Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1603 - Chương 1603 - Hồn Chủ Thức Tỉnh, Đế Chiến Cuồn Cuộn

Chương 1603 - Hồn Chủ thức tỉnh, Đế chiến cuồn cuộn
Chương 1603 - Hồn Chủ thức tỉnh, Đế chiến cuồn cuộn

Chương 1603: Hồn Chủ thức tỉnh, Đế chiến cuồn cuộn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đang yên đang lành ngủ say, chờ đợi lần cơ duyên đại thế hoàng kim tốt nhất này. Kết quả bây giờ đã bị đánh thức.

Về phần nguyên nhân, thần niệm của một vị Chuẩn Đế truyền lại.

Hồn Chủ lập tức biết rõ hết thảy mọi chuyện:

“Ngu xuẩn…”

Trong lòng Hồn Chủ cực kỳ nguội lạnh.

Kế hoạch này, từ đầu đến cuối đều ngu xuẩn!

U Quốc, hoàn toàn là bị lợi dụng mà.

Vào lúc ông ta ngủ say, U Quốc do năm vị Chuẩn Đế chung nhau chưởng quản.

Bọn họ đều cho rằng, chờ sau khi ám sát Quân Tiêu Dao xong là có thể chuyển dời cổ giới U Quốc lên tới trên Cửu Thiên.

Hơn nữa Đế Hạo Thiên, gia tộc cấm kỵ Cửu Thiên và Thương Tộc đều đã đồng ý, có thể cho U Quốc rất nhiều lợi ích.

Thậm chí, Đế Hạo Thiên đã từng đồng ý, chỉ cần có thể giết được Quân Tiêu Dao thì hắn ta có thể còn nói cho U Quốc biết chỗ của tàn hồn đại đế.

Đó chính là tàn hồn đại đế.

Cho dù chỉ là một sợi thì cũng mạnh hơn nguyên thần của hàng tỷ sinh linh rồi.

Nếu như có thể hiến tàn hồn đại đế cho Hồn Chủ, Hồn Chủ ấy sợ là cũng có thể nhanh chóng khôi phục đỉnh phong.

Nhưng ai từng nghĩ tới, cuối cùng lại sẽ là loại kết quả này.

Chỉ là bây giờ, hối hận cũng đã vô dụng.

Chiến đến nước này, giảng hòa là không có khả năng.

“Một khi đã như vậy, thì đừng trách lão hủ vô tình…”

Hồn Chủ một hơi nuốt vào hàng tỷ hồn linh mà miếng thủy tinh kia phong ấn.

Trong phút chốc, khí tức mênh mông bộc phát ra, hàng tỷ tia sáng đen nở rộ, như là muốn kéo cả phiến thiên địa vào trong U Minh.

Tay ông ta cầm đèn dẫn hồn, quát lạnh một tiếng:

“Thiên ngoại một trận chiến!”

Ánh mắt Thần Vũ Đại Đế lãnh khốc, hắn giơ tay lên chụp một cái.

Một cây búa Tiên phá không mà đến, chém đứt hàng tỷ hư không!

Tiên quang thần thánh nở rộ ánh sáng rực rỡ, một tia sáng của búa liền có thể cắt đứt một phiến ngân hà!

Chuẩn Tiên khí Quân gia, Hạo Kiếp Tiên Phủ!

Thần Vũ Đại Đế cầm trong tay Hạo Kiếp Tiên Phủ, cùng Hồn Chủ tay cầm đèn dẫn hồn, chiến tới chỗ sâu bên trong vũ trụ thương khung.

Tựa như có hàng tỷ sấm sét nổ vang, đại đạo thần tắc đang đâm vào nhau, dao động nổ tung chấn động trời mênh mông, sau đó chôn vùi lẫn nhau!

Loại dao động chiến đấu này khủng bố tới cực điểm.

Nhật nguyệt xao động, tinh hà vẫn diệt!

Một chiêu một thức, dễ dàng hủy diệt rất nhiều tinh vực.

Cũng may là bọn họ đang chiến một trận ở nơi thiên ngoại rất xa.

Nếu không thì toàn bộ Minh Thiên Tiên Vực đều phải lọt vào ảnh hưởng.

Đây chính là Đế chiến!

“Chúng ta cũng giải quyết cho xong tàn cuộc đi.”

Bên này, mặt mày Khương Hằng lãnh khốc nói.

“Nếu như không phải Tiêu Dao mạng lớn thì rất có thể trong mảnh thủy tinh hôm nay ấy, còn có cả hồn của Tiêu Dao, U Quốc, cần phải nhổ cỏ tận gốc!”

Khương Đạo Hư hận thấu xương Tam Đại Sát Thủ Thần Triều.

“Hồn Chủ đại nhân đã sống lại, U Quốc sẽ không diệt vong!”

“Đúng vậy, các ngươi cơ bản không biết được Hồn Chủ là cường giả bực nào!”

Hai vị Chuẩn Đế còn lại của U Quốc đều đang cực khổ chèo chống, đồng thời quát lạnh.

