Chương 1696: Vương quốc bị lãng quên kết thúc
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ngươi muốn khơi mào chiến tranh giữa các Tiên Thống sao?” Linh Diên lạnh lùng nói.
Dù thế nào thì Cổ Đế Tử cũng là truyền nhân đương thời của Phục Hy Tiên Thống, mà nàng cũng là đế nữ của Oa Hoàng Tiên Thống.
Đế Hạo Thiên đánh chết Cổ Đế Tử thì thôi, xem như chuyện nội bộ của Phục Hy Tiên Thống, nhưng Đế Hạo Thiên còn muốn giết nàng.
Chẳng lẽ không sợ khơi mào nội chiến giữa Phục Hy Tiên Thống và Oa Hoàng Tiên Thống?
Đế Hạo Thiên lại lộ ra nụ cười lạnh khinh thường: “Chiến tranh? Đương nhiên sẽ không. Chờ ta trở thành Tiên Đình chi chủ, tất nhiên sẽ nhất thống toàn bộ Tiên Đình, sao có thể để nội chiến phát sinh?”
“Chỉ dựa vào ngươi?” Linh Diên khịt mũi coi thường.
“Tuy rằng kế hoạch xảy ra chút ngoài ý muốn, nhưng kết quả vẫn sẽ không thay đổi.”
Có vẻ Đế Hạo Thiên vẫn rất tin tưởng về bản thân.
Sau đó, ánh mắt hắn nhìn về phía Linh Diên cũng trở nên lạnh lẽo.
Chỉ cần đánh chết Linh Diên tại đây, hắn có thể lấy được căn nguyên Oa Hoàng Thánh Thể, đồng thời còn phải tinh luyện ra nguyên thần của Linh Diên, để sau đó tiện hiến cho Diên Triệt.
Tuy rằng thiếu nhân duyên ở cảnh trong mơ, nhưng Đế Hạo Thiên cảm thấy chỉ cần đưa ra đủ nhiều chỗ tốt thì Diên Triệt sẽ không cự tuyệt hắn.
Hình như cảm nhận được một tia sát ý trong mắt Đế Hạo Thiên, Linh Diên cũng âm thầm dồn sức.
Tuy rằng thực lực của Đế Hạo Thiên rất mạnh, nhưng Linh Diên nàng cũng khống chế lạc ấn Thiên Đế bảo tọa, không phải không có sức đối kháng.
Hơn nữa, đến bây giờ Đế Hạo Thiên còn không biết rốt cuộc người đứng bên cạnh nàng là ai.
Quân Tiêu Dao mang đến cho Linh Diên cảm giác an toàn xưa nay chưa từng có.
Mà Quân Tiêu Dao thì im lặng không nói gì, chỉ lạnh nhạt nhìn tất cả mọi chuyện trước mắt.
Mục đích của hắn xem như đã bước đầu đạt tới, không chỉ hoàn toàn phá hủy kế hoạch của Đế Hạo Thiên, hiện tại xem ra cũng hoàn toàn kích phát mâu thuẫn giữa các đại Tiên Thống.
Ít nhất Oa Hoàng Tiên Thống và Phục Hy Tiên Thống rất khó thống nhất với nhau.
Tiên Đình không thống nhất, thì được lợi chính là Quân gia.
Mục đích phân liệt Tiên Đình trước đó của Quân Tiêu Dao cũng coi như thành công bước đầu.
Kế tiếp chính là chờ đợi Diên Triệt xuất thế. Đến lúc đó sẽ có càng chuyện xuất sắc phát sinh.
Hắn rất muốn nhìn thấy sắc mặt khi đó của Đế Hạo Thiên sẽ là thế nào?
Mà khi Đế Hạo Thiên muốn động thủ với Linh Diên thì bỗng nhiên, Quỳnh Hoa Cung bắt đầu rung động.
“Hả? Chẳng lẽ...”
Đế Hạo Thiên tạm thời thu tay lại, ánh mắt quay về hướng Quỳnh Hoa Cung.
Nhưng cái chấn động thật sự không phải là Quỳnh Hoa Cung, mà là tiểu đảo bên dưới.
Trong lúc chấn động, nó cũng tuôn ra từng luồng hồn lực khủng bố. Thậm chí hồn lực kinh khủng kia làm Quân Tiêu Dao cũng cảm nhận được áp lực cực lớn
“Hồn lực vượt qua cấp bậc Hằng Sa!” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Trước kia hắn đã xác định, ý chí của vương quốc bị lãng quên có thể duy trì ảo cảnh khổng lồ như thế thì sức mạnh linh hồn tuyệt đối vượt qua hằng sa cấp.
Mà hiện tại xem ra, nguồn cội của hồn lực kia phát ra từ hòn đảo này.
Dưới ánh mình chăm chú của ba người Đế Hạo Thiên, Linh Diên, Quân Tiêu Dao, Quỳnh Hoa Cung trên đảo bắt đầu bay lên không trung, thoát ly đảo nhỏ, giống như muốn rời khỏi vương quốc bị lãng quên.
Mà sau khi Quỳnh Hoa Cung dâng lên, hòn đảo nhỏ này cũng hiện lên từ mặt biển.
Nhưng khi ba người ở đây nhìn thấy, ánh mắt đều hết sức chấn động.
Bởi vì đây không phải là một hòn đảo nhỏ, mà là một sinh vật có vỏ tương tự như con hào, nghêu sò.
