Chương 1517: Yến Vân Thập Bát Kỵ tự tìm đường chết
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Hay cho một kẻ khẩu Phật tâm xà, đánh chủ ý tới pháp thân thần linh trên người của ta.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm trong bụng.
Đây không chỉ là ý tưởng của một mình Chân Lý Chi Tử.
Chỉ sợ rất nhiều cao tầng của Cổ Lan Thánh Giáo đều nghĩ như vậy.
Nếu như thật sự để cho Cổ Lan Thánh Giáo đạt được pháp thân thần linh, vậy chẳng phải bọn họ sẽ vô địch sao.
So với loại tính tình thẳng thắn như Hoàng Niết Đạo này.
Loại nham hiểu như Chân Lý Chi Tử mới càng khiến cho người ta phải đề phòng hơn.
“Có điều, ngươi ngấp nghé pháp thân Tín Ngưỡng Thần Linh của ta.”
“Ta cũng tò mò về phương pháp tu luyện tín ngưỡng của Cổ Lan Thánh Giáo đấy.”
Nét mặt Quân Tiêu Dao không đổi, trong lòng lại đang bắt đầu tính kế.
Ai dám tính kế hắn, hắn sẽ tính kế trả lại gấp bội.
“Hả?”
Trong lòng Chân Lý Chi Tử, trái tim không hiểu sao lại đập nhanh thêm một chút.
Hắn ta nhìn Quân Tiêu Dao một lát, phát hiện biểu cảm của hắn không có gì khác thường.
“Chẳng lẽ hắn đã nhận ra một chút ý đồ gì rồi?” Chân Lý Chi Tử nghĩ thầm trong bụng.
Có thể nói, đây chính là một loại đánh cờ vô hình.
Ngay lúc bầu không khí ở hiện trường đang có chút ngưng kết.
Xa xa lại có bóng người hiện lên.
“Sẽ không phải còn có đại lão nào đó xuất hiện chứ?”
Rất nhiều thiên kiêu đều nhìn đến chết lặng.
Yêu nghiệt mạnh nhất các lộ đều đã hiện thân.
Lần này, không phải một người hai người xuất hiện. Mà là khoảng chừng sáu bảy bóng người đồng thời hiện thân.
Bọn họ tọa hạ, đều là cưỡi các loại dị thú, đều là mãnh thú và dị chủng cường hãn.
“Là Yến Vân Thập Bát Kỵ, chẳng lẽ là vị thiếu hoàng cổ đại kia phá quan hiện thế!”
Lúc nhìn rõ bóng dáng đám người kia, thiên kiêu trên quảng trường đều xôn xao một mảnh.
Nếu như nói bây giờ có vị thiên kiêu thần bí nào khiến cho người khác chú ý nhất. Ngoài vị tiên thiên Hỗn Độn Thể thần bí bị phong ấn ở cổng Hỗn Độn ấy ra thì chính là thiếu hoàng cổ đại của Tiên Đình.
Có điều, khiến cho mọi người hơi thất vọng chính là, chỉ có một ít người trong Yến Vân Thập Bát Kỵ đến.
Vị thiếu hoàng cổ đại kia cũng không có đến đây.
Những kỵ sĩ cường đại đến chỗ này, nam có nữ có, mỗi một người đều có khí tức mạnh mẽ.
Đừng nói bản thân bọn họ, ngay cả vật cưỡi mà bọn họ đang ngồi cũng đã mạnh hơn rất nhiều thiên kiêu rồi.
Cái này cũng rất bình thường, bọn họ là nhân vật cùng một thời đại với thiếu hoàng cổ đại Đế Hạo Thiên, đều là nhân tài kiệt xuất nhất ở thời đại ấy.
Đừng thấy trước đó Quân Tiêu Dao tiện tay liền diệt sát ba người lão Thập Lục.
Đó là bởi vì bọn họ đối mặt chính là Quân Tiêu Dao.
Nếu như đổi lại là bất kỳ một thiên kiêu cấp chủng tử nào, đều không thể nhẹ nhàng chém giết nhân vật trong Yến Vân Thập Bát Kỵ như vậy.
Trước mắt, sáu bảy người này đến, lộ rõ địch ý không hề che giấu.
Bọn họ nuốt không trôi cục tức này.
Thân là tùy tùng của thiếu hoàng cổ đại, bọn họ chưa từng bị người miệt thị như vậy, không phải sao?
“Quân Tiêu Dao, sổ sách của ba người lão Thập Lục, ngươi chuẩn bị tính sao đây?” Một vị kỵ sĩ trong đó mở miệng, lạnh giọng nói.
