Chương 1474: Thái Cổ Hoàng Tộc tự tìm cái chết
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Tiền bối vô cùng chân thành với Tiên Vực, làm vãn bối cảm thấy vừa bội phục vừa cảm động.” Quân Tiêu Dao nói.
Bắc Đẩu Đại Đế cảm thán. Tiên Vực đã có anh kiệt như thế này, cần gì phải lo sau này đại kiếp giáng lâm nữa chứ?
Ông bỗng nhìn sang đám Thái Cổ Hoàng Tộc bị ép nằm bò trên mặt đất với ánh mắt lạnh buốt, áp lực cực mạnh lại tiếp tục dồn xuống. Cơ thể của những sinh linh Thái Cổ Hoàng Tộc kia lần lượt nổ tung.
Trưởng lão Yêu Hoàng Cổ Động trợn muốn rách cả mí mắt, trong lòng cảm thấy vô cùng hối hận. Ông ta nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao bằng cặp đỏ ngầu: “Tiểu tổ tộc ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Tiểu Thạch Hoàng của đảo Thánh Linh bọn ta cũng vậy!” Sinh linh đảo Thánh Linh cũng gào thét.
Bùm! Bùm! Bùm!
Những tiếng nổ vang lên liên tục, đám sinh linh Thái Cổ Hoàng Tộc đến đây gây hấn hỏi tội đã bị giết chết hết sạch!
“Nếu đám Thái Cổ Hoàng Tộc các ngươi không phục thì có thể đến tìm lão hủ hỏi tội.” Bắc Đẩu Đại Đế chẳng quan tâm lắm.
Đây chính là Đế thật sự! Dù cho có đang mắc bệnh nặng, dần dần già đi nhưng vẫn không sợ bất kỳ kẻ nào cả! Có thể tùy ý giết chết Thái Cổ Hoàng Tộc mà không phải sợ bất cứ hậu quả gì!
Vô số tu sĩ nhìn thấy đống xương nát thịt vụn kia thì rùng mình. Lần này Thái Cổ Hoàng Tộc phải chịu thiệt rồi, suy cho cùng có ai dám gây hấn với Đại Đế đâu chứ? Cho dù trong Thái Cổ Hoàng Tộc có Vô Thượng Cổ Hoàng, nhưng những cường giả này sẽ không tùy tiện khai chiến, lại càng không đánh nhau đến mức một mất một còn, chuyện này chẳng hề có lợi cho đôi bên. Thế nên những sinh linh Thái Cổ Hoàng Tộc này chẳng khác nào đang tự tìm cái chết.
Từ đầu đến cuối, vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn chẳng hề thay đổi. Dù cho Bắc Đẩu Đại Đế không ra tay, những Thái Cổ Hoàng Tộc này cũng không thể gây phiền phức cho hắn được.
“Tiểu tổ của Yêu Hoàng Cổ Động?”
Trước khi chết, trưởng lão Yêu Hoàng Cổ Động kia đã gào lên một cái tên bằng giọng oán độc, Quân Tiêu Dao nghe thấy thì cười lạnh.
“Tiêu Dao ca ca không biết rồi, sau khi huynh xảy ra chuyện, ở Tiên Vực có rất nhiều quái thai chủng tử xuất thế, muốn thay thế vị trí của Tiêu Dao ca ca. Tiểu tổ của Yêu Hoàng Cổ Động kia tên là Hoàng Niết Đạo, chính là hậu nhân dòng chính của Bất Tử Cổ Hoàng.” Khương Lạc Ly ở bên cạnh nói.
“Dòng chính của Bất Tử Cổ Hoàng?” Vẻ mặt của Quân Tiêu Dao vẫn không hề thay đổi.
Những hậu nhân dòng chính này không thể xem thường được, chẳng hạn như Tiểu Thần Ma Nghĩ Tiểu Y chính là hậu nhân dòng chính của Thần Ma Đại Đế. Trong người những thiên kiêu này mang huyết mạch Cổ Hoàng hoặc huyết mạch Đại Đế dòng chính, con đường tương lai vô cùng xán lạn. Nhưng đối với Quân Tiêu Dao mà nói, bọn họ vẫn không thể khiến lòng hắn dậy sóng được.
Chắc hẳn Tiểu Thạch Hoàng gì đó của đảo Thánh Linh cũng là một nhân vật kiểu đó.
“Sau khi ta ra đi mới dám đứng lên sân khấu, tranh giành thiên mệnh của kiếp này. Bây giờ ta trở về rồi, đời này không còn vị trí của các ngươi nữa.” Quân Tiêu Dao trào phúng, lạnh lùng nói thầm trong bụng.
