Chương 1475: Thương tộc
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vũ Vân Thường vẫn xinh đẹp, ung dung hoa quý, quốc sắc thiên hương như trước kia.
Giờ phút này, nàng nhìn Quân Tiêu Dao, có vui sướng, có phức tạp, trên mặt cũng có vài phần tiều tụy. Nàng do do dự dự, chậm rãi đi về phía Quân Tiêu Dao.
“Ngươi tới làm cái gì?”
Người bên cạnh Quân Tiêu Dao, bao gồm Khương Lạc Ly đều lãnh đạm mà nhìn về phía Vũ Vân Thường.
Nói chính xác ra, kẻ mà bọn họ chán ghét không phải Vũ Vân Thường, mà là ca ca của Vũ Vân Thường, Vũ Hóa Vương.
Chỉ là kẻ địch cũng không có vấn đề gì, nhưng kẻ địch ngụy trang thành bằng hữu thì thực khiến người ta chán ghét.
Vũ Hóa Vương cũng tiến lên.
Thấy cảnh tượng này, sắc mặt rất nhiều người chung quanh đều sinh ra biến hóa vi diệu.
Vũ Hóa Vương chính là một trong những Nghịch Quân Thất Hoàng.
Tuy rằng trong ván cờ với Thiên Đạo, Quân Tiêu Dao đã thắng lợi, nhưng dù sao thân phận Nghịch Quân Thất Hoàng vẫn còn ở đó.
Không thấy đám người Long Dao Nhi căn bản cũng không dám xuất hiện trước mặt Quân Tiêu Dao sao?
Đơn giản là sợ bị Quân Tiêu Dao trả thù thôi.
“Trước kia ở biên hoang, ta đã cảm thấy có chút không thích hợp, hiện tại nghĩ lại quả nhiên là ngươi.”
Vũ Hóa Vương mặc áo choàng tuyết trắng, cả giày vớ cũng là một màu trắng tinh.
Gương mặt hắn vô cùng tuấn mỹ, tóc bạc xoả tung, cả lông mày cũng là màu ngân bạch, nhìn cả người có vẻ khí chất siêu tuyệt, hắn ta là một trong những người ít ỏi có thể hơi đuổi kịp Quân Tiêu Dao ở phương diện giá trị nhan sắc.
Trước đó, hữu nghị giữa hai người cũng được lưu truyền thành giai thoại. Nhưng sau đó, chân tướng bị vạch trần, Vũ Hóa Vương là Nghịch Quân Thất Hoàng.
Từ đầu đến cuối, đây chỉ là một ván cờ.
“Ngươi còn dám xuất hiện trước mặt Tiêu Dao ca ca!” Khương Lạc Ly dựng ngược mày liễu, nũng nịu nói.
Quân Tiêu Dao vẫy vẫy tay, sau đó nhìn về phía Vũ Hóa Vương và nói: “Ta rất tò mò, sao ngươi có thể bình tĩnh mà xuất hiện trước mặt ta như thế?”
Quân Tiêu Dao thật sự có lãnh ý với Vũ Hóa Vương, nhưng từ lúc bắt đầu hắn đã có phát hiện, cho nên cũng không xem như bị Vũ Hóa Vương lừa gạt.
Vũ Hóa Vương nghe vậy thì bật cười một tiếng, có chút chua xót, cũng có chút bất đắc dĩ.
Ở thời khắc nào đó, hắn ta thật sự cho rằng sẽ trở thành bằng hữu với Quân Tiêu Dao.
Nhưng ngặt nổi...
“Trong lòng ta có không cam lòng, muốn tranh một đời thiên mệnh, cuối cùng lại trở thành con chốt thí của Thiên Đạo, không thể không nói là một loại châm chọc.” Vũ Hóa Vương cười tự giễu.
“Xem ra ngươi cũng có chuẩn bị.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Quân công tử, xin đừng...” Vũ Vân Thường cắn chặt môi đỏ, vành mắt phiếm hồng.
Từ sau khi Vũ Hóa Vương phản bội Quân Tiêu Dao, Vũ Vân Thường đã không thể giữa mối quan hệ huynh muội thân mật như trước kia với hắn ta. Nhưng dù thế nào thì Vũ Hóa Vương vẫn là huynh trưởng ruột thịt của nàng.
Nàng không có khả năng trơ mắt nhìn Vũ Hóa Vương chết.
Bùm một tiếng.
Thiếu nữ khi mới gặp từng kiêu ngạo giống như phượng hoàng, hiện tại lại trực tiếp quỳ gối trước người Quân Tiêu Dao.
“Vân Thường, muội...” Đồng tử của Vũ Hóa Vương cũng chấn động.
“Hy vọng Quân công tử có thể tha cho huynh trưởng một mạng, Vân Thường biết có lẽ yêu cầu này rất quá đáng, nhưng dù sao hắn cũng là ca ca của Vân Thường. Vân Thường nguyện ý phụng dưỡng Quân công tử, làm nô làm tì...”
