Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1567 - Chương 1567 - Thực Lực Của Kiêu Tử Cửu Thiên

Chương 1567 - Thực lực của kiêu tử Cửu Thiên
Chương 1567 - Thực lực của kiêu tử Cửu Thiên

Chương 1567: Thực lực của kiêu tử Cửu Thiên

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Việc này không có liên quan đến Tiên Viện, các ngươi không cần nhúng tay.” Trong đám người Vũ gia, một lão giả bước ra, nhìn ra cũng có tu vi Hỗn Độn Đạo Tôn.

Chuyện này làm cho một ít đệ tử Tiên Viện khiếp sợ.

Cho dù là ở Hoang Cổ thế gia, trong đại tộc vô thượng thì Hỗn Độn Đạo Tôn cũng là tồn tại cấp bậc lão tổ tuyệt đối.

Mà gia tộc cấm kỵ trên Cửu Thiên tùy tiện hạ giới một lần liền có Hỗn Độn Đạo Tôn đi theo. Từ phương diện này cũng có thể nhìn ra nội tình của gia tộc cấm kỵ.

Điều này làm cho môt số người kiêng kị.

Chỉ là gia tộc cấm kỵ đã đáng sợ như thế, vậy sinh mệnh vùng cấm sau lưng bọn họ sẽ cường đại đến mức nào nữa?

Sắc mặt Đại trưởng lão Tiên Viện âm trầm, rất là khó coi.

Làm vậy là hoàn toàn không đặt Tiên Viện trong mắt, coi bọn họ không ra gì.

Nhưng Đại trưởng lão Tiên Viện thật sự cũng rất rối rắm, chung quy Tiên Viện chỉ là một học viện mà thôi, khó có thể tranh phong với gia tộc trên Cửu Thiên.

Mà đúng lúc này, một tiếng nói như chim oanh xuất cốc vang lên, nghe hết sức bình tĩnh: “Đại trưởng lão, việc này không có liên quan gì đến Tiên Viện cả, bọn họ là tới tìm ta.”

Khương Lạc Ly hiện thân, dáng người nàng tinh tế, thân thể mềm mại xinh đẹp, mái tóc đen được côt thành hai chùm đuôi ngựa.

Dung nhan tiếu tú vô luân, mắt ngọc mày ngài, như một tinh linh trong thiên địa, linh hoạt thông minh, yểu điệu động lòng người.

Chỉ khi nào ở bên cạnh Quân Tiêu Dao thì Khương Lạc Ly mới giữ lại phần ngây thơ và hồn nhiên kia.

Những năm gần đây, tâm tính của nàng cũng đã được mài giũa.

Giờ phút này đối mặt với gia tộc cấm kỵ đến từ Cửu Thiên chi Thượng, nàng không có chút sợ hãi nào, có vẻ rất bình tĩnh.

“Quả nhiên không tồi.”

Người của Vũ gia nhìn thấy Khương Lạc Ly thì trong mắt lập tức toả ra ánh sao.

Bọn họ không nghĩ tới truyền thừa của chí cường giả sau lưng Tiên Lăng lại rơi vào tay một thiếu nữ như vậy.

“Hôm nay ngươi theo chúng ta trở về Cửu Thiên đi.”

Trong các tộc nhân của Vũ gia, một nam tử thân thể thon dài, như thiên thần tuổi trẻ bước ra.

Đó là Vũ Càn.

Khóe miệng hắn ta hiện ra một tia lạnh lẽo, sự lạnh lẽo này không nhằm vào Khương Lạc Ly, mà là Quân Tiêu Dao.

Tất nhiên Khương Lạc Ly cũng phát hiện sự lạnh lẽo này của Vũ Càn, nàng không chút nhường nhịn, nói; “Gia tộc cấm kỵ của Cửu Thiên chi Thượng ghê gớm lắm sao? Nếu không phải Tiêu Dao ca ca đang bế quan thì ngươi cho rằng các ngươi còn có thể nói như vậy à?”

Lời Khương Lạc Ly nói làm sắc mặt Vũ Càn chợt trầm xuống.

“Đệ đệ ta chết trong Hư Thiên Giới, món nợ này còn chưa tính với Quân Tiêu Dao!”

“Đệ đệ ngươi là ai chứ?” Khương Lạc Ly hoang mang.

Dù sao khi đó ở Hư Thiên Giới, nhìn thấy tộc nhân Vũ gia quấy rầy, Quân Tiêu Dao chém ngay một kiếm quang qua, trực tiếp tiêu diệt tất cả mọi người.