Quân Tiêu Dao cơ bản không thèm để ý tới, ánh mắt càng không đặt tới trên người bọn họ, trực tiếp không nhìn.
“Đủ rồi, vừa phải thôi.” Tam trưởng lão Tu Mạc nhàn nhạt cau mày nói.
“Tam trưởng lão, việc này không liên quan đến ông, chúng ta là tùy tùng của thiếu hoàng, cần đòi lại một cái công đạo.” Một vị kỵ sĩ khác lên tiếng.
Mặt mày Tam trưởng lão cũng hơi trầm xuống.
Xem ra là vị thiếu hoàng cổ đại kia đã cho bọn họ quá nhiều lực lượng, ngay cả trưởng lão Tiên Viện ông ấy cũng không để vào mắt.
Mấy vị kỵ sĩ kia đều nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao vẫn như cũ coi bọn họ là không khí, như thể không nhìn thấy.
Điều này khiến cho lửa giận trong lòng bọn họ càng không cách nào kiềm chế được.
“Làm càn, các ngươi há có tư cách đối thoại với công tử!”
Một trong những tùy tùng của Quân Tiêu Dao, Nghệ Vũ đứng dậy.
“Không sai, bằng vào thân phận của các ngươi, còn chưa có tư cách để công tử nhìn thẳng.” Vong Xuyên cũng đứng dậy.
Còn có mấy người Vĩnh Kiếp Thiên Nữ, Yến Thanh Ảnh cũng bước ra.
Ngoài ra, Long Cát công chúa cũng đứng dậy.
Mặc dù nàng ta không phải tùy tùng của Quân Tiêu Dao, nhưng cũng từng là tọa kỵ của hắn.
Còn có đám người Ngọc Thiền Quyên, Thỏ Ngọc Thái Âm.
Điều này khiến cho đám kỵ kĩ kia, biểu cảm trên mặt đều hơi đổi.
“Người thừa kế Cửu Chỉ Thánh Long Đế, truyền nhân Nghệ Tộc, Luân Hồi Thánh Thể, Thái Âm Thánh Thể…”
Lần lượt nhìn tới từng vị thiên kiêu đứng ra này, cho dù là Yến Vân Thập Bát Kỵ, vẻ mặt từng người một đều sản sinh biến hóa.
Những thiên kiêu yêu nghiệt này, vậy mà đều là tùy tùng của Quân Tiêu Dao, còn không mảy may thua kém bọn họ.
Đoán chừng chỉ có tồn tại mấy vị xếp hạng đầu trong Yến Vân Thập Bát Kỵ mới có thể sánh vai cùng những yêu nghiệt này.
Mặt khác, một ít anh kiệt của Quân gia đều đang lặng lẽ nhìn chằm chằm vào họ.
Điều này khiến cho số ít người của Yến Vân Thập Bát Kỵ đều có cảm giác, chính mình làm việc có phải quá xúc động rồi không.
Mà đúng lúc này, mấy vị kỵ sĩ bỗng nhiên cảm giác một loại nguy cơ đến cực điểm.
Vút!
Trong hư không, hai bóng dáng xinh đẹp hiện lên, mang theo sát khí trước nay chưa có.
Rõ ràng là hai nữ Huyền Nguyệt và Tô Hồng Y!
Một người đã từng là Tru Tiên Đạo, tinh linh trong bóng tối.
Một người là người kế tục của Đại Hắc Thiên Thần, hậu duệ nhất mạch Hắc Thiên.
Các nàng là hai thanh đao sắc bén nhất trong số tùy tùng của Quân Tiêu Dao!
Vù!
Hai nàng trực tiếp ra tay, đột nhiên mạnh mẽ vùng lên, muốn giết chết kẻ nói năng lỗ mãng với Quân Tiêu Dao.
Huyền Nguyệt cầm lưỡi hái Tử Thần trong tay, cộng thêm Thôn Thiên Tạo Hóa Thần Quyết có được từ chỗ mẫu hoa Bỉ Ngạn kia, giết thẳng về hướng một vị kỵ sĩ trong đó.
Mà Tô Hồng Y, một đôi đồng tử màu đỏ máu bắn ra ánh sáng chết chóc, cầm kính Đại Hắc Thiên trong tay, thi triển ra lực hiến tế đặc thù của Hắc Thiên đế tộc.
Bùm!
Phụt phụt!
Chỉ trong chớp mắt thôi, hai vị kỵ sĩ trong Yên Vân Thập Bát Kỵ, lão Thập Tam và lão Thập Ngũ, lập tức bị chém giết vẫn lạc!