Chương 1782: Thiên kiêu của gia tộc cấm kỵ tập hội, Bán Tiên Dược
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tuy rằng hiện tại Bất Tử Dược cũng không xem như chí bảo đặc biệt có lực hấp dẫn đối với Quân Tiêu Dao, hhưng hắn biết nơi Bất Tử Dược tồn tại có khả năng còn có cơ duyên khác.
Quân Tiêu Dao tới Cửu Thiên, trừ giải quyết việc của Khương Lạc Ly ra thì còn có một mục đích, đó chính là tìm kiếm cơ duyên giúp mình cảnh giới đột phá, cho nên hắn sẽ không bỏ qua bất cứ khả năng nào.
Nghĩ thầm như vậy, Quân Tiêu Dao bước một bước kéo dài qua hư không, lập tức bước vào Vô Chung Sát Trận.
Nếu để các sinh linh Cửu Thiên khác nhìn thấy cảnh tượng này thì tuyệt đối sẽ chấn động đến thất thanh.
Bởi vì Vô Chung Sát Trận gần như đã là vùng cấm đối với sinh linh Cửu Thiên, căn bản không có khả năng bước vào. Mặc dù hiện tại uy lực của nó đã yếu bớt, sinh linh bình thường cũng không dám bước đến.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại trực tiếp đi vào như vậy.
Mà giờ phút này, trong khu vực cách mấy chục vạn dặm vực sâu hư không này, trên một ngôi sao, một buổi tụ hội nhỏ đang được tổ chức.
Một tòa cung điện kim bích huy hoàng tọa lạc trong đó.
Một đám nam nữ tuổi trẻ đang đứng trong đó, khí chất của ai cũngsiêu nhiên, phong tư bất phàm.
Bọn họ đều rất mạnh, ít nhất còn mạnh hơn một ít truyền nhân thế lực bất hủ Tiên Vực rất nhiều.
“Uy lực của sát trận khu vực Vực sâu Vô Chung càng ngày càng yếu đi, xem ra Dược Linh Sơn giấu ở trong đó sắp không thể ẩn nấp được nữa rồi.” Một nam tử mặc bào phục kim sắc lẩm bẩm nói.
Hai mắt hắn ta hiện ra màu kim loại, cả tóc cũng toả ra khí tức sắc nhọn, tua nhỏ không khí. Hắn là một thiên kiêu của gia tộc cấm kỵ Kim gia, tên là Kim Vũ.
Mà Kim gia chính là gia tộc có chỗ dựa là vùng cấm Thánh Linh Chi Khư, từng hạ giới đi gây chuyện với Quân Tiêu Dao.
“Chờ mảnh sát trận hoàn toàn mai một, Dược Linh Sơn sẽ bị chia cắt, nhưng nghe nói trong đó có một cây Bán Tiên Dược.” Bên kia, một nam tử lưng hùm vai gấu, có đôi đồng tử dựng thẳng như dã thú lên tiếng.
Gã là thiên kiêu của Đồ gia, Đồ Chiến Dịch.
Mà Đồ gia cũng dựa vào một vùng cấm hung danh hiển hách, tên là Thú Quật.
“Chúng ta không thể đụng vào cây Bán Tiên Dược kia, nó nhất định sẽ thuộc về vị đại nhân vùng cấm nào đó, nhưng cũng có thể phân chia một ít Bất Tử Dược còn lại.” Một nữ tử xinh đẹp da trắng nõn, mặc váy dài màu nhạt lạnh nhạt nói.
“Thế nào, Lữ Thanh, ngươi muốn tìm ra cây Bán Tiên Dược kia rồi giao cho thiếu chủ Đế Vẫn Thần Sơn Vương Diễn sao, nhưng hình như tâm tư của hắn đặt hết lên người nữ tử tên là Khương Lạc Ly rồi.” Kim gia Kim Vũ thấy thế thì nhịn không được cười nhat và nói.
Nữ tử tên là Lữ Thanh nghe vậy thì sắc mặt chợt âm trầm.
Kim Vũ nói không sai, nàng ta thật sự mang lòng khát khao và ái mộ đối với Thần Sơn Thiếu Chủ Vương Diễn.
Dù sao Lữ gia cũng dựa vào vùng cấm Đế Vẫn Thần Sơn. Khi còn bé, Lữ Thanh từng may mắn gặp qua vị Thần Sơn Thiếu Chủ kia một lần, lập tức kinh vi thiên nhân (1).
(1) Ý chỉ là rất kinh ngạc khi nhìn thấy hoặc nghe thấy người nào đó, nghĩ đến chỉ có thần tiên mới có thể như thế
Dung mạo tuấn mỹ, thực lực cường đại, cộng thêm thân phận là Thần Sơn Thiếu Chủ, tất cả quả thực quá hoàn mỹ.