Trên vỏ của sinh linh giống như hào lưu chuyển vầng sáng bảy màu, có vô số phù văn huyền ảo phức tạp lạc ấn trên đó.
Đồng thời tiên khí lượn lờ, phát sáng bốn phía, khí tức cường tới cực điểm.
Mà hồn lực kinh khủng tới cực điểm kia cũng truyền ra từ trên người nó.
“Đó là, Thận?”
Đám người Đế Hạo Thiên, Linh Diên đều kinh ngạc.
Tuy Đế Hạo Thiên có được ký ức một đời, nhưng trong trí nhớ cũng không vạch trần bí mật của vương quốc bị lãng quên.
Nhưng hiện tại, bọn họ thấy được chân tướng, vương quốc bị lãng quên được coi là thất đại bất khả tư Nghị lại là một con Thận, nhưng cũng không phải loại Thận bình thường.
Trải qua vô số năm tháng dài lâu, nó tu luyện đến trình độ này đã có thể được gọi là Thái Cổ Tiên Thận.
Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy rất bất ngờ.
Trước kia ở đế lộ, hắn đã từng trải qua cơ duyên Côn Bằng sào, mà trong Côn Bằng sào kia cũng có một con Thận.
Thận trong Hải Thị Thận Lâu chính là ám chỉ loại sinh linh này.
Chúng có thể chế tạo ảo cảnh, mê hoặc sinh linh.
Nhưng Thận trong Côn Bằng sào thật sự không có điểm nào so được với Thái Cổ Tiên Thận trước mắt.
Con thận kia chỉ là tạp huyết, mà Thái Cổ Tiên Thận trước mắt rất có khả năng là cổ sinh linh thuần huyết được truyền thừa từ thời thái cổ.
Dưới ánh nhìn chăm chú của ba người, trên Thái Cổ Tiên Thận kia bỗng nhiên hiện ra một bóng người tuyệt mỹ.
Đó là Trang Hiểu Mộng.
“Là ngươi...” Linh Diên có vẻ rất kinh ngạc.
“Vương quốc bị lãng quên sắp sửa đóng cửa, vị công chúa cuối cùng của cổ Tiên Đình cũng sắp xuất thế, ước định của ta đã hoàn thành. Các ngươi là nhóm người duy nhất có thể đi tới nơi đây, cái này xem như khen thưởng cho các ngươi đi.”
Trang Hiểu Mộng nói, Thái Cổ Tiên Thận hơi mở ra, ba tia sáng rơi vào trong tay ba người.
Đây rõ ràng là bạng châu của Thái Cổ Tiên Thận.
Bạng châu này áp súc sức mạnh linh hồn nồng đậm. Có thể đoán ra, nếu luyện hóa nó thì hiển nhiên sẽ rất có ích ở phương diện tu luyện nguyên thần.
Nguyên thần của Quân Tiêu Dao mới đột phá đến hằng sa cấp, đúng là thời điểm cần củng cố.
Nhưng Quân Tiêu Dao cũng chú ý tới điểm khác nhau trên bạng châu, bạng châu của Đế Hạo Thiên và Linh Diên đều hiện ra ánh sáng năm màu. Mà Quân Tiêu Dao lại có bảy màu.
Rõ ràng bạng châu của Quân Tiêu Dao có phẩm chất tối cao.
Quân Tiêu Dao ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hiểu Mộng âm thầm chớp chớp mắt với hắn.
Quân Tiêu Dao xấu hổ cười.
Hắn không ngờ, ý chí của vương quốc bị lãng quên, cũng chính là bản thể của Trang Hiểu Mộng, lại là một con Thận.
Cho nên Quân Tiêu Dao cũng chỉ có thể lộ ra một nụ cười xấu hổ mà không mất lễ phép với Trang Hiểu Mộng.
Đương nhiên, tu luyện đến trình độ như Thái Cổ Tiên Thận, muốn hóa ra hình người cũng là chuyện rất đơn giản.
Sau khi đưa xong bạng châu, trong Thái Cổ Tiên Thận bỗng bộc phát một lực hút.
Huỳnh Hoặc yêu tinh treo trên bầu trời lập tức bị lôi kéo xuống, cuối cùng nuốt vào Thái Cổ Tiên Thận.
Lúc này Quân Tiêu Dao mới hiểu ra, Huỳnh Hoặc yêu tinh lại là yêu đan của Thái Cổ Tiên Thận!
Cái gọi là Huỳnh Hoặc Tinh hiện, kỳ thật chính là Thái Cổ Tiên Thận phun ra yêu đan, mở ra vương quốc bị lãng quên.
Linh hồn và nguyên thần của những người không thể rời đi đều sẽ trở thành chất dinh dưỡng tẩm bổ cho yêu đan.
Cũng vì thế mà Thái Cổ Tiên Thận mới tu luyện hồn lực tới trình độ khủng bố như bây giờ.
Sau khi Huỳnh Hoặc yêu tinh biến mất, những thiên kiêu thức tỉnh từ cảnh trong mơ cũng sôi nổi bị truyền tống ra ngoài vương quốc bị lãng quên, cả Quân Tiêu Dao, Đế Hạo Thiên, Linh Diên và Quỳnh Hoa Cung kia cũng bị truyền tống đi.
Vương quốc bị lãng quên đến đây cũng đã kết thúc!
Nhưng có thể suy đoán ra, cuộc phân tranh chân chính vừa mới bắt đầu mà thôi!