Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1529 - Chương 1529 - Thương Tộc Trồi Lên Mặt Nước

Chương 1529 - Thương tộc trồi lên mặt nước
Chương 1529 - Thương tộc trồi lên mặt nước

Chương 1529: Thương tộc trồi lên mặt nước

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hoàng Niết Đạo mặt không đổi sắc, như không nghe thấy được.

Có lẽ sự thật là như thế, nhưng ai bảo hắn có thực lực này?

“Ồn ào.”

Hoàng Niết Đạo giáng một chưởng xuống, Bất Tử hỏa che trời lấp đất ngưng tụ thành một bàn tay lửa khổng lồ, như vòm trời thiêu đốt mà rơi xuống.

Một chưởng này muốn hoàn toàn tiêu diệt Tiểu Thần Ma Nghĩ và Long Cát công chúa, cắt đứt cơ duyên nơi đây của bọn họ.

Mà lúc này, lại có một chưởng vung tới từ nơi xa, va chạm với bàn tay lửa của Hoàng Niết Đạo.

“Ai?” Hoàng Niết Đạo lạnh lùng nói, có chút khó chịu.

Nơi xa có một nam một nữ bước đến, rõ ràng là Quân Biệt Ly và Lý Thanh Nhi.

Quân Biệt Ly mặc một thân bố y, dung mạo bình thường không có gì nổi bật, là dạng ném vào trong đám người cũng không tìm ra được.

Nhưng hắn lại là Chủng Tử của Quân gia, có danh hiệu Bố Y Thiên Tử, còn từng đánh bại Cửu Chỉ Thánh Long Đế khi còn trẻ, chặt đứt một ngón tay của ông ta.

Nhìn thấy người tới, sắc mặt Long Cát công chúa hơi phức tạp, nàng đã từng rất hận Quân Biệt Ly, bởi vì hắn không chỉ ra tay với Quân Tiêu Dao, còn là tâm ma của Cửu Chỉ Thánh Long Đế.

Nhưng hiện tại, hiểu lầm đã được cởi bỏ, thù hận của Long Cát công chúa đối với hắn ta cũng không sâu như vậy nữa.

“Đa tạ.” Long Cát công chúa chần chờ một chút, sau đó nói.

“Ừ.” Quân Biệt Ly khẽ gật đầu, lại nhìn về phía Hoàng Niết Đạo: “Muốn độc chiếm tiên căn Lục Đạo Luân Hồi, ngươi không khỏi quá ngây thơ.”

Khí chất của Quân Biệt Ly rất bình đạm, rất mộc mạc, hắn xuất hiện làm một ít đệ tử Tiên Viện ở đây chấn động tinh thần, đặc biệt là các đệ tử Hoang Cổ thế gia đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Tuy Quân Biệt Ly không kinh diễm vạn cổ bằng Quân Tiêu Dao, nhưng cũng là thiên kiêu đứng đầu tuyệt đối của Quân gia.

Mặt Hoàng Niết Đạo hơi đanh lại, nếu chỉ có một mình Quân Biệt Ly thì hắn ta cũng có thể ứng phó. Nhưng nữ tử thanh y bên cạnh Quân Biệt Ly cũng mang d0n cho hắn một cảm giác uy hiếp nhàn nhạt.

Điều này làm Hoàng Niết Đạo không thể tin nổi.

Tin tức Quân Biệt Ly giao vương miện Thiên Đạo cho Lý Thanh Nhi cũng chưa được ra ngoài, cho nên đảo cũng không có bao nhiêu người biết được.

“Vậy cứ dựa vào bản lĩnh, xem ai có thể đoạt được tiên căn Lục Đạo Luân Hồi.”

Tuy rằng Hoàng Niết Đạo cảnh giác trong lòng, nhưng hiển nhiên hắn không có khả năng yếu thế.

Khi mọi người ở đây cho rằng Hoàng Niết Đạo sẽ triển khai đại chiến với Quân Biệt Ly thì bỗng nhiên lại có âm thanh vang lên.

“Tiên căn Lục Đạo Luân Hồi đã chín muồi.”

“Quả nhiên hấp dẫn một đám kiến.”

“Không ngại, trực tiếp hái đi.”

Âm thanh này làm rất nhiều đệ tử Tiên Viện đều lộ ra vẻ mặt tức giận. Những ai có thể gia nhập Tiên Viện đều là nhân trung long phượng, lại bị người khác gọi là con kiến. Cho dù là Quân Biệt Ly và Hoàng Niết Đạo chuẩn bị đánh một trận cũng khẽ nhíu mày, quay qua nhìn lại.

Vài bóng dáng thanh quang mông lung hiện lên từ trong hư không, mang theo một cảm giác siêu nhiên.

“Các ngươi không phải đệ tử của Tiên Viện?” Quân Biệt Ly nhìn những bóng dáng mà khẽ nhíu mày. Trong những đệ tử Tiên Viện tiến vào Hư Thiên Giới, hẳn không có mấy người này mới đúng.

Mà những bóng dáng kia nghe vậy thì nhịn không được cười khẽ một tiếng.