Sau đó hắn nhìn sang Bắc Đẩu Đại Đế bên trên bầu trời, chắp tay nói: “Đa tạ Bắc Đẩu tiền bối ra tay giúp đỡ. Nếu tiền bối không ngại, vãn bối bằng lòng góp một phần sức mọn xem xét vết thương của tiền bối.”
Sau lưng Bắc Đẩu Đại Đế không có gia tộc hay thế lực gì. Ông là một người cô đơn, cả đời chỉ cầu chứng đạo là được, tính ra cũng có phần tương tự như Loạn Cổ Đại Đế.
Quân Tiêu Dao muốn giúp đỡ thật sự. Với tình hình của hắn và Quân gia, nói không chừng có thể giúp được Bắc Đẩu Đại Đế.
“Ha ha, tiểu hữu có đề nghị gì?”
Ánh mắt Bắc Đẩu Đại Đế sáng lên, giống như đã nhìn rõ suy nghĩ của hắn.
Quân Tiêu Dao cũng nói bằng giọng điệu thoải mái: “Không biết tiền bối có hứng thú gia nhập vào Quân Đế Đình hay không?”
Mặc dù lúc này Quân Đế Đình đang phát triển vượt bậc nhưng vẫn còn thiếu trụ cột. Quân Tiêu Dao từng nghĩ sẽ lôi kéo Bỉ Ngạn nhất tộc gia nhập, nhưng Bỉ Ngạn nhất tộc cùng lắm chỉ có thể giữ mối quan hệ hợp tác với Quân Đế Đình, còn muốn tiến sâu hơn trong thời gian ngắn là chuyện không thể. Vì thế Quân Tiêu Dao hi vọng có thể lôi kéo thật nhiều cường giả cho Quân Đế Đình.
Bắc Đẩu Đại Đế cười cười, không hề tỏ vẻ tức giận: “Xin lỗi, lão hủ nhàn vân dã hạc quen rồi, cả đời chỉ có một mình.”
Bắc Đẩu Đại Đế từ chối là chuyện nằm trong suy đoán của Quân Tiêu Dao. Hắn nói: “Dù là vậy nhưng vãn bối vẫn hoan nghênh tiền bối đến Quân gia làm khách. Tiền bối cúc cung tận tụy vì Tiên Vực ta, không nên kết thúc nhàm nhán như vậy.”
Quân Tiêu Dao nói với vẻ vô cùng chân thành, khiến mọi người ở đây cực kỳ cảm động. “Anh hùng tiếc anh hùng” chính là như thế này đây.
Bắc Đẩu Đại Đế nhìn Quân Tiêu Dao một lúc, cuối cùng mới mỉm cười nói: “Mặc dù lão hủ không quen việc gia nhập vào một thế lực, nhưng nếu chỉ mang danh một khách khanh thì cũng chẳng có vấn đề gì.”
Quân Tiêu Dao nghe ông nói vậy thì hai mắt sáng rực.
Mọi người xung quanh lại càng kinh ngạc hơn. Dù nói là chỉ mang danh khách khanh nhưng cũng chẳng khác gì đã gia nhập Quân Đế Đình. Bất kỳ ai muốn gây hấn với Quân Đế Đình thì cũng phải nghĩ tới Bắc Đẩu Đại Đế.
“Đa tạ tiền bối!” Quân Tiêu Dao mừng rỡ.
Sau đó, Bắc Đẩu Đại Đế cũng rời đi. Còn thương thế của ông thì Quân Tiêu Dao sẽ sắp xếp Quân gia nghĩ cách.
Trận phong ba này đã kết thúc, nhưng Quân Tiêu Dao biết những Thái Cổ Hoàng Tộc và đảo Thánh Linh, Minh Vương nhất mạch cũng đã hận hắn thấu xương. Đã thế lúc ở Biên Hoang, những người bị hắn giết không chỉ có Thái Cổ Hoàng Tộc mà còn có cả truyền nhân của mấy đại tiên như Thương Ly, Diêu Thanh, Hình Lục,… của Tiên Đình.
Tiên Đình không tìm tới cửa ngay, từ đó thấy được bọn họ khiêm tốn hơn những Thái Cổ Hoàng Tộc này một chút.
Trong khoảng thời gian gần đây, Quân Tiêu Dao quá xuất sắc, quá nổi tiếng nên không dễ chọc vào được. Thế nhưng Tiên Đình sẽ không quên món nợ này.
Ngay khi mọi chuyện kết thúc, bỗng có một bóng người xinh đẹp xuất hiện trong đám người. Nàng nhìn ngắm Quân Tiêu Dao, trong lòng ngũ vị tạp trần, vẻ mặt vừa vui mừng vừa phức tạp.
Quân Tiêu Dao chú ý tới cô gái thanh tú nọ.
Vũ Vân Thường!
Ở sau lưng nàng còn có một chàng trai tóc bạc tuấn tú, đó chính là Vũ Hóa Vương!