Chương 1771: Cổ tổ Kim Ô ngã xuống, ngọn nguồn nhất mạch Tổ Ô
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thống khổ nhất không phải chết đi, mà là cả chết cũng không rõ, chết nghẹn khuất như thế.
Lão đường đường là cổ tổ Kim Ô tộc, lại không hiểu ra sao mà bị một tiểu loli làm bị thương nặng.
Nói ra cũng quá mất mặt, cổ tổ Kim Ô chết sẽ không nhắm mắt.
Nhưng Quân Tiêu Dao chỉ mỉm cười, không nói cái gì cả.
Không biết có phải Tiểu Thiên Tuyết mỏi mệt quá hay không mà trực tiếp ngất đi, chôn đầu vào ngực Quân Tiêu Dao, giống y như một con mèo con màu bạc lông xù.
Bên này, tất nhiên Bắc Đẩu đại đế và phân thân của Xi Kiêu Thiên sẽ không để lại cho cổ tổ Kim Ô cơ hội thở dốc, họ liên tục tiến công, khiến thân thể cổ tổ Kim Ô tan rã, chia năm xẻ bảy, tinh khí trôi đi, ngọn lửa sinh mệnh sắp tắt.
“Quân Tiêu Dao, nhất tộc Kim Ô ta và các ngươi là tử thù vĩnh thế, không chết thì không ngừng!” Cổ tổ Kim Ô ngửa mặt lên trời thét dài.
Thân thể bắt đầu thiêu đốt, như có phù văn vô tận dâng trào, mang theo nguyền rủa nào đó.
“À, lại là nguyền rủa sao, cả nguyền rủa ách họa mà bổn quân chủ cũng không sợ, nguyền rủa của Kim Ô tộc các ngươi đã là gì kia chứ?” Trong mắt Quân Tiêu Dao mang theo một tia miệt thị lạnh lẽo, hoàn toàn không để bụng.
Thật sự cho rằng ai cũng có thể nguyền rủa huyết mạch Quân gia hay sao? Ách Họa chung cực thì thôi đi, nguyền rủa của một Kim Ô tộc nho nhỏ cũng dám lây dính huyết mạch của Quân gia?
“Quân Tiêu Dao, chờ xem, Tổ Ô nhất tộc của ta còn ở ‘ ngọn nguồn ’. Chỉ cần có nguyền rủa này tồn tại, bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Cổ tổ Kim Ô nói ra câu cuối cùng, sau đó toàn thân tan vỡ, biến thành một ngọn lửa thật lớn, giống như tro tàn thái dương thiêu đốt nở rộ ra quang huy cuối cùng.
Một sóng lửa không gì sánh kịp như đại dương mênh mông dâng trào, lan tràn ra tứ phương.
Bắc Đẩu đại đế nâng chưởng, giam cầm dao động của vụ nổ kia vào trong đó.
Ngay tức khắc, thiên địa hiện bi ca, mưa máu rơi xuống giống như ai điếu. Pháp tắc đế đạo còn sót lại hóa thành quang vũ, trở về trong thiên địa.
Đây là Đế Vẫn chi tượng, dù là nhân vật Đế cảnh nào ngã xuống cũng sẽ gây nên dị tượng thiên địa này.
“Cái gì, đây là Đế Vẫn chi tượng, lại có đại đế ngã xuống?”
“Phương hướng kia là Huyền Thiên Tiên Vực, rốt cuộc là ai ngã xuống?”
“Sao có thể, phát sinh bất hủ chiến sao, vì sao chúng ta không nhận được tin tức nào cả?”
Thẳng đến cổ tổ Kim Ô ngã xuống, hiện ra Đế Vẫn chi tượng thì những cường giả thế lực Tiên Vực khác mới nhận thấy, lập tức kinh nghi.
Có thể nói, dù là trận bất hủ chiến nào cũng sẽ khiến mọi nơi trên Tiên Vực chú ý. Nhưng lần bất hủ chiến này thật sự quá đột ngột. Mãi đến khi sắp kết thúc mới bị tu sĩ Tiên Vực khác nhận ra.
“Hả, khí tức ngã xuống kia mang theo thánh lực thái dương chí cương chí dương, chẳng lẽ là con cổ Kim Ô kia của Thái Dương Thần Sơn?”
Thế lực Thái Cổ Hoàng Tộc của những Tiên Vực khác như Long Vương điện, Yêu Hoàng Cổ Động, Thần Tàm Cốc đều có cường giả phát hiện.
Sắc mặt bọn họ cũng biến đổi.
Tuy rằng giữa bọn họ và Thái Dương Thần Sơn không phải đồng minh huyết mạch tương thông gì, nhưng Thái Cổ Hoàng Tộc nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, bản thân chính là một chỉnh thể.
Nếu có Thái Cổ Hoàng Tộc bị giết thì cũng là một loại mạo phạm đối với các Thái Cổ Hoàng Tộc khác.
Vì sao Quân gia lại khiến Thái Cổ Hoàng Tộc căm thù như vậy, là bởi vì Quân gia từng diệt trừ không ít Thái Cổ Hoàng Tộc, cho nên mới khiến toàn bộ hoàng tộc căm thù.