Có thể nói, ở Cửu Thiên, nữ nhân được Vương Diễn nhìn trúng tuyệt đối là một loại hạnh phúc.
Nhưng Lữ Thanh không nghĩ tới, nữ nhân đầu tiên mà Vương Diễn nhìn trúng lại là một nữ tử tới từ Tiên Vực.
Dù thế nào Lữ Thanh cũng không thể chấp nhận được.
Trong mắt nàng ta, tu sĩ Tiên Vực trời sinh đã kém hơn tu sĩ Cửu Thiên bọn họ một bậc.
Hơn nữa làm nàng ta tức giận chính là, nữ tử Tiên Vực kia còn dám cự tuyệt Vương Diễn.
Điều này làm Lữ Thanh không thể nào tin nổi, trên đời này có mấy nam tử xuất sắc được như Vương Diễn kia chứ?
Cho dù là ở Cửu Thiên cũng chỉ có vài vị ít ỏi có thể sánh vai với Vương Diễn mà thôi.
“Chỉ là một nữ tử tự cao tự đại, ánh mắt thiển cận, lại cực kỳ vô tri thôi, thật không hiểu tại sao Vương Diễn thiếu chủ lại coi trọng loại nữ nhân này.” Lữ Thanh chua lòm mà nói.
“Ta cũng nghe nói hình như nữ tử tên là Khương Lạc Ly kia có liên quan đến Quân Tiêu Dao của Tiên Vực.” Đồ Chiến Dịch bỗng nói.
Những lời này của hắn ta lập tức làm sắc mặt mấy người ở đây trầm xuống.
Trừ Kim Vũ Kim gia ra còn có một nam tử khác, hắn ta là thiên kiêu của Quý gia, tên là Quý Minh Phong.
Trước đó Kim gia, Quý gia và Vũ gia đều từng bị Tru Tiên Kiếm đánh tổn thất nặng nề, ngã xuống rất nhiều tộc nhân. Điều này vĩnh viễn là nổi đau đối với tam gia bọn họ.
“Cho nên ý nữ nhân kia là Quân Tiêu Dao so được với Vương Diễn thiếu chủ?” Lữ Thanh không để bụng mà nói.
Tuy rằng hiện tại Quân Tiêu Dao cũng cực kỳ nổi danh ở Cửu Thiên, nhưng dù sao tai nghe không bằng mắt thấy, Lữ Thanh cũng không cho rằng Quân Tiêu Dao có thể nghịch thiên tới mức nào.
“Hừ, Thánh Linh Chi Khư đế tử đại nhân đã nói, điều này có cơ hội sẽ hạ giới, tự tay đánh bại Quân Tiêu Dao kia.” Kim Vũ lạnh lùng nói.
Lời hắn ta nói khiến đôi mắt một ít thiên kiêu gia tộc cấm kỵ ở đây chợt lóe.
Thánh Linh Chi Khư đế tử rất nổi danh, là đứng đầu nhân vật thuộc cấp bậc của Vương Diễn.
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, dù sao nhất định sẽ có đại nhân vùng cấm thu thập Quân Tiêu Dao kia. Kế tiếp chuyện náo nhiệt ở Cửu Thiên chỉ có đơn giản hai đại sự, chuyện thứ nhất chính là Tam Tiên Động của Tiên Lăng. Nhưng cái này không có duyên với chúng ta, cũng không phải ai đều có tư cách tham gia.”
“Thứ hai là vùng cấm Kiếm Trủng sẽ mở ra môn hộ, lựa chọn truyền nhân, gặp được đại cơ duyên như thế, có thể đi tranh thử một lần.” Đồ Chiến Dịch nói.
Kiếm Trủng chính là một vùng cấm rất đặc thù trong thập đại vùng cấm Cửu Thiên, bởi xưa nay vùng cấm này chỉ có ít ỏi vài tồn tại, nhân khẩu hiếm hoi.
Cũng không hình thành truyền thừa huyết mạch hoặc là thế lực gì, chỉ cần được bọn họ tán thành, thông qua khảo nghiệmlà có thể gia nhập Kiếm Trủng, thậm chí trở thành truyền nhân Kiếm Trủng.
Hơn nữa quan trọng là không hạn chế thân phận, bối cảnh, địa vị. Nói cách khác, bất cứ sinh linh nào cũng có cơ hội.
“Chờ ngắt lấy ‘ Hoạt Dược ’ của Dược Linh Sơn xong thì có thể trở về chuẩn bị.” Kim Vũ nói.
Bọn họ ở chỗ này tâm tình, nhưng kỳ thật người của các gia tộc đã tiến vào vực sâu Vô Chung, bắt đầu ngắt lấy “Hoạt Dược”.