Chương 1652: Phân công nhau hành động
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tuy rằng trong vương quốc bị lãng quên thật thật giả giả, giả giả thật thật, khiến người ta khó có thể phân biệt, nhưng sau khi nguyên thần của hắn đột phá đến Hằng Sa cấp, vẫn có năng lực phân biệt nhất định.
“Ta cảm thấy kế tiếp nên phân công nhau hành động.” Quân Tiêu Dao bỗng nói.
Mọi người nghe vậy thì đầu tiên là sửng sốt, sau đó đều khẽ gật đầu.
Quả thật là như thế.
Mảnh đất di chỉ cổ Tiên Đình này có diện tích cực lớn. Hơn nữa không chỉ cổ Tiên Đình, cửu đại Tiên Thống Tiên Đình đời sau cũng từng có một ít cơ duyên được để lại nơi đây.
Nếu bọn họ cứ đồng hành cả đội thì thật sự sẽ bỏ lỡ rất nhiều cơ duyên. Hơn nữa mặc dù tìm được cơ duyên, nên phân chia như thế nào đây?
Tất nhiên một ít thiên kiêu đi theo như đám người Tần Nguyên Thanh, Lỗ Phú Quý cũng muốn được chia một ly canh, không muốn cơ duyên đều bị thiên kiêu Tiên Đình chiếm cứ.
Mặc Yến Ngọc không nói một tiếng, nhưng lại đứng ở phía sau Quân Tiêu Dao. Hiển nhiên nàng đã quyết tâm muốn đi theo Quân Tiêu Dao.
“Huynh đệ, chúng ta tổ đội đi.”
Đôi mắt nhỏ như đậu xanh của Lỗ Phú Quý chớp chớp. Đi theo đại lão lăn lộn cũng có thể uống chút nước luộc mà.
Mặc Yến Ngọc âm thầm trừng Lỗ Phú Quý một cái, nhưng cũng chưa nói cái gì.
Tuy rằng nàng vẫn chán ghét Lỗ Phú Quý, nhưng có Quân Tiêu Dao đứng giữa điều hòa, nàng và Lỗ Phú Quý cũng tạm thời nước giếng không phạm nước sông.
“Cũng được.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.
Hắn vốn dĩ cũng tính thu phục Lỗ Phú Quý và Mặc Yến Ngọc, bọn họ sẽ là điểm đột phá đả thông Lỗ gia và Mặc gia.
Tần Nguyên Thanh nhẹ nhàng thở ra một hơi, rốt cuộc hắn cũng có thể rời khỏi người áo đen này.
Linh Diên cắn môi, tuy rằng nàng cũng rất muốn đi cùng Quân Tiêu Dao, nhưng dù sao nàng cũng là Tiên Đình Thiếu Hoàng, còn gánh vác sứ mệnh của Oa Hoàng Tiên Thống.
Quan trọng nhất chính là nàng còn phải làm rõ nguyên nhân nhất thể song hồn của mình. Cho nên nàng còn có rất nhiều việc cần tự hoàn thành, cũng không thể đi theo cùng hành động với Quân Tiêu Dao.
Kế tiếp, mọi người bắt đầu tản ra.
Linh Diên và một loạt thiên kiêu Oa Hoàng Tiên Thống đi cùng nhau.
Tần Nguyên Thanh và các thiên kiêu đi theo còn lại cùng phe.
Quân Tiêu Dao và Lỗ Phú Quý, Mặc Yến Ngọc là một nhóm.
Lúc tách ra, Linh Diên nhìn thoáng qua Quân Tiêu Dao, yên lặng truyền âm một câu: “Cẩn thận một chút.”
Quân Tiêu Dao cũng truyền âm lại: “Có việc gì đứng cố tự chống chọi, còn có ta.”
Dứt lời, ba người Quân Tiêu Dao đã lao về hướng những đảo nhỏ lơ lửng kia.
Nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao rời đi, Linh Diên im lặng.
