Chương 1678: Thi Ngục điện, Thi Thiên Tử
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nghe thấy lời này Quân Tiêu Dao chỉ cười lạnh.
Hiện giờ hắn vẫn chưa công bố thân phận thực sự.
Nếu như công bố thân phận thực sự.
Thi Ngục điện liệu có gan dám động vào hắn không?
Quân Tiêu Dao lại lần nữa nhìn về phía Hoang Đế pháp thân.
Phải chăng cánh tay to lớn đầy lông đỏ lúc nãy có liên quan đến Thánh thể nguyền rủa vì thế mới dẫn đến bản năng xuất thủ của Hoang Đế pháp thân.
Chuyện liên quan đến Địa Phủ Thi Ngục điện, Quân Tiêu Dao đã nhớ ở trong lòng, sau này chắc chắn hắn sẽ điều tra về nơi này.
Hình Vẫn Thần nhìn Quân Tiêu Dao và Hoang Đế pháp thân một chút, sau đó yên lặng rời đi.
Hắn và Thi Thiên Tử cũng không hợp tác quá sâu, vì thế cũng không cần thiết ra tay hỗ trợ.
Quân Tiêu Dao cũng lười để ý tới kẻ bại tướng dưới tay này, trực tiếp thu hồi Hoang Đế pháp thân.
Cũng không có bất kỳ kẻ nào dám có ý đồ gì với Hoang Đế pháp thân này.
Tuy nhiên vẫn có thiên kiêu Tiên Đình thì thầm với nhau.
"Mặc dù truyền nhân của Vô Chung Đại Đế này có được Thánh thể pháp thân, nhưng Tiên Đình sẽ để cho hắn mang đi sao?"
"Đúng vậy, mọi người đều thấy cỗ pháp thân này có giá trị vô lượng, cho dù Tiên Đình có nhiều tài nguyên thế nào chăng nữa, cũng không thể hào phóng như vậy?"
"Ai, thật là đen đủi, pháp thân có giá trị vô lượng như vậy mà Tiên Đình và Địa Phủ đều coi trọng."
"Nếu như vị truyền nhân của Vô Chung Đại Đến này không có chỗ dựa cường đại phía sau, đoán chừng vẫn nên thoả hiệp với Tiên Đình."
Một vài Tiên Đình thiên kiêu âm thầm nghị luận, nhưng ngoài mặt cũng không dám nói gì.
Quân Tiêu Dao có hằng sa cấp nguyên thần, nên hắn đều nghe thấy hết mọi chuyện.
Nhưng hắn cũng chỉ cười cho qua chứ không hề so đo.
Hiện giờ Địa Phủ Thi Ngục điện, Tiên Đình gây khó dễ cho hắn, muốn đoạt Hoang Đế pháp thân trong tay hắn, chẳng phải là vì chưa nhìn rõ lai lịch thân phận của hắn sao?
Chờ sau khi thân phận thực sự của Quân Tiêu Dao bại lộ.
Thử hỏi xem trong thiên hạ, ai dám động đến hắn?
…
Không ai ngờ rằng, cơ duyên Thánh Sơn, lại kết thúc bằng phương thức này.
Thì ra toàn bộ Thánh Sơn lại là một bộ Thánh thể pháp thân.
Hiện tại cũng không có người nào dám khiến Quân Tiêu Dao chú ý nữa.
Cái thiên kiêu khác nhìn về phía Quân Tiêu Dao với ánh mắt mang theo sự sợ hãi thán phục và vẻ kính sợ.
Đầu tiên là nghiền ép đám người Hình Vẫn Thần, Long Huyền Nhất, Vũ Huy.
Sau đó lại đối kháng với Thánh tử cổ Tiên Đình.
Về sau lại đối phó với Thi Thiên Tử của Địa Phủ.
Có thể nói, thân phận truyền nhân của Vô Chung Đại Đế này của Quân Tiêu Dao, thật sự thành danh sau một trận chiến rồi.
Cường giả, đi đến đâu cũng sẽ được người khác ngưỡng mộ, đây là định luật vạn cổ không đổi.
"Truyền nhân của Vô Chung Đại Đế, thật sự là một tiếng hót khiến người khác kinh người."
"Đúng vậy a, chờ vương quốc bị lãng quên kết thúc, tin tức truyền đi chắc chắn sẽ oanh động tứ phương."
"Ta thật sự rất tò mò, thân phận thực sự của truyền nhân của Vô Chung Đại Đế này rốt cục là người như thế nào?"
"Đúng rồi, các ngươi nói xem liệu hắn có thể đánh một trận với Thần tử Quân gia không?"
"Một người là chuẩn tiên thiên Thánh thể đạo thai, truyền nhân của Vô Chung Đại Đế."
"Một người là Hỗn Độn Thanh Liên thể chất tương tự với Hỗn Độn Thể, Thần tử Quân gia chưa từng bại một lần."
"Nếu như hai người bọn đánh nhau, thì quả thật không một ai đoán được kết quả sẽ như thế nào..."
Rất nhiều thiên kiêu ở đây đều đang bàn tán.
