Chương 1489: Bình định sóng gió
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Dao Trì thánh địa khôi phục bình tĩnh. Ai có thể nghĩ đến, Thánh Linh Đảo thế tới rào rạt, cuối cùng lại có kết cục bi kịch như vậy.
Đã chết thì thôi đi, còn bị coi như tài liệu rồi luyện hóa.
Đối với Thánh Linh Đảo mà nói, đây vốn là cách chết uất nghẹn nhất.
Mà Quân Tiêu Dao không để bụng chút nào.
Giờ phút này, trong mắt hắn chỉ có giai nhân tuyết y tuyệt thế, thanh lệ vô song kia mà thôi.
“Tiêu Dao...”
Trên gương mặt nõn nà như ngưng chi của Khương Thánh Y hiện ra nụ cười.
Nhất tiếu sinh hoa!
Đó là sự ngọt ngào ấp ủ ra do tưởng niệm lâu dài, bởi vì nàng luôn tin tưởng Quân Tiêu Dao sẽ không không lên tiếng mà rời đi.
Bóng người tuyết trắng kia đứng sừng sững ở một phương.
Nàng cũng không nhào lên ôm khi vừa nhìn thấy Quân Tiêu Dao như Khương Lạc Ly, bởi vì so với Khương Lạc Ly, tình yêu của nàng là khắc chế, là phụng hiến.
Chỉ cần Quân Tiêu Dao có thể trở về thì nàng đã thực vui vẻ.
Nhưng mà, chuyện nằm ngoài dự đoán của Khương Thánh Y chính là, ngay sau đó, Quân Tiêu Dao đã đáp xuống trước người nàng, ôm ngọc thể tuyệt thế mềm mại của nàng vào trong lòng.
Khương Thánh Y hoàn toàn ngây ngẩn cả người, đại não trống rỗng. Nàng biết tính cách của Quân Tiêu Dao vẫn luôn lãnh đạm, mặc dù trong lòng có tình cảm, cũng rất ít biểu lộ ra ngoài, càng đừng nói là chủ động.
Trước kia ôm và hôn gần như đều là Khương Thánh Y chủ động.
Nàng không biết Quân Tiêu Dao đã nhìn thấy gì trong một góc tương lai.
“Tiêu Dao, chàng...”
Tiên nhan của Khương Thánh Y ửng đỏ, thân thể mềm mại tê dại, nhũn ra trong lòng Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao im lặng không nói gì, chỉ vùi đầu vào hõm vai Khương Thánh Y, chóp mũi ngửi thấy hương thơm trên tóc giai nhân.
“Tiêu Dao, chàng nhất định đã trải qua rất nhiều đúng không.”
Tuy rằng bị ôm lấy trước mặt mọi người làm Khương Thánh Y có chút ngượng ngùng, nhưng nàng có thể cảm giác được hình như Quân Tiêu Dao có tâm sự.
Nàng vươn tay ngọc ra, cũng ôm lấy Quân Tiêu Dao, giữa mày mang theo một tia thương tiếc.
Giờ khắc này, nàng không hề ngượng ngùng, cũng không hề kiêng kỵ. Quân Tiêu Dao là người trong lòng nàng, là người nàng làm bạn nhất sinh nhất thế, vậy là đủ rồi.
Thấy cảnh tượng này, trên mặt đám người Ngu Thanh Ngưng và Dao Trì thánh chủ đều lộ ra nụ cười vui mừng.
Dù là Khương Lạc Ly, giờ phút này trên khuôn mặt nhỏ trắng trẻo cũng lộ ra một nụ cười. Sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, nàng cũng bình thường trở lại, cần gì để ý nhiều thứ rối loạn như vậy.
Quân Tiêu Dao là người nàng thích nhất, Khương Thánh Y cũng là người nàng thân nhất.
Nàng hy vọng bọn họ hạnh phúc, như vậy là đủ rồi.
Bên kia, Thần Tàm công chúa thấy cảnh tượng này thì cũng cảm khái ngàn vạn.
Khương Thánh Y có thể trả giá tất cả vì Quân Tiêu Dao. Quân Tiêu Dao cũng có thể vĩnh viễn kiên định đứng trước người khi Khương Thánh Y cần nhất.