Quân Tiêu Dao luôn có thể mang đến cho người ta cảm giác an toàn, cứ như có hắn ở đây thì trời sập cũng không phải sợ.
...
Tiến vào Thần Di chi Địa không phải chỉ có đám người Linh Diên, các Tiên Thống còn lại cũng bắt đầu thâm nhập Thần Di chi Địa.
Đương nhiên cũng có một đám thiên kiêu vĩnh viễn ở lại nơi bị lãng quên.
Nhưng chuyện này cũng thực bình thường, dù sao trước khi tiến vào cũng đã nhắc nhở nơi này hung hiểm, chết cũng không trách được người khác.
Quân Tiêu Dao mang theo Lỗ Phú Quý và Mặc Yến Ngọc đi qua một loạt đảo nhỏ lơ lửng.
Trong lúc đó, bọn họ cũng phát hiện một ít cơ duyên loại nhỏ như Bất Tử Dược, bảo liêu hi hữu…
Quân Tiêu Dao không có hứng thú quá lớn đối với những thứ đó, đều nhường cho Lỗ Phú Quý và Mặc Yến Ngọc.
Muốn nhận được lòng trung thành thì phải trả ra một vài thứ, Quân Tiêu Dao biết rõ đạo lý đơn giản này.
Huống chi trong mắt Quân Tiêu Dao, hiện tại những bảo bối đó thật sự không là gì cả.
Mặc Yến Ngọc vui rạo rực, trên dung nhan quyến rũ trắng trẻo tràn ngập vui sướng. Cho dù nàng là một những năm vị truyền nhân Mặc gia, cũng không có khả năng dễ dàng có được các chí bảo như Bất Tử Dược, tiên kim.
Hiện tại nàng mới đi theo bên cạnh Quân Tiêu Dao bao lâu lại có được nhiều chỗ tốt như vậy. Điều này càng làm kiên định quyết tâm đi theo Quân Tiêu Dao của Mặc Yến Ngọc.
Lỗ Phú Quý cũng vui mừng khôn xiết, đừng nhìn hắn ta luôn mang dáng vẻ tùy tiện, kỳ thật cũng có tâm tư.
Hắn đã mơ hồ có phỏng đoán, chỉ là còn không dám xác định.
Nhưng trong vô hình Lỗ Phú Quý lại có thêm một tia cung kính dành cho Quân Tiêu Dao. Dù sao nếu thật sự như suy nghĩ của hắn thì thân phận tiểu thái gia Lỗ gia này thật sự không tính là cái gì.
Mặc dù hắn là con nối dõi của Thiên Công Đại Đế thì thế nào?
Mà trong lúc ba người thâm nhập mảnh Thần Di chi Địa này, bỗng nhiên, Quân Tiêu Dao dừng bước.
“Xem ra trước đó có thứ tốt.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi sáng ngời.
Vật được hắn gọi là thứ tốt tuyệt đối là tốt thật.
“Cái gì?” Lỗ Phú Quý và Mặc Yến Ngọc đều lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.
Tất nhiên bọn họ không biết Quân Tiêu Dao mang trong người Bảo Thư trong cửu đại thiên thư, cho nên trong mơ hồ hắn có thể tra xét ra một ít dấu vết của bảo bối.
“Bên kia.”
Bước chân Quân Tiêu Dao lướt nhanh, mang theo hai người đi vào sâu trong Thần Di chi Địa.
Không bao lâu sau, trước đó truyền đến một loạt tiếng khắc khẩu cãi nhau.
“Đó là... Xi Vưu Tiên Thống?”
Quân Tiêu Dao liếc một cái đã nhìn thấy người quen.
Đó là đám người thiên kiêu Xi Vưu Tiên Thống gồm Xi Lung, Xi Vũ mà trước đó đã gặp trong thịnh hội liên hôn Cổ Đế Tử trước ở cổ lộ chung cực.
Chỉ là hiện tại, tình hình của bọn họ có vẻ không ổn.