Chương 1770: Tiểu Thiên Tuyết thức tỉnh
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vừa rồi đám nam nữ trẻ tuổi của Thái Dương Thần Sơn còn bày ra vẻ mặt oán hận, thề muốn trả thù Quân Tiêu Dao. Kết quả hiện tại lại sợ hãi tuyệt vọng không thôi, đều muốn hỏng mất.
Oanh!
Sau khi một chưởng chụp xuống, tất cả đều kết thúc.
“Đi thôi, chiến cuộc cũng sắp kết thúc rồi.” Phương Tú Nương không để bụng mà nói.
Thanh Đồng Tiên Điện phá không mà đi.
Mà ở phía tổ địa Thái Dương Thần Sơn, khi nhận thấy dao động đạo tôn truyền đến từ biên cảnh Diệu châu, trái tim đám người Kim Ô Vương và đại trưởng lão đều run lên, lửa giận dâng trào.
“Quân Tiêu Dao, tâm tư của ngươi không khỏi quá độc, thủ đoạn lại tuyệt tình như vậy!” Đại trưởng lão phẫn nộ gào rống.
Tôn nhi của ông ta cũng nằm trong đội ngũ được hộ tống đi, kết quả hiện tại đã trực tiếp mất mạng.
“Quân Tiêu Dao, ngươi quá tàn ác!” Đôi mắt của Kim Ô Vương cũng đỏ rực, căm giận ngút trời.
Rõ ràng chỉ là một tiểu bối tuổi trẻ thôi mà thủ đoạn lại tàn nhẫn quả quyết như vậy, không thua kém đám cáo già bọn họ chút nào.
Đây là đuổi tận giết tuyệt chân chính.
Trên boong tàu chiến thuyền, Quân Tiêu Dao trước sau vẫn duy trì thái độ thản nhiên xem diễn. Ngay vào đêm trước mở ra bất hủ chiến, hắn đã âm thầm bày ra Cấm Tiên Đệ Tứ Phong ở biên cảnh Diệu châu.
Chỉ cần cảm ứng được huyết mạch của Kim Ô tộc thì sẽ trực tiếp mở ra, cắt đứt mọi đường sống.
“Nhổ cỏ không trừ tận gốc, xuân phong thổi lại mọc, tuy rằng bổn quân chủ cũng không để ý những con kiến đó trả thù. Nhưng ngày nào cũng bị quấy rầy thì rất phiền.” Quân Tiêu Dao thở dài và nói.
“Tiểu bối ngươi thật tìm đường chết, không ai cứu được ngươi!”
Trên vòm trời, cổ tổ Kim Ô đang chiến đấu kịch liệt nhìn thấy thế cục phía dưới cũng dâng trào lửa giận, ngũ tạng như đốt.
Sinh linh của Thái Dương Thần Sơn bọn họ gần như đều bị đuổi tận giết tuyệt, chỉ còn lại mấy người bọn họ. Thái Dương Thần Sơn đã không còn tồn tại nữa.
Nghĩ đến đây, sau lưng cổ tổ Kim Ô có đôi cánh Kim Ô lộng lẫy mở ra.
Lão lập tức khởi động Kim Ô cực tốc, giống như thoáng hiện mà lao đến phía trên không chiếc chiến thuyền của Quân Tiêu Dao, giáng mạnh một chưởng xuống.
Không gian phát ra tiếng nổ đùng, cực độ áp bách, khiến phía dưới sinh ra một mảnh chân không, cộng thêm đế uy áp chế làm tất cả vật chất đều như đọng lại trong đó.
Cho dù là đạo tôn cũng khó có thể chạy thoát.
“Chết đi...” Cổ tổ Kim Ô kêu to một tiếng.
“Không ổn!” Đám người Võ Hộ muốn gấp rút tiếp viện, nhưng cũng không còn kịp rồi.
Quân Tiêu Dao vẫn đứng tại chỗ bất động, giống như không hề phát hiện.
“Xong rồi, chẳng lẽ Quân Đế Đình thật sự chỉ là huy hoàng trong khoảnh khắc?”
Mọi người thấy cảnh tượng này thì tâm tư không đồng nhất.
Nhưng bọn họ biết, nếu Quân Tiêu Dao xảy ra chuyện gì thì Quân Đế Đình tuyệt đối sẽ tan rã, bởi vì Quân Tiêu Dao mới là trụ cột, trung tâm duy nhất của Quân Đế Đình.
Thậm chí các đại đế như Sát Thủ Chi Vương cũng không có uy vọng và lực kêu gọi bằng Quân Tiêu Dao trong Quân Đế Đình.
