Chương 1649: Thuần phục Mặc Yến Ngọc, Linh Diên lật đổ bình dấm chua
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đương nhiên, không đồng ý cũng không sao, ta sẽ không cho phép Lỗ Phú Quý đối đãi ngươi như vậy!”
“Dù sao, nếu như đóa hoa xinh đẹp bị dấy bẩn thì cũng hơi đáng tiếc.”
Quân Tiêu Dao nhấc tay lên, vén sợi tóc màu tím đậm ở Thái Dương Mặc Yến Ngọc xuống, thản nhiên nói.
Hô hấp Mặc Yến Ngọc hầu như sắp sửa ngưng lại, mặt ngây ngất ráng mây hồng.
Trong lòng nhảy nhót không nhịn được tuôn ra:
“Thần Tử không khỏi cũng quá dịu dàng…”
Mặc Yến Ngọc lẩm bẩm trong bụng, thân thể mềm mại lả lướt gần như sắp sửa tan thành một vũng nước xuân.
Nếu như bỏ lỡ cơ hội lần này, lại muốn đắp lên quan hệ với Quân Tiêu Dao, hầu như là không có khả năng.
Vậy không phải nàng ta sẽ hối hận cả đời sao?
“Yến Ngọc nguyện ý.” Mặc Yến Ngọc cúi đầu kính cẩn nói với Quân Tiêu Da.
Quân Tiêu Dao mỉm cười, sau đó nói: “Ta nghe nói, Mặc gia thế hệ này hình như có tổng cộng năm người được ứng cử truyền thừa, ngươi là một trong số đó phải không?”
Đây cũng không phải là bí mật gì, Mặc Yến Ngọc hơi gật đầu đáp: “Đúng như lời Thần Tử nói.”
“Nếu ngươi đã là người của ta, vậy ta tất nhiên sẽ giúp ngươi chưởng quản Mặc gia, bất luận tài nguyên, nhân lực, vật lực gì đó, đều có thể tìm ta.” Quân Tiêu Dao nói.
Trong lòng Mặc Yến Ngọc hơi hồi hộp.
Tuy nàng ta ở trước mặt Quân Tiêu Dao có chút nơm nớp lo sợ, nhưng cũng không phải là kẻ ngốc.
Ý nghĩa lời này của Quân Tiêu Dao, nàng ta nghe hiểu được.
“Thần Tử đại nhân, chẳng lẽ ngài…” Mặc Yến Ngọc muốn nói lại thôi, hơi bất an.
Quân Tiêu Dao cười nói: “Yên tâm, không phải muốn ra tay với Mặc gia, chỉ là hy vọng có thể tìm được cơ hội hợp tác với Mặc gia mà thôi.”
Mặc dù Quân Tiêu Dao nói như vậy, nhưng thật ra trong lòng đã nghĩ kỹ kế hoạch rồi.
Tuy giai đoạn hiện tại lấy hợp tác làm việc chính, nhưng đợi ngày sau, tu vi của hắn đi lên rồi, khiến cho Mặc gia hoàn toàn sáp nhập vào Quân Đế Đình, còn không phải chuyện tình một câu nói của hắn thôi sao?
Quân Tiêu Da không muốn ngay từ đầu đã lập tức ép buộc thế lực khác gia nhập, thế thì không có lợi cho Quân Đế Đình.
Cho nên cho dù là Sát Thủ Vương, Quân Tiêu Dao cũng chỉ dùng dụ dỗ là chính, cũng sẽ không ép buộc hắn ta gia nhập.
“Thì ra là như vậy.”
Mặc Yến Ngọc đã hoàn toàn yên tâm.
Chỉ là tìm kiếm hợp tác, thế thì có lẽ Mặc gia sẽ rất tình nguyện đắp lên quan hệ với Quân Tiêu Dao.
Còn nàng ta, nếu như có thể có được sự thưởng thức và ủng hộ của Quân Tiêu Dao thì sẽ có cơ hội rất lớn, từ trong năm người thừa kế bộc lộ tài năng, ngày sau trở thành chủ của Mặc gia, cũng không phải không có khả năng.
Nghĩ đến đây, đôi mắt đẹp của Mặc Yến Ngọc nhìn sang Quân Tiêu Dao, lại hướng hắn bày tỏ một chút ý kính trọng.