Ngay tức khắc, ở Tiên Vực khác có rất nhiều bóng người cường đại xé rách hư không, muốn đi đến Huyền Thiên Tiên Vực thăm dò.
Mà ở Huyền Thiên Tiên Vực, phía Diệu châu, chiến cuộc đã bước vào hồi kết.
“Tổ tiên!” Nhìn thấy cổ tổ Kim Ô ngã xuống, trong mắt Kim Ô Vương và đại trưởng lão đều nhịn không được mang theo tuyệt vọng.
“Không thể tưởng được Thái Dương Thần Sơn ta thật sự bị huỷ diệt trong tay một tiểu bối...” Kim Ô Vương nhìn về phía Quân Tiêu Dao, vừa phẫn hận, không cam lòng, lại rất bất đắc dĩ.
Mà giờ phút này, Quân Tiêu Dao lại suy nghĩ đến câu nói cuối cùng vừa rồi của cổ tổ Kim Ô.
“Tổ Ô ở ngọn nguồn.”
Không phải lần đầu tiên Quân Tiêu Dao nghe thấy từ ngọn nguồn này, hình như Lạc Thần Mật Phi, Xi Vưu Ma Đế, còn có nhất tộc Tổ Ô mà cổ tổ Kim Ô nhắc đến đều ở ngọn nguồn.
Vậy rốt cuộc đó là nơi như thế nào?
Đương nhiên, hiện tại Quân Tiêu Dao không cần nghĩ nhiều như vậy, chờ tới lúc tu vi của hắn lên đến cảnh giới nhất định thì Quân gia sẽ nói một ít bí mật càng sâu cho hắn.
Hiện tại sở dĩ Quân gia không nói ra là bởi vì lấy tu vi hiện tại của Quân Tiêu Dao, có nói ra cũng vô dụng.
“Trận bất hủ chiến này cũng nên kết thúc.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.
…
Trên cơ bản sinh linh của Thái Dương Thần Sơn đều bị tiêu diệt sạch, trừ Kim Ô Vương và đại trưởng lão ra.
Nhưng bọn họ cũng chỉ đang ngoan cố chống cự, đau khổ chống đỡ mà thôi, ngã xuống chỉ là vấn đề thời gian.
“Bổn vương chết cũng sẽ không để ngươi sống tốt!”
Kim Ô Vương bắt đầu thiêu đốt huyết mạch của bản thân, đế diễm cả người bừng cháy. Mỗi một tế bào đều như đang thiêu đốt, áp bức tinh khí của bản thân đến mức tận cùng.
Khí tức của Kim Ô Vương lại tăng lên trên một đoạn, uy áp mãnh liệt, tuy rằng còn chưa tới đại đế, nhưng cũng đã rất gần.
Nhưng cũng không thay đổi được gì, dù sao ở đây cũng có cường giả đại đế chân chính. Cho dù Kim Ô Vương khai quải, đương trường chứng đạo thành đế, cũng không trốn thoát khỏi cái chết.
Hai người Sát Thủ Chi Vương, Bắc Đẩu đại đế ra tay. Mặc dù có tổ sơn bảo vệ, nhưng Kim Ô Vương vẫn bị chấn đến thân thể nứt nẻ.
Đế binh trên người ông ta, Xích Dương Thần Giáp, cũng hoàn toàn không ngăn được, bắt đầu sinh ra vết nứt.
Còn Thái Dương Thần Lô đã bị mấy đế binh của Quân Đế Đình áp chế, căn bản không phát huy ra uy lực nổi.
Còn thân thể đại trưởng lão kia đã bắt đầu chia năm xẻ bảy, thân thể chuẩn đế đã tan rã.
Mà đúng lúc này, phương xa có tiếng quát chói tai như sấm sét vang lên.
“Quân Đế Đình, các ngươi điên rồi, dám diệt Thái Dương Thần Sơn!” Người lên tiếng là nhân vật cấp chuẩn đế.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao rất lạnh nhạt.
Lúc này, hư không một bên khác lại có cường giả bước ra từ thông đạo không gian.
“Tiểu bối Quân gia, ngươi quá rồi, Thái Cổ Hoàng Tộc chúng ta há lại dễ dàng bị giết như thế?” Lúc sau lại có vài cường giả phá không bước đến, cũng nhân vật chuẩn đế.
“Những người đó là... Thái Cổ Hoàng Tộc?” Chúng tu sĩ Huyền Thiên Tiên Vực cũng líu lưỡi.
Đuổi tới đầu tiên chính là cường giả của Thái Cổ Hoàng Tộc, những thế lực hoàng tộc đến từ Long Vương điện, Yêu Hoàng Cổ Động, Thần Tàm Cốc, Cửu U Sơn.
“Thái Cổ Hoàng Tộc, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, tuy không đến mức là người một nhà, nhưng cũng được coi là một trận doanh. Tất nhiên bọn họ không có khả năng đứng nhìn Thái Dương Thần Sơn bị tiêu diệt như vậy.”