Chương 1789: Một trong những Tứ Tiểu Vương của Thú Quật
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mà đúng lúc này, sâu trong hư không nơi xa bỗng có một chiến thuyền phá trận màu đen phá vỡ trận pháp cấm chế lao đến. Trên đó có một người trẻ tuổi có khí chất khá nho nhã đang đứng.
Ở mi tâm hắn có một thú văn cổ xưa nào đó tương tự như hoa văn đồ đằng.
“Thú vị, thật là thú vị, vốn định tự tới đây săn bắt một ít Hoạt Dược để tặng cho Liễu Quỳnh Yên Tiên Tử. Nhưng không nghĩ tới lại nhìn thấy cảnh tượng thú vị như thế.”
Người trẻ tuổi nho nhã đứng trên chiến thuyền nhìn về phía Quân Tiêu Dao, đôi mắt cực kỳ thâm thúy.
Mà đám người Kim Vũ, Quý Minh Phong, Lữ Thanh nhìn thấy nam tử trẻ tuổi nho nhã kia thì trong mắt cũng lộ ra một tia kinh ngạc.
thiên kiêu Đồ gia - Đồ Chiến Dịch thấy thế liền vội vàng chắp tay và nói: “Thì ra là Sát Vương điện hạ, không nghĩ tới ngài lại tự mình đến đây!”
Thế lực đứng sau lưng Đồ gia là một trong thập đại vùng cấm sinh mệnh - Thú Quật, một cấm địa hung danh hiển hách.
Thú Quật chính là nhất mạch truyền thừa cổ xưa của hung thú thái cổ.
Sở dĩ rất ít nhìn thấy nhất tộc hung thú thuần thái cổ huyết ở Tiên Vực là bởi vì hậu duệ thuần huyết của chúng nó thành lập một vùng cấm sinh mệnh hung uy hiển hách ở Cửu Thiên chi Thượng, cũng chính là Thú Quật.
Mà Thú Quật có bốn thiên kiêu xuất chúng nhất, cũng được gọi là Tứ Tiểu Vương của Thú Quật.
Người trẻ tuổi trước mắt chính là Sát Vương trong Tứ Tiểu Vương!
…
Thú Quật là nhất mạch hung thú thái cổ, thành lập vùng cấm vô thượng ở Cửu Thiên.
Mà nổi danh nhất ở hung thú thái cổ tất nhiên chính là Tứ Hung gồm Thao Thiết, hỗn độn, Cùng Kỳ và Đào Ngột.
Bốn mạch hung thú này có hiển hách uy danh ở thái cổ, là tồn tại sánh vai với thần thú chí cường là Chân Long, Thần Hoàng, Côn Bằng…
Cũng bởi vậy, bốn mạch mạnh nhất ở Thú Quật chính là Tứ Hung thái cổ này.
Mà người trẻ tuổi mạnh nhất Thú Quật chính là Tứ Tiểu Vương của Thú Quật, là bốn vị kiêu tử thái cổ Tứ Hung trẻ tuổi mạnh nhất.
Người trẻ tuổi có khí chất nho nhã trước mắt chính là thiên kiêu nhất mạch Đào Ngột của Tứ Hung, được gọi là Sát Vương.
Khó có thể tưởng tượng, rõ ràng là hậu duệ của nhất mạch thái cổ đại hung, nhưng Sát Vương này lại có khí chất nho nhã như vậy. Loại tương phản kỳ lạ này càng thể hiện sự cường đại sâu không lường được của hắn ta.
“Chuyện bắt giữ Hoạt Dược chỉ cần phân phó cho chúng ta là được, cần gì Sát Vương điện hạ tự mình tiến đến.” Thiên kiêu Đồ gia - Đồ Chiến Dịch ăn nói cực kỳ kính cẩn.
Bởi vì Đồ gia bọn họ chính là gia tộc cấm kỵ dưới trướng Thú Quật. Thú Quật ban phương pháp tu luyện và một ít tinh huyết hung thú cho Đồ gia bọn họ.
Tất nhiên Đồ gia bọn họ cũng rất trung thành và tận tâm với Thú Quật.
Người trẻ tuổi nho nhã này cũng chính là Sát Vương, hắn ta không để bụng mà xua xua tay và nói: “Không ngại, dù sao cũng là quà hiến cho Liễu Quỳnh Yên Tiên Tử, cũng cần tự mình thu hoạch mới có vẻ có thành ý.”
