Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1530 - Chương 1530 - Hoàng Niết Đạo Thầm E Sợ

Chương 1530 - Hoàng Niết Đạo thầm e sợ
Chương 1530 - Hoàng Niết Đạo thầm e sợ

Chương 1530: Hoàng Niết Đạo thầm e sợ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Không nghĩ tới đại thế hoàng kim này cũng làm nhất tộc này xuất thế, bọn họ muốn hoàn toàn bước khỏi phía sau màn để đứng ở trước đài sao?” Đạo tâm của Hoàng Niết Đạo nhấc lên sóng triều.

Trong đại thế này, đầu trâu mặt ngựa gì cũng ra tới, những thế lực trước kia nấp dưới mặt nước cũng bắt đầu lộ diện.

Phụ hoàng của hắn ta, Bất Tử Cổ Hoàng, cũng từng cảnh báo rằng tốt nhất đừng đi trêu chọc một ít thế lực cổ xưa ẩn mình dưới mặt nước.

Thương tộc chính là một trong số đó.

Điều này làm sắc mặt Hoàng Niết Đạo hơi căng thẳng, có cảm giác tiến thoái lưỡng nan.

Dù sao trước đó hắn còn bá đạo nói muốn độc chiếm tiên căn Lục Đạo Luân Hồi. Kết quả không ngờ sinh linh nhất tộc này lại xuất hiện vào lúc này, hơn nữa còn muốn có được tiên căn Lục Đạo Luân Hồi.

Có thể nói, Hoàng Niết Đạo ra vẻ quá sớm, hiện tại rơi vào tình thế cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống.

“Ta biết ngươi, ngươi là đích tử của Bất Tử Cổ Hoàng, nể mặt phụ thân của ngươi, ngươi đi đi.” Người cầm đầu nói.

Sắc mặt Hoàng Niết Đạo liên tục thay đổi.

Tạm thời không nói đến hắn có thể hoàn toàn nghiền áp những người này hay không. Mặc dù có thể đánh bại, hắn cũng không thể ra tay.

Thương tộc quá thần bí, nếu thật sự đắc tội thì chỉ sợ sẽ không có kết cục tốt. Cho dù hắn có cha che chở, cũng không có tác dụn gì.

Hoàng Niết Đạo im lặng không nói, bắt đầu lui ra, thể hiện thái độ của mình. Hiển nhiên so với có được tiên căn Lục Đạo Luân Hồi, hậu quả đắc tội Thương tộc càng nghiêm trọng.

“Hừ, không phải thiên địa chí bảo, người có năng lực thì đạt được à, vậy mà đã sợ, thật đúng là chẳng ra gì!”

Nhìn thấy thái độ này của Hoàng Niết Đạo, tất nhiên Tiểu Thần Ma Nghĩ sẽ không muốn buông tha, lập tức lên tiếng châm chọc.

“Hắn chỉ là dựa hơi cha mình thôi.”

“Đúng vậy, không có một người cha tài giõi thì sao hắn có được thân phận địa vị như hiện tại?”

Hiển nhiên, các đệ tử Tiên Viện còn lại cũng khinh thường Hoàng Niết Đạo.

“Các ngươi căn bản không biết bọn họ đến từ tộc nào” Hoàng Niết Đạo lạnh lùng liếc nhìn đám người Tiểu Thần Ma Nghĩ một cái, sau đó phất tay áo rời đi.

Các đệ tử Tiên Viện còn lại cũng bắt đầu dịch bước, muốn rút đi.

Quân Biệt Ly hơi nhíu mày, trong mắt hắn cũng lóe lên một cái.

“Quả nhiên, là nhất tộc kia trồi lên mặt nước sao?”

Quân Biệt Ly cũng đoán được thân phận của những người này.

Hắn cũng có ý lui bước, hiện tại không cần thiết xung đột với nhóm người này.

Mà lúc này, người cầm đầu lại nói: “Chậm đã, người có liên quan đến Quân Tiêu Dao thì ở đi.”

Trong lòng các đệ tử Tiên Viện chung quanh lộp bộp một cái, hay là người của thế lực thần bí đột nhiên xuất hiện có thù oán với Quân Tiêu Dao?

“Các ngươi có ý gì?” Ánh mắt của Long Cát công chúa trở nên thật lãnh khốc.

“Không có gì, chỉ là Quân Tiêu Dao làm sai một chút chuyện, tạm thời để các ngươi chuộc tội trước đi.” Người cầm đầu nói.

“Làm càn!” Trong mắt Long Cát công chúa xuất hiện sát ý, ai có tư cách phán xét Quân Tiêu Dao đúng sai?

“Quân lão đại là anh hùng cứu vớt Tiên Vực đại, các ngươi mù rồi sao!” Tiểu Thần Ma Nghĩ cũng phẫn nộ.

Đây rốt cuộc là đám người nào mà dám cao cao tại thượng, dõng dạc nói năng như thế.

“Quân Tiêu Dao chỉ là một trong những nguyên nhân thôi, còn có nữ tử kia, chúng ta rất cảm thấy hứng thú với nàng ta, cũng có thể nạp vào tộc của ta.”

