Chương 1568: Tiếp cận Cực Cảnh Chí Tôn
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong lòng Khương Lạc Ly chỉ cảm thấy phản cảm và chán ghét Vũ gia.
Nàng có được cơ duyên Cửu Thiên chi Thượng, theo lý thuyết, cho dù là tới tiếp dẫn thì cũng nên khách khách khí khí. Kết quả người của Vũ gia lại như muốn áp phạm nhân mà dẫn nàng đi.
Nhưng Khương Lạc Ly cũng đoán được, đây hẳn không phải suy nghĩ của vùng cấm sau lưng Vũ gia, mà là thái độ của bọn họ.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, không phải là do Quân Tiêu Dao giết một số người của Vũ gia sao? Không phải do Vũ gia cảm thấy khó chịu sao?
Còn Vũ Càn kia cũng vì đệ đệ của hắn mới có thái độ này.
“Quân Tiêu Dao, hắn ở đâu, bảo hắn ra đây!”
Vũ Càn nghe cái tên này thì trong lòng lập tức dâng trào lửa giận. Hắn ta cũng muốn gặp kẻ thù giết hại bào đệ của mình.
Mà đúng lúc này, lại có một giọng nữ lạnh lùng vang lên: “Quân Tiêu Dao sao, Quý gia chúng ta cũng muốn gặp một lần.”
Oanh!
Lại có một đám người bước đến, cũng mang theo khí tức mông lung đến từ Cửu Thiên chi Thượng. Nữ tử cầm đầu có ngọc dung sương lạnh, giá lâm đến nơi đây.
“Lại nhất mạch gia tộc cấm kỵ!”
Toàn bộ Tiên Viện đều nổ tung nồi, sôi trào lên, tiếng kinh hô vang vọng hết đợt này đến đợt khác!
…
Có thể nói, vào thời điểm này, gia tộc cấm kỵ hạ giới tuyệt đối là chuyện rất nhạy cảm, sẽ khiến thế lực bát phương chú ý.
Nói từ trình độ nào đó thì những gia tộc cấm kỵ kia cũng đại diện cho thái độ của vùng cấm phía sau.
Cho nên những gia tộc cấm kỵ mới kiêu ngạo, không kiêng nể gì như thế.
Trước đó tuy Vũ gia hiện thân là vì Khương Lạc Ly, nhưng cũng nhằm vào Quân Tiêu Dao.
Hiện tại Quý gia lại xuất hiện, hơn nữa vẫn là nhằm vào Quân Tiêu Dao.
“Khó trách có người lén đặt cho Thần Tử Quân gia biệt danh gây chuyện vương, thật sự quá khớp hình tượng.”
“Nhưng Quý gia này lại có thù gì với Thần Tử Quân gia chứ?”
Rất nhiều người đều cảm thấy hoang mang.
“Quân Tiêu Dao, ở thế giới Thần Khư, ngươi làm thiên kiêu Quý gia, Quý Đạo Nhất, bị thương nặng, bởi vậy mới khiến Đạo Nhất ca ca bị dị vực ám toán mà ngã xuống.”
“Hôm nay, chúng ta đến để đòi lại công đạo.”
Giọng nói của Quý Oánh Oánh mang theo chút run rẩy.
Nàng và Quý Đạo Nhất được xem như thanh mai trúc mã. Quý Đạo Nhất từng nói với nàng cơ duyên thuộc về hắn không ở Cửu Thiên, mà là ở Tiên Vực. Chờ hắn công thành danh toại trở về thì sẽ cưới nàng.
Ai ngờ lại là âm dương vĩnh cách.
Nhưng được Quý Oánh Oánh nói thế, rất nhiều đệ tử Tiên Viện đều cảm thấy cứng họng.
Mạch não của nữ nhân này thật sự có chút quái lạ. Muốn nợ cũng có thể tính lên đầu Quân Tiêu Dao à?
Vậy Quân Tiêu Dao từng đánh bị thương nhiều người như vậy, chẳng phải sau này người nào chết cũng do Quân Tiêu Dao?
“Ta nghiêm trọng hoài nghi trong đầu nữ nhân này thiếu sợi gân, chuyện này liên quan gì đến Thần Tử chứ?”
“Muốn trách cũng chỉ có thể trách Quý Đạo Nhất kia quá yếu, chết trong tay dị vực thì có thể trách ai?”
“Đúng vậy, không thấy cả Nhân Tiên Giáo cũng không dám truy cứu trách nhiệm với Thần Tử Quân gia sao, tuy Quý gia là gia tộc cấm kỵ trên Cửu Thiên, nhưng cũng không có tư cách đối đầu với Quân gia mới đúng?”