Nhưng họ không hề hay biết hai yêu nghiệt tuyệt thế khó phân cao thấp trong miệng họ, thật ra vốn chính là một người.
"Đi thôi."
Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
"Được rồi!"
Lớp mỡ trên mắt Lỗ Phú Quý như đang run rẩy, gã cười tươi như một đoá hoa cúc vậy.
Gã đâu chỉ ôm được một cái đùi to a.
Đó rõ ràng là một cái đùi bằng sắt thép!
Còn là loại vô cùng cứng nữa.
Dám hỏi hiện giờ, trong vương quốc bị lãng quên này, còn có ai dám trêu chọc nhóm người bọn họ nữa?
Vẻ mặt của Mặc Yến Ngọc càng mang theo sự sùng bái, ao ước.
Trong vương quốc bị lãng quên này, ngoại trừ Linh Diên ra, nàng là người duy nhất biết thân phận thực sự của Quân Tiêu Dao.
Hơn nữa biểu hiện của Quân Tiêu Dao lại một lần nữa thay đổi nhận biết của nàng.
Truyền nhân của Vô Chung Đại Đế, truyền nhân của Loạn Cổ đại đế, Quân gia thần tử, Khương gia Thiếu chủ, chủ nhân của Quân Đế Đình...
Từng thân phận hiển hách này, chỉ cần một thân phận trong đó thôi cũng đủ để chấn nhiếp bát phương.
Kết quả, đây lại cùng là một người.
Mặc Yến Ngọc thật sự là khó có thể nói hết được sự sùng bái của mình đối với hắn
Hiện giờ trong đầu nàng chỉ có một ý niệm, chính là sống chết đi theo Quân Tiêu Dao, tuyệt đối không dao động!
Người có cảm xúc tương tự giống như nàng.
Còn có một đám thiên kiêu của Xi Vưu tiên thống.
"Người này quả thực rất mạnh..."
Ngay cả Xi Vũ trước đó hơi có chút kháng cự Quân Tiêu Dao, hiện giờ cũng phải sững người.
Ngoại trừ chấn động, không có từ nào khác có thể hình dung tâm trạng của gã vào giờ khắc này.
"Khó trách Xi Vưu Ma Đế đại nhân, có thể thừa nhận hắn, có lẽ đây thật sự là cơ hội duy nhất để Xi Vưu tiên thống thay đổi số phận!"
Trong mắt Xi Lung sáng như tuyết.
Nàng cảm thấy, Xi Vưu tiên thống nên nắm bắt lấy cơ hội này.
...
Sau khi vụ việc Thánh Sơn kết thúc.
Quân Tiêu Dao cũng mang theo một đoàn người, tiếp tục thâm nhập vùng đất Thần Di.
Hiện tại, manh mối liên quan tới Hoang Đế đã được giải quyết.
Quân Tiêu Dao cũng đã nhận được thu hoạch cực lớn.
Thu hoạch lần này có ý nghĩa cực lớn đối với hắn, đối với Vũ Hộ, và cả Thánh thể nhất mạch.
Tiếp sau đây, chỉ còn lại việc đăng nhập nữa thôi.
Quân Tiêu Dao cũng dự định xâm nhập vào trung tâm của vương quốc bị lãng quên rồi sẽ đăng nhập.
Ven đường, tự nhiên lại phát hiện ra không ít bảo bối.
Quân Tiêu Dao đều không coi trọng chúng nên trực tiếp tặng cho đám người Lỗ Phú Quý, Mặc Yến Ngọc và Xi Vưu tiên thống.
Những người này đi theo Quân Tiêu Dao, cũng đều thu hoạch đầy bồn đầy bát.
Tự nhiên bọn họ lại càng kính nể Quân Tiêu Dao hơn.
Ngược lại ở một bên khác, mấy vị Thánh tử Tiên Đình thoát ra khỏi vùng đất Thánh Sơn.
Sắc mặt ai nấy đều khó coi như ăn phải ruồi vậy.
Tuy rằng bọn họ không có địa vị cao trong cổ Tiên Đình.
Nhưng chí ít cũng là tồn tại nổi trội trong những người cùng thế hệ.
Cho dù đặt ở đương thời, với xuất thân và thân phận của họ thật ra cũng không quá thấp hơn so với Đế Hạo Thiên.
Nhưng hiện giờ vừa mới xuất thế đã bị té ngã, bị người khác làm cho phải chật vật.
Thậm chí một người còn vẫn lạc.
Điều này khiến cho mấy vị Thánh tử vô cùng buồn bực.
"Vậy bây giờ chúng ta nên làm như thế nào, nên đi đâu?" Minh Tâm Thánh tử nói.
Hạo Nguyệt Thánh tử và Thiên Tinh Thánh tử đều im lặng không nói.
Đại Nhật Thánh tử liền nói: "Đi đến nơi sâu nhất trong vương quốc bị lãng quên, có lẽ công chúa đang ngủ say ở đó."
"Hơn nữa đừng quên, sứ mệnh của chúng ta khi ngủ say đến thời đại thế hoàng kim này, vốn dĩ chính là vì phụ tá cho công chúa."