Lại có người mở miệng, chỉ về hướng Lý Thanh Nhi bên cạnh Quân Biệt Ly.

Dung nhan Lý Thanh Nhi biến sắc, sắc mặt Quân Biệt Ly cũng lạnh xuống, hắn rất ít có biểu cảm như vậy, bởi vì Lý Thanh Nhi chính là nghịch lân của hắn.

“Các ngươi quá đáng rồi.” Quân Biệt Ly hờ hững nói.

“Người luyện hóa vương miện Thiên Đạo, trời sinh nên là người của tộc ta. Nếu không muốn, không sao, tộc ta có phương pháp đặc thù có thể tinh luyện sức mạnh của vương miện Thiên Đạo trong cơ thể nàng ra.” Giọng điệu của Nkẻgười cầm đầu đạm mạc đến tàn khốc.

Oanh!

Quân Biệt Ly ra tay, đánh ra một chưởng, Phản Phác Quy Chân.

Những người này thực sự đáng giận.

“A, chúng ta tới Hư Thiên Giới ngắt lấy tiên căn Lục Đạo Luân Hồi, sao có thể không có chuẩn bị gì kia chứ?” Đám người kia đang cười lạnh, đồng thời thúc giục hồn lực tối cao.

Trong phút chốc, một khí thế áp bách của trời xanh dâng trào, đại trận Thanh Sắc hiện lên, mênh mông khổng lồ như hàng tỉ núi sông cùng nghiền áp xuống.

Mạnh như Quân Biệt Ly mà khi mình người chống cự với đại trận mênh mông cuồn cuộn này cũng bị chấn đến liên tục lùi lại, nguyên thần đang rung động.

Dù sao chỉ có nguyên thần mới vào được Hư Thiên Giới, Quân Biệt Ly cũng không thể hoàn toàn phát huy ra thực lực.

Đám người Lý Thanh Nhi, Thần Ma Nghĩ, Long Cát công chúa cũng đồng loạt ra tay, chống cự đại trận này.

“Tốn công vô ích, Quân Tiêu Dao ở đâu, bảo hắn tiến đến lĩnh tội!”

“Ai bảo hắn dám khinh nhờn trời xanh!”

Miệng lưỡi của bọn người này vô cùng càn rỡ, quả thực giống như trời là lão đại, bọn chúng là lão nhị.

Trừ trời xanh ra, thế gian vạn linh đều không không là gì với bọn chúng cả.

Trong lúc tình huống rơi vào nguy cấp, trên vũ trụ trời cao bỗng có một Như Lai pháp tướng kim sắc to lớn như núi cao thái cổ nghiền áp xuống, nện lên đại trận kia!

“Ai có tư cách giáng tội cho bản công tử? Trời cũng không thể, huống chi là lũ các ngươi!”

Tiếng nói đạm mạc lạnh như băng vang vọng nơi đây, những đệ tử Tiên Viện còn chưa từng rời đi nghe vậy thì ánh mắt chấn động, sau đó lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.

“Là Thần Tử tới!”

Quân Tiêu Dao chậm rãi dạo bước đến từ trên trời cao. Thân hình hắn cao lớn, bạch y tuyệt thế.

Trước kia bởi vì hắn muốn dùng sương mù Tán Hồn để mài giũa bản thân, cho nên hao phí một ít thời gian, chưa thể lập tức đuổi tới.

“Quân lão đại!”

“Chủ nhân!”

“Tiêu Dao!”

Đám người Tiểu Thần Ma Nghĩ, Long Cát công chúa, Quân Biệt Ly thấy thế đều lộ ra vẻ mặt phấn chấn, trong lòng có cảm giác yên ổn khó hiểu, giống như chỉ cần Quân Tiêu Dao hiện thân thì tất cả phong ba đều bị san bằng.

Trong vô hình, Quân Tiêu Dao đã trở thành Định Hải Thần Châm trong lòng mọi người.

“Thật tốt quá, Quân lão đại tới, xem bọn họ còn có tư cách gì kiêu ngạo!” Tiểu Thần Ma Nghĩ siết nắm tay nhỏ, vô cùng hưng phấn.

Đại Nhật Như Lai pháp tướng to lớn trấn áp đại trận, va chạm với nhau.

“Hồn lực thật hùng hồn...” Có người nói nhỏ.

Người cầm đầu nhìn về phía Quân Tiêu Dao: “Thật là nói đến là đến, nhưng cũng tốt, vừa vặn có thể giải quyết một số chuyện.”

Lực chú ý của Quân Tiêu Dao không lập tức dừng lại trên đám người kia, mà tập trung vào tiên căn Lục Đạo Luân Hồi.

“Tiên căn Lục Đạo Luân Hồi thật là thần vật thiên địa trên đời hiếm thấy, đại trưởng lão cũng không gạt ta.” Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt vừa lòng.

Nhưng hắn cảm thấy hình như khí tức của tiên căn Lục Đạo Luân Hồi có chút không thích hợp. Nhưng mặc kệ thế nào, vẫn phải có được trước rồi lại nói.

Thứ Quân Tiêu Dao đã thấy được thì chính là của hắn.

Bình Luận (0)
Comment