Ngay vào lúc một chưởng che trời của cổ tổ Kim Ô sắp giáng xuống Quân Tiêu Dao, Tiểu Thiên Tuyết được ôm vào trong ngực cảm nhận được nguy hiểm trí mạng.
Cô bé đột nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt to thủy tinh lưu li là sự lạnh nhạt như đứng quan sát vạn cổ mênh mông!
…
Sự lạnh nhạt này giống như một thần linh đang quan sát con kiến phàm trần, khó có thể tưởng tượng, đây lại là ánh mắt lộ ra từ một cô bé.
Trong phút chốc, cổ tổ Kim Ô như bị sét đánh, thân thể cũng cứng còng. Lão vô cùng sợ hãi, cảm giác được sự run rẩy xưa nay chưa từng có, lão chưa bao giờ cảm nhận được sự sợ hãi như vậy,
Lão là ai?
Cổ tổ của nhất tộc Kim Ô, tôn tử cuối cùng mà vị cổ Kim Ô kia để lại. Cho dù là trong các cường giả Đế cảnh, lão cũng là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy.
Kết quả hiện tại lại bị kinh sợ bởi ánh mắt của một cô bé.
Quả thực là không thể tưởng tượng!
Cảm giác này giống như hắn bị một vị thần cao cao tại thượng lạnh nhạt nhìn chăm chú.
“Không được thương tổn cha!” Tiểu Thiên Tuyết phát ra tiếng nói thanh thúy dễ nghe, rõ ràng không có chút lực chấn nhiếp nào, thậm chí có vẻ rất trẻ con.
Nhưng nguyên thần trong đầu cổ tổ Kim Ô lại đột nhiên đau đớn như muốn nổ tung.
Không chỉ như thế, nội vũ trụ trong thân thể lão cũng bắt đầu như sông cuộn biển gầm, như muốn vỡ ra.
Không sai, nhân vật cấp đại đế đã bắt đầu tu luyện nội vũ trụ, chẳng qua mỗi một đại đế có độ mạnh yếu của nội vũ trụ trong cơ thể khác nhau.
Nhưng giờ phút này, cổ tổ Kim Ô cảm giác được như có một sức mạnh vô cùng khủng bố thần bí trùng kích vào nguyên thần và nội vũ trụ của hắn.
Điểm quan trọng nhất bị trùng kích làm cổ tổ Kim Ô phát ra tiếng gào rống, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, quang huy đế đạo trên người cũng ảm đạm đi không ít.
“Sao lại thế này?” Những người đứng bên ngoài quan sát chỉ lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.
Cổ tổ Kim Ô ra tay, Thái Dương thần quang soi chiếu vạn trượng, trực tiếp bao phủ khu vực kia vào trong đó.
Tất cả cũng trở nên mông lung.
Cho nên không ai thấy rõ rốt cuộc trong đó có chuyện gì xảy ra, càng không ai nghĩ đến dị trạng của cổ tổ Kim Ô có liện quan gì đến tiểu loli mà Quân Tiêu Dao ôm trong lòng.
Khóe môi Quân Tiêu Dao vẫn đang treo nụ cười nhẹ nhàng bâng quơ.
Cảnh tượng này đã sớm bị hắn dự đoán được, Quân Tiêu Dao căn bản không cần bảo hộ gì, chỉ cần trong lòng còn ôm Tiểu Thiên Tuyết là đủ rồi.
“Hả?” Bắc Đẩu đại đế và phân thân của Xi Kiêu Thiên cũng hơi nghi hoặc.
Nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều, đây là một cơ hội khó được.
“Ra tay!” Hai vị lại ra tay, tung ra cực chiêu.
Bắc Đẩu đại đế thúc giục sức mạnh đế đạo, vạn ánh sao trời hội tụ, hóa thành bảy mũi tên vô cùng lộng lẫy, quả thực có thể xuyên thủng vạn cổ mênh mông!
Mà phân thân của Xi Kiêu Thiên cũng toàn lực ra tay, cả người cháy lên đế diễm, thiêu đốt toàn bộ sức mạnh rồi đánh tới giống như sao băng.
Dưới sự giáp công của hai người, cổ tổ Kim Ô vốn đã bị sức mạnh thần bí làm bị thương nặng, đế khu đã nứt nẻ, phủ kín vết rạn, tinh khí cả người tiêu tán, đã sắp tan rã.
“Đáng chết, tại sao lại như vậy, rốt cuộc ả là ai!” Cổ tổ Kim Ô vô cùng phẫn hận, ngửa mặt lên trời thét dài.