Chương 1757: Một trò hay sắp được trình diễn
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao cười nhạt, trên thực tế hắn đã chuẩn bị sẵn sàng.
Dù thế nào thì Thái Dương Thần Sơn cũng là nhất mạch Thái Cổ Hoàng Tộc, muốn không đánh mà diệt trừ được Thái Dương Thần Sơn thì căn bản là suy nghĩ kỳ lạ.
Ngay từ đầu, Quân Tiêu Dao đã chuẩn bị sẵn sàng phải trả một ít đại giới.
Nhưng hiện tại có những thế lực bản thổ Huyền Thiên Tiên Vực gia nhập, lập tức trợ giúp Quân Đế Đình chia sẻ tổn thất.
Đến lúc đó, coi bọn họ là pháo hôi, xông lên phía trước thì tất nhiên thiệt hại của quân đội Quân Đế Đình có thể giảm đến nhỏ nhất.
Cũng không phải Quân Tiêu Dao gỏi về tính kế, mà vì diệt Thái Dương Thần Sơn cũng có lợi cho những thế lực bản thổ kia.
Nếu được chỗ tốt, trả chút giá không phải rất bình thường sao?
Bản thân Quân Tiêu Dao không phải đại thiện nhân gì, khi nên lợi dụng tài nguyên thì hắn nhất định sẽ lợi dụng.
Sau một đoạn thời gian, Nghệ Vũ và Ngọc Thiền Quyên đều liên hệ với rất nhiều thế lực ở Huyền Thiên Tiên Vực,.
Trong quá trình đó, Nghệ Vũ cũng tìm được chí bảo của Nghệ tộc, Hậu Nghệ Cung.
Nhưng hắn tạm thời không đi giải cứu chuẩn đế của Nghệ tộc, Nghệ Cảnh Sơn, bởi vì nếu giải cứu thì tuyệt đối sẽ rút dây động rừng.
Nghệ Vũ tính chờ đến khi Quân Đế Đình toàn diện đánh bất ngờ, hắn ta sẽ dẫn dắt một nhóm người đi giải cứu Nghệ Cảnh Sơn.
Mà hiện tại, vạn sự đã chuẩn bị xong.
Cuối cùng Quân Tiêu Dao cũng rời khỏi Quân gia.
Hắn không quấy rầy bất cứ kẻ nào, Hoang Thiên Tiên Vực trước sau bb là một mảnh bình đạm. Tất cả mọi người không thể tưởng được, dưới sự bình đạm này có mạch nước ngầm như thế nào đang dâng trào.
“Cha, chúng ta đi đâu vậy?” Quân Tiêu Dao đang ôm Tiểu Thiên Tuyết trong lòng.
Đây là vì phòng hờ bất trắc.
“Đi xem một trò hay.” Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong.
“Xem diễn?” Tiểu Thiên Tuyết chớp đôi mắt to trong sáng như thủy tinh đá quý, có vẻ rất ngây thơ.
Vì cái gì phải cố tình đi xem diễn?
“Tiểu Thiên Tuyết không thích xem diễn sao?” Quân Tiêu Dao nói.
Tiểu Thiên Tuyết lắc cái đầu nhỏ như trống bỏi: “Chỉ cần cha thích thì Tiểu Thiên Tuyết cũng thích.”
“Ngoan, đây tuyệt đối là một tuồng kịch làm người ta mở rộng tầm mắt.” Quân Tiêu Dao vuốt đầu Tiểu Thiên Tuyết, trong đôi mắt thâm thúy hiện lên một tia lạnh lẽo đen tối.
Quân Đế Đình sẽ dẫm lên thi cốt của Thái Dương Thần Sơn mà leo lên, từ đây danh chấn thiên hạ!
…
Thái Dương Thần Sơn nằm ở khu vực phía Đông của Huyền Thiên Tiên Vực.
Có câu gọi là mặt trời mọc phương đông, nhất tộc Kim Ô là tượng trưng của thái dương, tất nhiên là chiếm cứ vị trí phương đông.
Mà Thái Dương Thần Sơn chiếm tận mấy chục đại châu phía Đông Huyền Thiên Tiên Vực. Trong đó có rất nhiều đại châu bị Thái Dương Thần Sơn dùng thủ đoạn thiết huyết trấn áp, đoạt lấy từ thế lực khác.