“Tốt lắm, thân phận hiện tại của ta, tạm thời đừng tiết lộ ra.”
Hắn ở trong tối, địch ở ngoài sáng.
Với hắn như vậy là có lợi nhất.
“Yến Ngọc đã biết.” Mặc Yến Ngọc kính cẩn lên tiếng.
Bên ngoài, yến tiệc chúc mừng của Nữ Nhi Quốc sắp sửa tổ chức.
Cả đoàn người Linh Diên cũng được mời tham dự.
“Mẹ nó, thời gian dài như vậy còn chưa đi ra, huynh đệ trâu bò quá, bền bỉ như vậy.” Lỗ Phú Quý không khỏi lên tiếng cảm thán.
Mặc dù hắn ta có tới ba trăm kiều thê mỹ thiếp.
Nhưng kinh qua một lần, chỉ cần ba trăm giây là đủ rồi. Thế mà hai người bọn họ đi vào lại bỏ ra thời gian dài như vậy.
“Câm miệng.”
Một giọng nói lạnh lẽo khẽ truyền đến, gương mặt xinh đẹp tinh xảo nõn nà sáng trong như ngọc của Linh Diên lộ rõ vẻ nôn nóng không kiên nhẫn.
Lỗ Phú Quý rụt đầu lại.
Tần Nguyên Thanh tức thì ra vẻ thông minh, cười nhạt nói: “Thiếu hoàng điện hạ, cần gì phải vì một kẻ bẩn thỉu mà sốt ruột chứ, nghĩ đến quý nữ Mặc gia rơi vào trong tay người như vậy, lại khiến cho người ta đau lòng.”
“Ngươi cũng câm miệng!”
Giọng điệu Linh Diên càng hờ hững hơn.
Nét mặt Tần Nguyên Thanh cứng đờ.
Đây là giận chó đánh mèo tới trên đầu hắn ta đúng không?
Đúng lúc này, Quân Tiêu Dao và Mặc Yến Ngọc rốt cuộc xuất hiện.
Ở trong chớp mắt xuất hiện, Lỗ Phú Quý lập tức ngây người.
“Chết tiệt, mẹ nó thế này là bị thuần hóa rồi sao?”
Chỉ thấy Mặc Yến Ngọc kính cẩn đi ở sau lưng Quân Tiêu Dao khoác áo bào đen cách nửa bước chân.
Rõ ràng hoàn toàn là dáng vẻ thị nữ ngoan ngoãn.
Ánh mắt của nàng ta thỉnh thoảng nhìn qua Quân Tiêu Dao, ánh mắt lộ rõ vẻ vừa tôn kính lại ao ước, trên gương mặt có một chút dư vị khói chiều hoàng hôn, khiến cho người ta có cảm giác như đã xong việc.
“Huynh đệ, cừ thật!”
Lỗ Phú Quý giơ ngón tay cái lên.
Có thể dạy dỗ Mặc Yến Ngọc thành dáng vẻ ngoan ngoãn này, hắn ta thật sự phục rồi.
“Mặc tiểu thư, hắn không có làm gì ngươi đó chứ?” Dáng vẻ Tần Nguyên Thành hoàn toàn thân thiết.
Thân phận của Mặc Yến Ngọc ở trong mắt Quân Tiêu Dao có thể không tính là gì. Nhưng ở trong mắt Tần Nguyên Thanh lại không thấp hơn hắn ta bao nhiêu. Nếu như có thể đắp lên một chút quan hệ thì cũng rất tốt.
“Đây là chuyện tình của ta và chủ nhân, liên quan gì tới ngươi hả?” Mặc Yến Ngọc mặt lạnh đáp trả.
Mặt Tần Nguyên Thanh lại đen thành đáy nồi.
Mẹ nó, ta là lo lắng cho ngươi, sao lại oán ngược ta hả?
Tần Nguyên Thanh hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Linh Diên như thế, Mặc Yến Ngọc cũng như thế.
Là hắn ta quá chọc người ghét sao, sao cả đám đều đối xử với hắn ta như thế hả?
Mà lúc này, Linh Diên hé ra dung mạo tinh xảo tuyệt luân, chuyển hướng sang Quân Tiêu Dao, lạnh lùng nói:
“Cảm giác ôn nhu hương thế nào?”
Quân Tiêu Dao không nói gì.
Đây là bình dấm chua bị lật đổ sao?