Chương 1661: Thần niệm của Xi Vưu Ma Đế xuất hiện
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đó là...” Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi đanh lại.
Hắn thấy được bên cạnh bóng dáng màu đen kia còn có một bóng thú trắng đn cực kỳ to lớn.
Rõ ràng là một con thực thiết thú.
Mà Quân Tiêu Dao thân là người xuyên việt, tất nhiên biết một cái tên khác của thực thiết thú là gì – Là gấu trúc!
Nghe đồn ma đế Xi Vưu cưỡi lên thực thiết thú, cũng chính là gấu trúc. Mà bóng dáng màu đen mơ hồ kia là ai đã là chuyện không khó đoán nữa.
Quân Tiêu Dao cũng từng cảm nhận được khí tức này toát ra từ một bóng dáng khác - Đó chính là Thanh Đế.
Không nghi ngờ gì nữa, bóng dáng màu đen kia chính là Xi Vưu Ma Đế. Hoặc có thể nói là một tia thần niệm do Xi Vưu Ma Đế để lại trong Cửu Lê Đồ.
Có lẽ mục đích là vì chọn lựa chủ nhân mới cho Cửu Lê Đồ, cũng là chọn ra hậu bối có tiềm lực lãnh tụ cho Xi Vưu Tiên Thống.
“Tại hạ là Quân Tiêu Dao, ra mắt Xi Vưu Ma Đế.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt chắp tay, cực kỳ khéo léo, lại không có vẻ khom lưng uốn gối.
Có sóng to gió lớn nào mà hắn chưa thấy qua, hiện tại đã không có tồn tại nào có thể khiến Quân Tiêu Dao khiếp sợ và sợ hãi.
“Người của Quân gia?” Một tia thần niệm của Xi Vưu Ma Đế nhìn thật sâu vào Quân Tiêu Dao.
“Hậu nhân ma quốc của ta đâu?” Xi Vưu Ma Đế nói.
“Đã là một trong những cửu đại Tiên Thống Tiên Đình, nhưng, gần như cũng sống không được tốt lắm.” Quân Tiêu Dao nói đúng sự thật.
“Trên tay ngươi có dính máu của người ma quốc chúng ta!”
Tiếng nói của Xi Vưu Ma Đế vừa dứt thì một luồng uy áp ngập trời đã trút xuống!
Quả thực như vũ trụ vạn cổ cùng giáng thẳng xuống!
Quân Tiêu Dao lập tức hiểu ra, người mà ông ta ám chỉ chính là Xi Liệt.
Uy áp kinh khủng kia quả thực có thể nghiền nát vạn vật, bất cứ thiên kiêu nào đối mặt với uy áp này thì ý chí cũng hỏng mất, linh hồn tan rã.
Mà Quân Tiêu Dao chỉ đứng khoanh tay, ống tay áo bị gió thổi bay phất phới.
“Bị động phòng ngự thôi, là bất đắc dĩ.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn cũng không nói dối, khi đó thật là Xi Liệt chủ động ra tay, muốn dẫm lên hắn để leo lên, nổi danh ở cổ lộ chung cực.
“Hừ, kẻ nào của Quân gia cũng kiêu ngạo như vậy.” Xi Vưu Ma Đế hừ lạnh một tiếng, như nghĩ tới ký ức không quá vui sướng nào đó.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi loé lên, hay là Xi Vưu Ma Đế cũng từng có giao thoa với một ít tiền bối chí cường của Quân gia?
“Xem ra hậu nhân ma quốc của ta đã mất nhân tài có thể bồi dưỡng.” Xi Vưu Ma Đế thở dài.
Nếu Xi Vưu Tiên Thống còn duy trì hưng thịnh, vậy người tiến vào Cửu Lê Đồ, tham dự khảo nghiệm sẽ không phải là Quân Tiêu Dao.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi loé lên, sau đó cũng thuật lại chút tình hình của Xi Vưu Tiên Thống cho Xi Vưu Ma Đế nghe, bao gồm Xi Vưu Tiên Thống bị kỳ thị, đãi ngộ không công bằng ở Tiên Đình.
“Tiên Đình quả nhiên không thể tin. Lúc trước, nếu không phải bọn chúng dùng hàng tỉ sinh linh của Cửu Lê ma quốc áp chế thì sao ta lại đi đến ‘ ngọn nguồn ’.”
Lời Xi Vưu Ma Đế nói khiến trong lòng Quân Tiêu Dao lộp bộp một cái.
Lần đầu tien hắn nghe thấy từ này là do Lạc Thần Mật Phi ở Thái Ách thần miếu nói ra, bà có nhắc đến “Ngọn nguồn” và “Đại kiếp nạn kỷ nguyên”.
Mà hiện tại, hắn lại nghe được từ ngọn nguồn này.
Ý của Xi Vưu Ma Đế tức là ông ta đã đi đến nơi được gọi là “Ngọn nguồn” kia?