Cho nên Khương Lạc Ly thật sự không biết đệ đệ của hắn là ai.

“Ngươi...!” Mặt Vũ Càn đang phát run, đôi mắt vô cùng lạnh lẽo, bắn ra tia sắc lạnh.

Đệ đệ của hắn ta chết thảm trong tay Quân Tiêu Dao, kết quả Khương Lạc Ly lại bày ra vẻ mặt ngây thơ hỏi đệ đệ hắn là ai?

Con mẹ nó đây không phải khiêu khích trắng trợn sao?

Còn có thể khinh thường người khác thêm chút nào nữa không?

“Các ngươi không có tư cách dẫn Lạc Ly đi, nàng là người của Khương gia chúng ta!”

Lại có một đám người bước tới, trong đó bao gồm thiên kiêu Khương gia, Quân gia, còn có tuỳ tùng, bằng hữu của Quân Tiêu Dao. Bọn họ đều là người có quan hệ với Quân Tiêu Dao.

Mở miệng là một quái thai cổ đại của Khương gia, Khương Thiên Diễn. Hắn từng lên sân khấu trong thế giới Tiên Cổ, cũng từng trợ giúp Quân gia.

Nhưng Vũ Càn chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua, sau đó lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà tung một chưởng về hướng Khương Thiên Diễn.

“Ngươi!” Khương Thiên Diễn cũng theo bản năng mà ra tay.

Kết quả dưới một kích, phụt một tiếng, Khương Thiên Diễn hộc máu lùi lại!

“Chuyện này...” Tất cả đệ tử Tiên Viện chung quanh đều sợ ngây người.

Nói thế nào thì Khương Thiên Diễn cũng là cổ đại quái thai của Khương gia. Không nói thực lực đạt tới đứng đầu, nhưng không phải ai cũng có thể trêu chọc.

Kết quả hiện tại lại bị thiên kiêu của gia tộc cấm kỵ tung một chưởng mà hộc máu.

“Tám, ít nhất có tám sức mạnh pháp tắc!” Có đệ tử Tiên Viện nhịn không được kinh hô.

Câu này làm rất nhiều thiên kiêu Tiên Viện ồ lên.

Mọi người đều biết, ở cảnh giới chí tôn, thực lực cường đại và số lượng pháp tắc có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Chí tôn có bốn pháp tắc có thể ấn chí tôn có hai pháp tắc xuống đất cọ xát.

Nhưng ngưng tụ pháp tắc cũng rất gian nan, không phải ai cũng giống như Quân Tiêu Dao, lĩnh ngộ pháp tắc đơn giản như ăn cơm uống nước.

Càng nhiều thiên kiêu có thể ngưng kết ba bốn pháp tắc ở chí tôn cảnh đã là không tồi, sẽ trực tiếp đột phá đến cảnh giới sau.

Kết quả hiện tại một ít thiên kiêu đã nhận ra, Vũ Càn vừa ra tay đã mang theo sức mạnh của tám pháp tắc, thực lực đã tiếp cận Cực Cảnh Chí Tôn.

Cũng khó trách Khương Thiên Diễn sẽ bị thương vì một kích.

“Đây là thiên kiêu của Cửu Thiên chi Thượng sao, không khỏi quá yêu nghiệt rồi.”

“Chỉ là thiên kiêu của gia tộc cấm kỵ mà đã tiếp cận Cực Cảnh Chí Tôn, vậy chẳng phải những đế tử vô thượng, thiên kiêu cấm kỵ trong sinh mệnh vùng cấm càng khủng bố hơn?”

Nhìn từ Vũ Càn, mọi người đã cảm giác được thực lực khủng bố của Cửu Thiên. Cũng khó trách sinh linh Cửu Thiên khinh thường Tiên Vực như vậy.

“Nếu chúng ta cũng đến Cửu Thiên chi Thượng để tu luyện thì chẳng phải còn tốt hơn ở lại Tiên Vực tu luyện sao?”

Trong lòng rất nhiều đệ tử Tiên Viện bỗng xuất hiện suy nghĩ này, nhưng bọn họ muốn đi cũng không có tư cách.

Khương Lạc Ly thì có tư cách đó nhưng lại không muốn đi.

“Các ngươi quá rồi.”

Tiếu nhan của Khương Lạc Ly như sương lạnh.

Đả thương người của Khương gia bọn họ mà còn muốn dẫn nàng đi?

“Ta chỉ biết ở bên cạnh Tiêu Dao ca ca, các ngươi bỏ cuộc đi, ít nhất không có khả năng đi theo các ngươi!”

Bình Luận (0)
Comment