ra đây cho mọi người cùng nhau nghiên cứu.” Trưởng lão Yêu Hoàng Cổ Động nói bằng giọng ồm ồm.

Quân Tiêu Dao nở nụ cười lạnh lùng. Thì ra Thái Cổ Hoàng Tộc đã ngấp nghé Thương Thiên Hắc Huyết và Tam Thế Đồng Quan. Không thể không nói, da mặt bọn họ còn dày hơn trong tưởng tượng của Quân Tiêu Dao.

Bình Luận (0)
Comment