Đây là tình yêu kiểu thần tiên gì?
Thần Tàm công chúa thực hâm mộ, cực kỳ hâm mộ.
“Khụ khụ, không bằng Thần Tử đi vào Dao Trì ngồi một chút?” Tuy rằng không đành lòng đánh vỡ cảnh tượng tuyệt đẹp này, nhưng Dao Trì thánh chủ vẫn ho khan một tiếng.
Trên tiên nhan như họa của Khương Thánh Y đỏ rực như lửa, ướt át như đào hoa.
Dáng vẻ yêu kiều này thật sự động lòng người.
“Được.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
So với Khương Thánh Y thì hắn rất tùy ý, ái hận từ tâm, không ngượng ngùng chút nào cả.
Dao Trì thánh chủ nhìn quanh một vòng rồi nói: “Chư vị, xem diễn cũng xong rồi, mời trở về đi.”
Các cường giả Hạo Dương Thánh Địa, Thái Huyền Môn, Thanh Hà Động Thiên đều hơi chắp tay, sau đó rời đi. Bọn họ biết Dao Trì đã ổn, Quân Tiêu Dao không ngã thì Dao Trì vẫn còn.
“Thần Tử, mời.” Dao Trì thánh chủ mỉm cười và nói.
Tuy rằng nàng là một cường giả Đạo Tôn, nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao, nàng ta cũng cực kỳ khiêm tốn, không ra vẻ thanh cao chút nào.
“Vị... Tiền bối này, mời.” Dao Trì thánh chủ cũng nói với Phù Phong Vương.
Phù Phong Vương khẽ gật đầu, lúc này mới tìm về chút uy nghiêm và tự tin của cường giả chuẩn đế.
Đoàn người tiến vào Dao Trì, rất nhiều nữ đệ tử Dao Trì hiện thân, nhìn Quân Tiêu Dao với đôi mắt lấp lánh sáng ngời.
“Vị kia chính là Thần Tử Quân gia sao, trước kia nghe đồn hắn ngã xuống, không nghĩ tới còn có thể gặp lại.”
“Thật soái, khó trách cà Thánh Nữ đại nhân cũng si tâm như thế.”
“Nông cạn, Thần Tử đại nhân không chỉ có khuôn mặt này mà thôi.”
Những nữ tu Dao Trì đó oanh oanh yến yến, quả thực là một đám người hâm mộ.
“Lần này ít nhiều cũng nhờ Thần Tử tương trợ, kế tiếp Dao Trì ta sẽ mở tiệc, mong rằng Thần Tử vui lòng nhận cho.” Dao Trì thánh chủ nói.
“Thánh chủ khách sáo.” Quân Tiêu Dao cười nhạt.
Kế tiếp, tất nhiên là mở tiệc chiêu đãi, ăn uống linh đình.
Quân Tiêu Dao chỉ tùy ý uống hai ly.
Dao Trì thánh chủ đám người cũng biết Quân Tiêu Dao có dụng ý khác, hắn vốn dĩ tới tìm Khương Thánh Y.
“Được rồi, để bọn họ tụ họp đi.” Dao Trì thánh chủ cười nói.
Sau khi yến hội kết thúc, Khương Thánh Y dẫn Quân Tiêu Dao và Khương Lạc Ly đi tới nơi mình bế quan.
Đây là một bảo địa tiên vụ mờ mịt, một bảo trì quang hoa dâng trào, mảnh nhỏ pháp tắc lập loè xuất hiện trong mắt Quân Tiêu Dao.
Đây là một dao trì trân quý nhất của Dao Trì thánh địa. Dao Trì thánh địa mời chào Khương Thánh Y làm Thánh Nữ thật sự có ý dựa thế, nhưng nói thật, Dao Trì thánh địa cũng đã tận chức tận trách với Khương Thánh Y.
Bảo địa tốt nhất, tài nguyên tốt nhất đều cho Khương Thánh Y. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Quân Tiêu Dao nguyện ý che chở Dao Trì.
“Thánh Y tỷ!”
Nơi đây không có người ngoài, Khương Lạc Ly lập tức nhào vào trong lòng Khương Thánh Y.