Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1648 - Chương 1648 - Nỗi Khiếp Sợ Của Mặc Yến Ngọc

Chương 1648 - Nỗi khiếp sợ của Mặc Yến Ngọc
Chương 1648 - Nỗi khiếp sợ của Mặc Yến Ngọc

Chương 1648: Nỗi khiếp sợ của Mặc Yến Ngọc

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mặc Yến Ngọc cầm gai Nga Mi trong tay, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đâm hướng huyệt Thái Dương của Quân Tiêu Dao.

“Chậm đã.”

Giọng nói nhàn nhạt truyền ra.

Khoảng cách gai Nga Mi đến huyệt Thái Dương của Quân Tiêu Dao chỉ còn cách khoảng một tấc.

“Sao hả, sợ rồi đúng không?”

Môi đỏ của Mặc Yến Ngọc nhếch lên thành một nụ cười giễu.

Quân Tiêu Dao thở dài một tiếng, cởi bỏ mũ trùm và áo bào đen.

Một thân bạch y hiện ra.

Một gương mặt tuấn tú tựa Thiên nhân, nhìn về phía Mặc Yến Ngọc.

Đôi mắt kia, thâm thúy như nhật nguyệt bay bổng.

Mặc Yến Ngọc ngây ra.

Gai Nga Mi trong tay, cạch một tiếng rơi xuống đất.

Quân Tiêu Dao mỉm cười, cúi đầu nhặt gai Nga Mi lên:

“Cây trâm rất đẹp.”

Cổ tay lướt qua, cây trâm ngọc màu tím lại lần nữa biến trở về.

Sau đó Quân Tiêu Dao tự tay cắm nó về trong búi tóc của Mặc Yến Ngọc.

Mặc Yến Ngọc ngơ ngẩn cả người.

Nàng ta đương nhiên nhận ra nam tử áo trắng phong thần tuấn lãng ở trước mặt này là ai.

Lúc ở chung cực Cổ Lộ, thời điểm cuộc chiến biên quan, nàng ta đã từng có may mắn gặp qua.

Có điều nàng ta rất tự ti, không cho rằng dựa vào thân phận địa vị của mình, có thể gặp gỡ có gì đó với Thần Tử Quân gia.

Nhưng hiện tại là chuyện gì đang xảy ra?

Một vị thiên kiêu nhân vật cấp truyền thuyết, cứ thế sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt nàng ta, thậm chí còn giúp nàng ta cắm trâm cài tóc.

Điều này khiến cho Mặc Yến Ngọc cảm giác như đang nằm mơ, quả thực muốn hôn mê bất tỉnh.

Sau đó, nàng ta nhớ tới hành động của mình, nháy mắt giật mình đổ mồ hôi lạnh đầy người, vội vàng hành lễ với Quân Tiêu Dao:

“Tiểu… tiểu nữ không biết là Thần Tử ngài, có nhiều đắc tội, còn mong bỏ qua thứ tội!”

Cả giọng nói của Mặc Yến Ngọc đều đang run rẩy.

Vì sao nàng ta lại vững tin như thế. Ngoài cỗ khí tức uy áp khủng khiếp mơ hồ kia ra, có thể dùng thủ đoạn như vậy đánh lui bốn phương quốc gia, lại còn miểu sát Chân Lý Chi Tử, ngoài Quân Tiêu Dao ra thì ai có thể làm được chứ?

Trái tim Mặc Yến Ngọc gia tốc nảy lên, lo sợ bất an, cả tấm lưng ngọc đều ướt đẫm.

Nàng ta rất không rõ, vô cùng khó hiểu.

Không phải nghe đồn Thần Tử Quân gia đã bị ám sát, người bị thương nặng, đang chữa thương ở tổ từ Quân gia sao?

Sao có thể xuất hiện ở đây được chứ?

Nhưng hình tượng này, khí tức này, còn có năng lực thủ đoạn bày ra trước đó, quả thật là Thần Tử Quân gia không thể nghi ngờ.

Nếu như đổi lại là những người khác, có ai dám đơn giản đi giết chết Chân Lý Chi Tử như vây đâu chứ.

Cũng chỉ có mỗi Quân Tiêu Dao dám.

Hơn nữa còn có một điểm.

Trong quan sát của Mặc Yến Ngọc, có lẽ Linh Diên đã biết thân phận của Quân Tiêu Dao.