Một ít đệ tử Tiên Viện châu đầu ghé tai, khe khẽ nói nhỏ.
Đương nhiên, bọn họ đều âm thầm giao lưu thần niệm. Dù sao phía sau Quý Oánh Oánh có gia tộc cấm kỵ, cũng không ai dám giáp mặt lớn tiếng trào phúng.
Nhưng mọi người ngầm hiểu, đều cảm thấy nữ nhân này hơi não tàn.
Hình như đã nhận ra ánh mắt châm chọc mịt mờ của mọi người, dù là Quý Oánh Oánh cũng hơi đỏ mặt vì xấu hổ.
Nhưng nàng ta vẫn rất cường thế, dù sao nàng đến từ Cửu Thiên, phía sau là gia tộc cấm kỵ và vùng cấm vô thượng. Các thế lực khắp Tiên Vực đều phải cho nàng chút mặt mũi.
Nhưng những người khác kiêng kị nàng, Khương Lạc Ly lại không e dè, nàng nghe Quý Oánh Oánh nói thế thì tức giận mà bật cười.
“Mạch não của nữ nhân này thật là quái lạ. Vậy hiện tại bổn cô nương tát ngươi một cái, sau khi ngươi trở về, tu luyện tẩu hỏa nhập ma, bị sét đánh chết. Vậy Quý gia cũng tìm bổn cô nương tính sổ, nói là ta giết ngươi đúng không!”
Công phu miệng lưỡi của Khương Lạc Ly vốn dĩ không kém, hơn nữa nàng vẫn luôn là minh châu Khương gia nâng niu trong lòng bàn tay, từ nhỏ nàng ta chưa từng gặp khó khăn gì, cãi nhau cũng chưa bao giờ thua.
Hiện tại sao nàng có thể để Tiêu Dao ca ca nhà mình bị nữ nhân não tàn này ức hiếp?
“Ngươi...!” Quý Oánh Oánh tức giận đến sắc mặt trắng bệch.
Lời Khương Lạc Ly nói vừa điêu ngoa lại độc miệng, nàng cũng nhịn không được muốn ra tay.
Lúc này, Vũ Càn nhíu nhíu mày và nói: “Chư vị Quý gia, nàng ta và Tiên Lăng sau lưng tộc của ta có quan hệ, không cần so đo với nàng ta.”
Lời Vũ Càn nói làm Quý Oánh Oánh hơi tỉnh táo lại. Nàng tới đây là tìm Quân Tiêu Dao đòi lại công đạo, không phải tới cãi nhau với người không liên quan.
“Được rồi, bảo Quân Tiêu Dao xuất hiện đi.” Vũ Càn lạnh nhạt nói.
“Ngươi không có tư cách nói lời này!” Nghệ Vũ đứng ra, lạnh lùng nói.
“À?” Vũ Càn lại tung ra một chưởng.
Nghệ Vũ thấy thế thì trong lòng sớm đã chuẩn bị, kéo cung bắn ra mũi tên.
Sức mạnh pháp tắc hội tụ, hóa thành chín mũi tên rồi bắn mạnh ra giống như Nghệ Thần bắn hạ mặt trời.
Ầm ầm một tiếng vang lên, Nghệ Vũ bị đẩy lui vài bước, sắc mặt vẫn rất lãnh khốc.
“Ồ, thú vị đấy, có thể tiếp được một chưởng của ta, xem ra ngươi là một trong những thiên kiêu mạnh nhất Tiên Viện.”
Vũ Càn khoanh tay nói, một luồng khí tức trang bức nhàn nhạt đang tràn ngập.
“Ta chẳng qua là tuỳ tùng của Tiêu Dao công tử mà thôi.” Nghệ Vũ lạnh lùng nói.
Vẻ mặt Vũ Càn lập tức cứng đờ.
Vậy thì quá xấu hổ, trong mắt hắn ta, thực lực của Nghệ Vũ không tính kém, có tư cách so chiêu, làm đối thủ của hắn ta. Kết quả thiên kiêu như vậy chỉ là tuỳ tùng của Quân Tiêu Dao?
“Vậy rốt cục Quân Tiêu Dao có mấy cân mấy lượng?” Sắc mặt Vũ Càn không ngừng thay đổi.
Mà trong lúc thế cục rơi vào giằng co, lại có một tiếng nói truyền đến: “Quân Tiêu Dao đâu, bảo hắn ra đây gặp mặt.”
Lại có một đám người bước đến, cũng mang theo của khí tức sinh linh Cửu Thiên chi Thượng.
Đó là gia tộc cấm kỵ có chỗ dựa là vùng cấm Thánh Linh Chi Khư, Kim gia hiện thân.