“Vậy thì các ngươi, chỉ sợ cũng không biết thực lực của Thần Vũ cổ tổ, ngài ấy chính là cự đầu trong Đế chân chính!”

Quân Thúy Hoa chúng cổ tổ ẩn mạch Quân gia, trên mặt nở nụ cười lạnh.

Phóng mắt nhìn khắp Tiên Vực, có mấy phương thế lực có tư cách xem thường Quân gia đâu chứ?

Đại chiến đang kéo dài.

Cả Minh Thiên Tiên Vực đều giống như bị máu tươi nhiễm đỏ, bị bao phủ bởi một tầng sương máu.

Sinh linh chết đi thật sự nhiều lắm.

U Quốc rơi vào thế yếu tuyệt đối.

Hai vị Chuẩn Đế còn lại chỉ có thể dẫn theo một đám tàn binh bại tướng, dựa vào một it sát trận cổ xưa, cố thủ ở trung tâm nơi sâu nhất cổ giới U Quốc.

Chiến thuyền cổ xưa bắt ngang vực của liên quân không ngừng bắn ra chùm sáng pháp tắc khủng bố xuyên thủng.

Sự vẫn diệt của U Quốc chỉ là vấn đề về thời gian.

Hai tôn Chuẩn Đế U Quốc vẫn như cũ ôm hy vọng.

Nếu như Hồn Chủ thắng lợi thì U Quốc vẫn còn có hy vọng.

Nhưng, ở một khắc nào đó.

Ở chỗ sâu trong vũ trụ tinh khung xa xôi, có tiếng rống giận dữ già nua truyền ra.

Máu tươi nhiễm đỏ tinh hà.

“Đáng hận, ta vốn không nên thức tỉnh ở thời điểm này!”

Người lên tiếng rõ ràng là Hồn Chủ!

Ông ta đã rất già cỗi, liên tục ngủ say.

Thậm chí vì để duy trì thực lực Đế Cảnh, còn cần phải cách môt đoạn kỷ nguyên tỉnh dậy thôn phệ hồn linh vô tận.

Hồn Chủ đang đợi, đợi cơ hội thành Tiên.

Nhưng ai mà ngờ được, bây giờ tất cả hy vọng đều đã tiêu tan hết.

“Ngươi có biết thân phận thực sự của ta hay không, ta đến từ…”

Hồn Chủ còn chưa có nói xong, Quân Thần Vũ đã lập tức lạnh lùng nói:

“Chẳng cần biết ngươi là ai, trêu chọc Quân gia ta, Đế cũng phải ngã xuống!”

Một búa chém bổ xuống, hàng tỷ sao trời vỡ nát.

“Không, ta không cam tâm, ta phải đợi vật chất thành Tiên, đợi hy vọng thăng hoa!”

Cuối cùng Hồn Chủ phát ra một tiếng hét lớn.

Sau đó ầm một tiếng nổ tung, hàng tỷ đại đạo pháp tắc nổ tung, cả một mảnh hư không ấy bị nổ thành hư vô.

Giữa trời đất có dị tượng nổi lên, có mưa máu rơi lả tả, có đại đạo trở về thiên địa.

Đó là trạng thái Đế vẫn lạc, trả mệnh cho trời!

Giờ khắc này, toàn bộ Cửu Thiên chấn động!

Vô số thế lực lớn chú ý tới trận bất hủ chiến lần này đều đang run sợ không gì bằng.

Có Đế chân chính vẫn lạc!

Đã bao lâu rồi không được chứng kiến cảnh tượng này?

Máu tung bay trên bầu trời, đại đạo trở về, hoàn mệnh cho trời.

Trong trời mênh mông tựa như vang lên bản nhạc buồn.

Đó là người đã đạt tới cực đỉnh sinh linh, sau khi vẫn lạc sinh ra khúc nhạc buồn.

Đại biểu cho một đời chứng đạo cuối cùng thành không.

Không còn gì cả, người chết vạn sự không.

Chỉ có ánh sáng đại đạo rực rỡ vô tận đang tản mát, đó là sau khi Đế giả ngã xuống, lực lượng còn sót lại quay về với trời đất.

Chứng đạo xưng đế, ở trên mức độ nào đó cũng là một loại cướp đoạt.

Mà bây giờ, người đã chết, thứ đã cướp được nên trở về với trời đất.

“Thời gian đã qua bao lâu, lại có Đại Đế vẫn lạc…”

Toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực đồng loạt chấn động, có cường giả mạnh nhất, lão cổ đang cảm thán.

Cho dù là đại chiến hai giới trước đó, cũng không có nhân vật cấp Đế vẫn lạc.

Bởi vì khi đó đám người Quân Tiêu Dao đã ngăn ách họa chung cực lại, cho nên cũng không có đại chiến chân chính nổ ra.

Mà bây giờ, trong trận bất hủ chiến bắt ngang Tiên Vực lần này, có Đế chân chính vẫn lạc.

Đây không thể nghi ngờ là một sự kiện lớn chấn động Tiên Vực.

Bởi vì không ai có thể ngăn được lửa giận của Quân gia!

Bình Luận (0)
Comment