“Nhưng không nghĩ tới, nếu ta không đến thì không nhìn thấy cảnh tượng xuất sắc như thế.”
Sát Vương nhìn thoáng qua Vương Mông đã biến thành một làn sương máu, trên mặt cực kỳ bình tĩnh.
Quân Tiêu Dao nhìn người tới, hắn cũng có thể cảm giác được người trẻ tuổi này không cùng một cấp bậc với các thiên kiêu của gia tộc cấm kỵ, thậm chí là Vương Mông.
Vậy mới đúng là thiên kiêu Cửu Thiên chân chính, là nhân vật trên Long Phượng bảng.
Bên kia, Yêu Nhi nhìn thấy Sát Vương thì trong mắt cũng lộ ra một tia sợ hãi.
Đừng nhìn Sát Vương này nhìn có vẻ khá nho nhã, kỳ thật sinh linh nhất mạch Thú Quật bọn họ luôn hành động tàn bạo nhất trong số các vùng cấm. Dù sao đó là bản năng cắm rễ trong cốt nhục của hung thú.
Yêu Nhi cũng nói một ít tin tức về Thú Quật cho Quân Tiêu Dao nghe
“À, thì ra là vùng cấm do nhất mạch hung thú thái cổ thành lập.” Quân Tiêu Dao bừng tỉnh.
Trong mắt hắn chẳng những không có sợ hãi, ngược lại còn tăng thêm chút hứng thú.
Đừng quên, Cửu Lê đồ của hắn cần hồn của Tứ Hung để thăng hoa mới có thể tấn chức thành chuẩn Tiên Khí.
Trước đó tuy rằng Quân gia cũng có nuôi dưỡng hung thú, thậm chí còn bị sử dụng như cự thú chiến tranh trong bất hủ chiến.
Nhưng huyết mạch của hung thú mà Quân gia nuôi dưỡng cũng không đặc biệt tinh thuần, vẫn có chênh lệch so với hung thú thuần huyết trong vùng cấm Cửu Thiên Thú Quật.
Dù sao hiện tại ở Tiên Vực đã rất khó tìm ra thái cổ Tứ Hung thuần huyết.
Quân Tiêu Dao không nghĩ tới đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công. Hiện tại trong mắt hắn, Thú Quật quả thực chính là bao tài liệu để thăng cấp Cửu Lê đồ.
Nhưng Sát Vương trước mắt cũng không phù hợp điều kiện, linh hồn Tứ Hung dung nhập với Cửu Lê đồ ít nhất phải là hung hồn đã đến Đế cảnh mới được.
“Đại nhân, người này giết Mông công tử của Đế Vẫn Thần Sơn Vương, hình như hắn không phải sinh linh Cửu Thiên chúng ta.” Đồ Chiến Dịch nói với Sát Vương.
“Ta biết.”
Sát Vương nhìn về phía Quân Tiêu Dao, đôi mắt mang theo một tia thâm thúy.
“Nếu không nhìn lầm, chiêu vừa rồi của ngươi là Vô Chung ấn, còn có thể kích thích Vô Chung Sát Trận cộng minh. Xem ra lời đồn không sai, ngươi thật là truyền nhân của Vô Chung Đại Đế.”
Lời Sát Vương nói khiến đám người Đồ Chiến Dịch, Lữ Thanh, Quý Minh Phong, Kim Vũ trừng lớn đôi mắt, tất cả lập tức đều thạch hóa.
“Cái... Cái gì, truyền nhân của Vô Chung Đại Đế?!” Bọn họ hít hà một hơi, quả thực không thể tin nổi.
Vô Chung Đại Đế, là anh hùng, thần bảo hộ được vạn người kính ngưỡng ở Tiên Vực, mà ở Cửu Thiên lại là đối thủ khiến người ta sợ hãi.
Đến nay ở một ít vùng cấm còn có rất nhiều ghi chép liên quan đến Vô Chung Đại Đế. Một người vác quan tài, đánh lên Cửu Thiên, nghịch phạt vùng cấm chi chủ.
Quả thực là một truyền kỳ.
Thanh danh của Vô Chung ở Cửu Thiên ở Tiên Vực cũng không yếu, nhưng sinh linh Cửu Thiên lại rất kiêng kị và sợ hãi Vô Chung Đại Đế.
“Hắn là truyền nhân của Vô Chung Đại Đế?”