Rốt cuộc “Ngọn nguồn” có nghĩa là gì? Chẳng lẽ một ít đế giả đỉnh cấp Tiên Vực đều đi đến “Ngọn nguồn”?
Tuy rằng Quân Tiêu Dao tò mò, nhưng cũng không hỏi nhiều, nếu hắn muốn biết thì có thể trực tiếp hỏi chư tổ Quân gia.
Chư tổ không chủ động nói cho hắn có lẽ là vì hiện tại mặc dù Quân Tiêu Dao biết những chuyện đó thì cũng không ý nghĩa gì.
Nhưng Quân Tiêu Dao có thể khẳng định chính là, Xi Vưu Ma Đế sớm đã không ở Cửu Thiên Tiên Vực, cho nên cũng không thể tiếp tục che chở cho Xi Vưu Tiên Thống.
Mà đây là điểm đột phá lớn nhất của Quân Tiêu Dao!
…
“Xi Vưu tiền bối, hẳn ngài cũng biết rõ, không phải tộc ta, tất có dị tâm.”
“Trước sau Cửu Lê ma quốc vẫn là người ngoài, mặc dù trở thành Xi Vưu Tiên Thống, cũng sẽ bị Tiên Đình bài xích.”
“Hiện tại, cần một người có thể thay đổi Xi Vưu Tiên Thống xuất hiện.” Quân Tiêu Dao hướng dẫn từng bước.
Người có tu vi đạt tới trình độ như Xi Vưu Ma Đế thì hiển nhiên tâm cơ không có khả năng yếu kém gì.
“Cho nên, ý của ngươi là người ngoài như ngươi có thể lãnh đạo Xi Vưu Tiên Thống?” Xi Vưu Ma Đế lạnh nhạt nói.
Cửu Lê Đồ có ý nghĩa đặc thù đối với Xi Vưu Tiên Thống, người được Cửu Lê Đồ tán thành tức là được Xi Vưu Ma Đế tán thành.
Người như vậy, không nói lập tức có thể lãnh đạo toàn bộ Xi Vưu Tiên Thống, nhưng ít ra cũng là tồn tại như lãnh tụ tinh thần.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao nói rất uyển chuyển, nhưng đối với tồn tại như Xi Vưu Ma Đế thì liếc một cái đã nhìn thấu dã tâm của Quân Tiêu Dao - Hắn muốn lãnh đạo toàn bộ Xi Vưu Tiên Thống.
Bị Xi Vưu Ma Đế liếc một cái đã nhìn thấu, Quân Tiêu Dao cũng không hoảng loạn chút nào.
Điều này sớm đã nằm trong dự đoán của hắn, nếu một thần thoại ma đạo dễ dàng bị lừa dối như vậy thì cũng không có khả năng tu luyện đến cảnh giới này.
“Chưa nói tới lãnh đạo, chẳng qua nhìn thấy tình cảnh hiện tại của Xi Vưu Tiên Thống, ta tiếc hận thay bọn họ mà thôi.”
“Dù sao đời trước bọn họ cũng là Cửu Lê ma quốc, hưng thịnh dữ dội, từng là một trong những cội nguồn ma đạo của Tiên Vực.”
“Mà tiền bối khai sáng Cửu Lê ma quốc còn từng uy chấn Tiên Vực, thậm chí bức Tiên Đình đàm phán với ngài.”
Quân Tiêu Dao thản nhiên nói khẽ
Xi Vưu Ma Đế trầm mặc, sau đó nhìn thật sâu vào mắt Quân Tiêu Dao.
Đối mặt với một thần thoại ma đạo, hắn còn có thể bình tĩnh, miệng lưỡi trơn tru như vậy.
Tầm nhìn, sự gan dạ sáng suốt và khí phách này, cho dù là vào thời đại Xi Vưu Ma Đế quật khởi cũng không có bao nhiêu thiên kiêu có thể đạt tới.
“Sao Quân gia luôn xuất hiện mấy quái thai yêu nghiệt như vậy...” Xi Vưu Ma Đế âm thầm nỉ non.
Ông ta không khỏi nhớ tới quái thai Quân gia quật khởi lúc trước, trời giáng đế ấn chứng đạo, nhưng ông ta lại khinh thường nhìn lại.
Sau lại đánh tới chư thiên đều tĩnh mịch, khiêu chiến các cận Thần cấp, thậm chí thần thoại. Mà hiện tại, ông ta nhìn Quân Tiêu Dao như lại thấy được quái thai lúc trước.
Ông ta thở dài thường thượt.
Nếu Xi Vưu Tiên Thống có tồn tại giống như Quân Tiêu Dao… Không... Cho dù chỉ có một phần mười thiên phú và sự sáng suốt của Quân Tiêu Dao thì cũng không đến mức bị áp bách đến mức này.