Nguyên nhân cũng vì như thế, Thái Dương Thần Sơn ngang ngược bá đạo đã chọc cho thiên nộ nhân oán.
Mà nơi trung tâm nhất Thái Dương Thần Sơn nằm ở Diệu châu.
Đây là đại châu phạm vi cực lớn, cũng là một khối linh tú phúc địa khu vực phía Đông Huyền Thiên Tiên Vực.
Trong châu có rất nhiều mỏ thần nguyên, bảo liêu, còn có ốc thổ trồng trọt thánh dược linh thực. Có thể nói là mảnh đất dồi dào nhất Huyền Thiên Tiên Vực.
Thái Dương Thần Sơn thân là nhất bá của Huyền Thiên Tiên Vực, tất nhiên là chiếm cứ địa bàn được hậu đãi nhất.
Mà tiếp giáp với Diệu châu còn có Dương Châu.
Tuy Dương Châu không phải tổ địa của Thái Dương Thần Sơn, nhưng cũng là một địa bàn cực kỳ quan trọng.
Bởi vì Thái Dương Thần Sơn có thành lập một địa lao ở Dương Châu, môn dùng để giam giữ những kẻ địch phản đối Thái Dương Thần Sơn, bao gồm cả dư nghiệt của Nghệ tộc và Nguyệt Thần Cung, nếu bị bắt lấy sẽ bị đưa vào địa lao Dương Châu, bị hành hạ đến chết.
Mà giờ phút này, bên ngoài địa lao Dương Châu, trên vòm trời có từng con Kim Ô đang xoay quanh, giám sát bát phương vào mọi thời khắc.
Trên mặt đất cũng có khắc các loại trận pháp, còn có sinh linh của Thái Dương Thần Sơn đóng giữ.
tuy rằng địa lao Dương Châu không có số lượng lớn cường giả tọa trấn bằng Diệu châu, nhưng cũng có một cường giả đỉnh cấp nán lại nơi này.
Đó chính là tứ trưởng lão trong bốn tên trưởng lão của Thái Dương Thần Sơn.
Mọi người đều biết, tứ đại trưởng lão của Thái Dương Thần Sơn đều là cường giả đạt tới cấp chuẩn đế.
Trong đó tuy rằng tu vi của tứ trưởng lão yếu nhất, nhưng cũng có thực lực chuẩn đế nhị kiếp.
Có lão ra tọa trấn Dương Châu địa lao thì đã là dư dả.
Toàn bộ địa lao Dương Châu được chia tổng cộng ra mười tám tầng, chính là bắt chước mười tám tầng địa ngục của cổ Tiên Đình và địa phủ.
Càng đi xuống bên dưới thì tù phạm bị giam giữ càng quan trọng.
Mà giờ phút này, ở chỗ sâu nhất mười tám tầng địa lao, một lão giả hồng mi mặc vũ y kim sắc đang chấp hai tay sau lưng, chậm rãi đi vào trung tâm mười tám tầng địa lao.
Toàn bộ mười tám tầng địa lao chỉ cầm tù một người.
Phóng mắt nhìn lại, đó là một nam tử dáng người oai hùng, vốn nên có khí phách cái thế vô địch.
Nhưng hiện tại, mái tóc dài của ông ta tán loạn, gầy như que củi, xiềng xích lượn lờ phù văn mang khí tức của Đế xuyên qua xương tỳ bà của ông ta để khóa lại tứ chi.
Ở trên người ông ta còn bò đầy rất nhiều sâu bọ mấp máy chi chít, nhìn thôi đã khiến người ta da đầu tê dại, vô cùng sợ hãi.
Đó là Hấp Linh Trùng có cái miệng sắc bén, có thể hấp thu huyết nhục tinh khí, các loại năng lượng pháp tắc.
Mà độc tố chúng phóng ra có thể làm hư thối thân thể, cho dù là một khối bảo khu cũng sẽ bị ăn mòn hầu như không còn.
Có thể nói, đây là hình phạt thống khổ nhất.
Nhưng đối mặt với sự tra tấn đó, nam tử kia lại không rên một tiếng.
“Nghệ Cảnh Sơn, thế nào, nghĩ kỹ rồi chưa, rốt cuộc tung tích của Hậu Nghệ Cung nằm ở nơi nào?”