“Làm nô làm tì cho Tiêu Dao ca ca, ngươi xứng sao!” Đôi mắt Khương Lạc Ly như phun lửa, cắt ngang lời Vũ Vân Thường nói.
Vũ Vân Thường chỉ quỳ, đầy miệng chua xót.
Mọi người chung quanh thấy cảnh tượng này đều không nói gì.
Đường đường là quận chúa của Vũ Hóa Thần Triều, lại quỳ xuống trước mặt mọi người giống như nữ nô. Chỉ có thể nói, hiện tại đại thế của Quân Tiêu Dao đã thành, bất hủ thần triều, thế lực vô thượng bình thường cũng không dám tuỳ tiện đắc tội.
“Quân huynh, ngươi muốn giết cứ giết đi, đây là ta tự nguyện, Vũ Hóa Thần Triều sẽ không can thiệp.” Vũ Hóa Vương thản nhiên nói.
Đời này, chuyện mà hắn ta sai lầm nhất chính là phản bội Quân Tiêu Dao.
Nếu được làm lại một lần thì hắn sẽ lựa chọn như thế nào?
Có lẽ chuyện tranh thiên mệnh gì đó cũng không bằng có một người bằng hữu.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao bất biến, sau đó, hắn điểm ra một ngón tay, rơi vào mi tâm của Vũ Hóa Vương!
“Quân công tử!” Sắc mặt Vũ Vân Thường trắng bệch, không còn chút máu.
Chỉ quang kia dừng ở giữa mày Vũ Hóa Vương, mà Vũ Hóa Vương không có ý ngăn cản.
Quân Tiêu Dao chậm rãi thu tay lại
“Ngươi đã chết, tất cả những chuyện sau này đều không liên quan đến ta.” Quân Tiêu Dao xoay người muốn rời đi.
Vũ Hóa Vương sửng sốt, nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao. Hắn bỗng mở miệng, giọng nói ngưng tụ thành một lời, truyền âm lại cho Quân Tiêu Dao.
“Nghịch Quân Thất Hoàng thất bại, nhưng không có nghĩa là Thiên Đạo sẽ cam tâm thua ván này.”
“Chúng ta chỉ là một đám chốt thí bị đùa bỡn.”
“Cẩn thận Thượng Thương Bát Tử, cẩn thận Thương tộc.”
Nghe Vũ Hóa Vương truyền âm, tâm niệm Quân Tiêu Dao khẽ rung động.
Thượng Thương Bát Tử?
Thương tộc?
Quân Tiêu Dao yên lặng ghi tạc trong lòng, cũng không quay đầu lại mà rời đi.
“Ý chí của Tiên Vực thua trận này mà vẫn không cam lòng sao?”
Quân Tiêu Dao lộ ra nụ cười lạnh.
Hắn chưa bao giờ nghe nói qua cái gì gọi là Thương tộc, nhưng Vũ Hóa Vương sẽ không tiếp tục lừa gạt hắn.
Tiếp theo khi hắn trở về Quân gia, tất nhiên sẽ điều tra một chút từ sách cổ.
Còn Thượng Thương Bát Tử?
Quân Tiêu Dao không có chút lo lắng nào, trong mắt hắn, tất cả thiên kiêu chỉ là đá kê chân và rau hẹ mà thôi.
Quân Tiêu Dao về tới nơi ở, hắn vẫn không rời đi Nguyên Thủy Đế Thành.
Rất nhiều người đều nghi hoặc, hiện tại dị vực chi kiếp đã tạm thời hạ màn, không biết Quân Tiêu Dao nán ở chỗ này là vì nguyên nhân gì.
Mấy ngày sau, lại có một lão giả hưng phấn mà tới tìm Quân Tiêu Dao.
“Đại trưởng lão, sao ngươi lại tới đây?” Đám người Khương Lạc Ly đều kinh ngạc.
Người tới rõ ràng là đại trưởng lão của Cửu Thiên Tiên Viện.
“Tới xem kỳ lân tử của Tiên Vực chúng ta một chút.”
“Trước đó dự đoán được tiểu hữu sẽ rất bận, cho nên hiện tại mới đến bái phỏng.”
Thái độ của đại trưởng lão Tiên Viện rất hòa ái, đánh giá Quân Tiêu Dao, càng xem càng vừa lòng.
“Ha ha, không ngờ chiến thần của Chiến Thần Học Phủ dị vực, hiện tại lại trở thành người tài của Tiên Vực ta.”
“Tiền bối quá khen.” Quân Tiêu Dao khéo léo cười, hắn cũng đoán được đại khái ý đồ của Đại trưởng lão Tiên Viện khi đến đây.
“Tiểu hữu có hứng thú gia nhập Cửu Thiên Tiên Viện hay không?” Đôi mắt Đại trưởng lão Tiên Viện sáng ngời, nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao.