Chương 1682: Diên Triệt công chúa mang vận rủi
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quỳnh Hoa cung phồn hoa như gấm, sắc màu rực rỡ. Thực vật được trồng ở đây dù cấp thấp nhất cũng là thánh dược. Có thể nói, dù để một con lợn ở trong Quỳnh Hoa cung, chỉ vài năm sau là nó có thể biến thành một cao thủ.
Bản thân những cung điện này chính là danh lam thắng cảnh cao cấp nhất Cửu Thiên Tiên Vực, thế nhưng Quỳnh Hoa cung lại không có hơi người.
Không một ai muốn tới gần nơi này, nhưng không phải vì nơi đây là chỗ ở của Cổ Tiên Đình công chúa. Phải biết dù là chỗ ở của công chúa thì cũng phải có một vài nha hoàn thị nữ gì đó, thế nhưng Quỳnh Hoa cung này lại vô cùng lạnh lẽo vắng lặng. Nguyên nhân rất đơn giản, đó là vì có liên quan đến thể chất đặc thù của Cổ Tiên Đình công chúa kia.
Đó là thể chất cực kỳ xui xẻo. Chính vì vậy, dù người sống ở đây có là con gái của Cổ Tiên Đình Đế Quân thì người bình thường cũng chỉ biết tránh xa. Thậm chí trong Tiên Đình còn có nhiều lời gièm pha liên quan đến cô công chúa kia.
Thế nhưng ngày hôm nay, bên ngoài Quỳnh Hoa cung lại có một người cao gầy chậm rãi đi tới. Người đó có mái tóc dài màu vàng óng xõa tung, đôi mắt màu đồng sâu thẳm, khí chất thì siêu nhiên bất phàm.
Những thiên binh thiên tướng và người của Tiên Đình đứng ở xa nhìn thấy thế thì đều tỏ vẻ kinh ngạc.
“A, lại là Hạo Thiên Chân Quân, xem ra hắn quả là si tình với công chúa.”
“Thật ra ta có nghe đồn là Đế Quân đại nhân cố ý muốn gả công chúa cho Hạo Thiên Chân Quân.”
“Có điều Hạo Thiên Chân Quân đúng là nhân vật xuất sắc nhất Tiên Đình ta, người ta cũng muốn gả cho hắn.” Có Tiên Đình tiên tử nói bằng giọng si mê.
“Nhưng đáng tiếc công chúa lại mang vận xui xẻo, bất cứ ai có liên quan đến nàng đều sẽ gặp chuyện không may.”
“Ta nghe nói vận rủi của công chúa còn ảnh hưởng đến số mệnh của Tiên Đình, nếu không có Đế Quân đại nhân trấn áp thì nói không chừng sau này Tiên Đình sẽ…”
“Suỵt, chuyện này không thể nói lung tung được!”
Một vài người của Tiên Đình dùng thần niệm trao đổi, xì xào bàn tán.
Lúc này đây, Hạo Thiên Chân Quân đã đi vào Quỳnh Hoa cung.
Bình thường, Quỳnh Hoa cung không có người ngoài đi vào, cũng không có ai xui xẻo tới gần đó. Hạo Thiên Chân Quân là người duy nhất có thể tự do đi vào Quỳnh Hoa cung.
Trong Quỳnh Hoa cung muôn hoa khoe sắc, chói lọi mỹ lệ. Không ai có thể ngờ được người đang sống ở đây lại là một thiếu nữ mang vận xui xẻo.
Hạo Thiên Chân Quân bước qua cây cầu nhỏ, đi qua hòn non bộ đá xanh, nhìn thấy một đình đài. Có một thiếu nữ đang ngồi chống cằm bên cạnh đình đài, không làm gì cả.
Thiếu nữ kia trông khoảng mười sáu tuổi, có một gương mặt điên đảo chúng sinh. Rất khó có thể tưởng tượng được một cô gái mang điềm chẳng lành lại có một khuôn mặt tuyệt sắc đến như thế. Dung nhan này người ngoài khó mà nhìn thấy được, thậm chí còn kính sợ tránh xa.
Không thể không nói, đây là một sự châm chọc.
Không biết có phải là trùng hợp hay không mà gương mặt của cô gái này lại có phần tương tự với Linh Diên, nhưng so với Linh Diên thì lại thiếu một ít cao quý lạnh lùng, có thêm cảm giác trẻ trung phơi phới.
“Diên Triệt công chúa.” Hạo Thiên Chân Quân nhìn thấy thiếu nữ thì mỉm cười.