“Quả nhiên, giống như ngoại giới đồn đại vậy, ngay cả thiếu hoàng Linh Diên cũng thất thủ ở trong tay Thần Tử rồi sao?”

Mặc Yến Ngọc lẩm bẩm trong bụng, lại nhìn tới gương mặt anh tuấn vô song ở trước mặt.

Đúng vậy, đổi lại là bất kỳ nữ tử nào đều khó mà chống lại được.

Hết thảy những thứ khác gạt qua một bên không nói, chỉ riêng gương mặt này thôi cũng đủ để cho ngàn vạn nữ tử thế gian cam nguyện chìm đắm ở trong tay hắn rồi.

Thậm chí, có thể được Quân Tiêu Dao liếc nhìn một chút cũng là một loại vinh hạnh tối cao.

“Sao thế, có lẽ ta trông không có hung thần ác sát như vậy đâu đúng không?”

Nhìn biểu cảm thay đổi không ổn định của Mặc Yến Ngọc, Quân Tiêu Dao dùng ta xoa nhẹ cằm mình.

Có phải là Mặc Yến Ngọc bị hắn hù sợ rồi không?

“Đương… đương nhiên không phải rồi, Thần Tử, rất anh tuấn.”

Mặc Yến Ngọc cúi đầu xuống, hơi không dám nhìn mặt của Quân Tiêu Dao.

Nếu như Lỗ Phú Quý có mặt ở đây thì chắc chắn sẽ ngạc nhiên đến nỗi rớt hàm xuống đất.

Đây có còn là con ngựa cái Mặc gia bướng bỉnh khó bề thuần phục đó không?

Cũng khó trách Mặc Yến Ngọc sẽ có thái độ này.

Cho dù nàng ta có là quý nữ Mặc gia, nhưng ở trước người có thân phận cỡ như Quân Tiêu Dao này, vẫn như cũ nhỏ bé.

Thân phận của hai người cơ bản không hề ngang nhau.

Thậm chí, nếu như Quân gia thật sự muốn nổi dậy thì không cần tốn quá nhiều công sức đã có thể tiêu diệt Mặc gia.

Bất luận minh hữu gì cũng không dám đến giúp Mặc gia.

Bởi vì hai lần bất hủ chiến trước đó, đã đủ để lộ ra khí phách và thực lực của Quân gia.

“Ha ha, không cần phải căng thẳng, chẳng lẽ còn sợ ta ăn ngươi sao?” Quân Tiêu Dao lên tiếng trêu ghẹo.

Trên mặt Mặc Yến Ngọc lặng lẽ hiện lên hai ráng mây chiều.

Trước đó nàng ta thật đúng là sợ tên áo bào đen này sẽ “ăn” mình.

Nhưng bây giờ, sau khi Quân Tiêu Dao tiết lộ thân phận. Mặc Yến Ngọc lại cảm thấy, cho dù bị ăn thì hình như cũng không có gì, ngược lại là vinh hạnh của bản thân mình.

Nhưng nàng ta cũng có chút tự mình hiểu lấy.

Có thể dựng lên quan hệ với Quân Tiêu Dao đều là thiên nữ tuyệt thế vô song như Thần Nữ Khương gia, thiếu hoàng Linh Diên vân vân.

Nàng ta còn chưa đủ tư cách đó.

“Kỳ thật, bản công tử rất thưởng thức ngươi.” Quân Tiêu Dao nhìn Mặc Yến Ngọc.

Tim Mặc Yến Ngọc đập rộn lên, dung mạo yêu kiều tựa ráng mây chiều, khóe mắt đuôi mày không nhịn được lộ ra một tia vui sướng.

Nữ nhân có thể được Thần Tử Quân gia khen ngợi, có được mấy người đâu chứ?

“Cho nên, cân nhắc của ngươi là?”

Lúc này Mặc Yến Ngọc mới nhớ tới, trước đó Quân Tiêu Dao đã nói muốn nàng ta thần phục.

Nếu như đổi lại là những người khác, Mặc Yến Ngọc ngay cả nghĩ cũng không muốn nghĩ.

Nhưng người trước mắt này chính là nam tử tôn quý nhất, xuất chúng nhất Cửu Thiên Thập Địa.

Không biết bao nhiêu thiên chi kiêu nữ, tiên tử tuyệt thế, đều muốn trở thành tùy tùng của hắn, thậm chí nha hoàn thị thiếp.

Cơ hội đã bày ra ngay trước mắt!

Bình Luận (0)
Comment