“Đệ tử Tiên Viện, ha ha.”

“Tiên Viện có tư cách để chúng ta trở thành đệ tử sao?”

Trong lời nói này mang ý khinh thường Cửu Thiên Tiên Viện.

Cho dù là Hoàng Niết Đạo, ánh mắt cũng lạnh xuống. Tuy rằng hắn ta cũng không để ý Tiên Viện, nhưng dù sao hiện tại cũng tạm thời tu tập ở Tiên Viện.

“Rốt cuộc các ngươi là người phương nào, dám nói càn trước mặt bổn tiểu tổ!” Hoàng Niết Đạo phất tay áo lãnh đạm nói.

Trong những người đó có một bóng dáng đi ra, lạnh nhạt vô cùng nói: “Tất cả lũ kiến đều thối lui, tiên căn Lục Đạo Luân Hồi là vật mà các ngươi có thể thèm muốn sao!”

Những người đột nhiên hiện thân, quanh thân phủ kín quang hoa Thanh Sắc, nhìn có vẻ thần bí mà siêu nhiên.

Rất nhiều đệ tử Tiên Viện ở đây đều nghi hoặc.

Lần này Hư Thiên Giới mở ra, chỉ có đệ tử Tiên Viện bọn họ tiến vào, vậy mấy người nhảy ra từ xó xỉnh nào thế này?

Hơn nữa trong lời nói cứ bày ra vẻ ngạo nghễ và cao cao tại thượng, tuy rằng cử chỉ thái độ của bọn họ khiến người ta khó chịu, nhưng không thể không thừa nhận, khí tức nguyên thần của bọn họ quá dày đặc, cứ như trời xanh.

Không yếu hơn đám người Hoàng Niết Đạo, Quân Biệt Ly.

“Các ngươi cũng muốn tiên căn Lục Đạo Luân Hồi?” Vẻ mặt Hoàng Niết Đạo trầm xuống, trở nên lạnh lẽo.

Hắn đã coi tiên căn Lục Đạo Luân Hồi là vật sở hữu của mình, không cho phép người khác đụng vào.

Oanh!

Không có lời nói dư thừa vô nghĩa nào nữa, Hoàng Niết Đạo trực tiếp ra tay, Bất Tử hoả mãnh liệt tách ra thành vô số kiếm vũ lửa rồi thổi quét đi.

Nhưng những bóng dáng kia chỉ cười khẽ một tiếng, thái độ cực kỳ tùy ý. Bọn họ xuất chưởng, hồn lực cuồn cuộn khó lường dâng trào, như vòm trời lật úp.

Các cảnh tượng thần dị hiện lên, chư thần thượng cổ cúng bái, vạn linh cầu nguyện, dị tượng khủng bố đến kinh người.

Khó có thể tưởng tượng, rốt cuộc những người này đến từ thế lực nào?

Oanh!

Một kích va chạm, những bóng dáng kia không chút sứt mẻ.

Trong mắt Hoàng Niết Đạo hiện lên một tia kinh dị, tuy rằng hắn cũng chưa dùng hết toàn lực, nhưng chiêu này cũng không phải người bình thường có thể chặn lại.

“Thế nào, thực bất ngờ sao?”

“Nếu ta nói trong thế hệ trẻ của tộc ta, thực lực của ta chỉ ở mức bình thường, vậy ngươi có càng kinh ngạc hay không?” Nhìn thấy vẻ mặt hơi kinh dị của Hoàng Niết Đạo, một người đứng ra lạnh nhạt nói.

“Sao có thể?!” Đệ tử Tiên Viện ở đây đều là hít ngược một hơi khí lạnh.

Thực lực của những người này chỉ tính là bình thường trong thế lực của bọn họ?

Vậy chẳng phải cho dù là cổ hoàng đích tử như Hoàng Niết Đạo thì nhiều nhất cũng chỉ được xem là ưu tú trpng thế lực kia, mà không thể đạt tới đứng đầu?

Chuyện này thật sự khủng bố.

Khó có thể tưởng tượng là thế lực như thế nào mới có khả năng như thế.

“Rốt cuộc các ngươi đến từ thế lực nào?” Hoàng Niết Đạo cũng nhăn mày lại. Hắn cảm thấy tình huống có chút phiền phức, vượt qua khống chế của mình.

Người cầm đầu nhàn nhạt phun ra bốn chữ: “Phụng Thiên Thừa Vận.”

Bốn chữ này vừa vang lên thì đồng tử của Hoàng Niết Đạo chợt co rụt lại.

Dù sao hắn cũng là cổ hoàng đích tử, tầm mắt cũng bất phàm.

Bốn chữ Phụng Thiên Thừa Vận, cộng thêm một tia khí tức Thiên Đạo toát ra từ trên người bọn họ làm hắn lập tức liền nghĩ tới một tộc người.

Một chí cường giấu sau lưng kỷ nguyên, dưới mặt nước Tiên Vực - Thương tộc!

Đồng tử của Hoàng Niết Đạo chấn động.

Bình Luận (0)
Comment