“Hạo Thiên Chân Quân, ngươi đến rồi.” Hai mắt cô gái tên Diên Triệt sáng bừng lên.
Nàng chính là con gái của Cổ Tiên Đình Đế Quân – Diên Triệt công chúa. Thường ngày, gần như nàng không gặp bất kỳ một ai. Ngoại trừ Đông Hoa Đế Quân phụ thân của nàng thỉnh thoảng mới gặp một lần, thay nàng trấn áp vận xui thì người duy nhất lâu lâu nàng được gặp chính là Hạo Thiên Chân Quân. Hạo Thiên Chân Quân có khí chất bất phàm, phong thái hiên ngang, có thể xem như là người trong mộng của rất nhiều cô gái trong Tiên Đình. Thế nhưng Diên Triệt chỉ coi hắn ta là một người bạn.
“Ta đến thăm công chúa điện hạ, dạo này người thế nào rồi?” Hạo Thiên Chân Quân mỉm cười, ôn tồn lễ độ.
“Chẳng phải vẫn vậy sao, chán ngắc.” Diên Triệt nói.
Từ lúc ra đời, nàng đã luôn phải sống trong Quỳnh Hoa cung. Nếu đổi lại là những người khác thì e là tinh thần đã bất ổn từ lâu. Nói thật, Diên Triệt vẫn chưa bị điên là đã không tệ rồi.
“Ta có mang đến một vài món đồ chơi nhỏ thay công chúa điện hạ.”
Hạo Thiên Chân Quân mỉm cười, lấy ra rất nhiều bảo vật hiếm thấy. Chẳng hạn như Nghê Thường Vũ Y được dệt từ lông Thần Hoàng, hoặc Cửu Hải Minh Châu sáng lấp lánh, hay vòng tay Tinh Vân được kết từ một trăm lẻ tám ngôi sao.
Nếu tặng những món bảo bối này cho bất cứ một cô gái nào khác, chắc chắn sẽ khiến họ cực kỳ vui vẻ, thích thú cực kỳ.
Thế nhưng Diên Triệt chỉ cười lấy lệ, nói: “Cảm ơn.”
Nàng không quan tâm đến những món bảo bối này lắm.
Nụ cười của Hạo Thiên Chân Quân hơi sượng lại, bèn hỏi: “Vậy công chúa muốn cái gì?”
Diên Triệt nhìn Hạo Thiên Chân Quân bằng đôi mắt trong veo, đáp: “Có thể yểm trợ cho ta, để ta đi ra ngoài dạo một vòng không?”
“Công chúa điện hạ, chuyện này không thể được. Thể chất của người đặc biệt, không thể đi ra ngoài…” Hạo Thiên Chân Quân nói.
“Vậy ý ngươi là không giúp có đúng hay không?” Diên Triệt tức giận phồng má.
“Xin lỗi. Đông Hoa Đế Quân đại nhân nhất định sẽ nghĩ ra cách, không bao lâu nữa thôi là công chúa có thể lấy lại tự do.”
“Lại là chờ đợi, bản công chúa đã đợi từ lâu lắm rồi!”
“Ta chỉ đi ra ngoài dạo một vòng mà thôi, sẽ không quấy rầy bất cứ ai hết. Hạo Thiên, ngươi có giúp ta được hay không?”
Diên Triệt nhìn Hạo Thiên Chân Quân chằm chằm.
Trong mắt hắn ta hiện lên vẻ suy tư. Nếu không giúp, quan hệ giữa mình và Diên Triệt có rơi vào tình trạng bế tắc hay không?
Sau khi suy nghĩ một lúc, Hạo Thiên Chân Quân bảo: “Vậy công chúa có thể đảm bảo sẽ không quấy rầy bất kỳ ai, không tiếp xúc với bất kỳ kẻ nào hay không?”
Hai mắt Diên Triệt sáng lên: “Tất nhiên rồi!”
“Haiz, nếu để việc này bị Đế Quân đại nhân phát hiện, chắc chắn ta sẽ bị trách phạt.” Hạo Thiên Chân Quân thở dài.
“Hạo Thiên, đa tạ ngươi, ngươi mãi mãi là bằng hữu của ta.” Diên Triệt nhìn Hạo Thiên Chân Quân chăm chú, nói.
Tiếp đó, Hạo Thiên Chân Quân tiện tay yểm trợ, để Diên Triệt lén chạy ra ngoài.
Hắn ta nhìn bóng lưng của Diên Triệt, nụ cười trên môi tắt ngấm, lộ ra vẻ sâu xa.
“Chỉ là bạn bè sao, khó mà làm được đấy…”
…