Chương 1791: Đối chiến Sát Vương, nguyên hình hung thú
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cho tới bây giờ, Sát Vương này mới thật sự lộ ra một mặt khát máu của hung thú. Trên người hắn ta dâng lên sát khí ngập trời, hóa thành tầng mây huyết sắc.
Trong chớp mắt, hắn ta đã phá không lao về hướng Quân Tiêu Dao, thò một tay ra, chỉ trảo huyết sắc sắc nhọn trực tiếp đập vỡ vụn hư không.
Thần thông của nhất mạch hung thú chính là như thế, cương mãnh bá đạo, dứt khoát mãnh liệt
Mà thủ đoạn của Quân Tiêu Dao lại rất đơn giản, hắn tung ra một chưởng như Côn Bằng giương cánh, tạo nên một mảnh phù văn pháp tắc lớn, như sóng triều mãnh liệt đập đến.
“Côn Bằng pháp?” Ánh mắt Sát Vương lộ ra một tia hung quang.
Hắn là nhất mạch Đào Ngột nên thi triển ra Đào Ngột pháp.
Mà Côn Bằng cũng là thần thú thái cổ.
Mà ở thời cổ, quan hệ giữa Tứ Hung và Côn Bằng cũng không tốt đẹp gì.
Tứ Hung tao nên vô cùng huyết kiếp họa loạn, mà Côn Bằn từng đối địch với bọn họ.
Oanh!
Hai người va chạm với nhau, tạo nên phù văn pháp tắc vô biên.
Ở nơi xa, các thiên kiêu của gia tộc cấm kỵ đều đang quan sát.
“Quân Tiêu Dao kia thật là tự tìm đường chết, có lẽ hắn có thể xưng vương xưng bá ở Tiên Vực. Nhưng nơi này là Cửu Thiên, Sát Vương điện hạ đứng thứ mười lăm trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên, thiên kiêu Tiên Vực có thể so sánh được với ngài ấy sao?” Đồ Chiến Dịch lạnh lùng nói.
Cho tới bây giờ, bọn họ cũng không buông bỏ sự kiêu ngạo của sinh linh Cửu Thiên.
Nhưng ngay sau đó, đi kèm với một tiếng hộc máu, một bóng người bay thật mạnh ra ngoài!
Rõ ràng là Sát Vương kia!
“Ngươi...” Sát Vương phun máu tươi, loáng thoáng mang theo nội tạng rách nát.
Sự thong dong và hung ác của hắn ta đều biến mất, thay vào đó là hoảng sợ.
Hắn ta biết chắc chắn Quân Tiêu Dao không đơn giản, cho nên vừa ra tay đã thi triển hết thực lực, cũng không có ý khinh địch xem thường.
Nhưng dù vậy, hắn ta vẫn đánh giá sai thực lực của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao chỉ tùy tiện phất một cái thôi mà đã mang đến cho hắn áp lực dời non lấp biển.
Thần lực kia quá đáng sợ.
Người không biết còn tưởng rằng Quân Tiêu Dao mới là hung thú thái cổ. Nhưng sự thật chính là như thế, nhục thân của Quân Tiêu Dao đã đạt tới cực hạn, thần lực vô song, lại tăng theo sức mạnh Côn Bằng cuồn cuộn. Cho dù là thái cổ di loại, hung thú thuần huyết chân chính cũng chịu không nổi sức mạnh này.
“Cũng được, sức mạnh không tồi, kéo xe cũng dư dả.” Quân Tiêu Dao khẽ nhướng đuôi lông mày.
Không hổ là nhất mạch hung thú thái cổ, một kích va chạm có thể làm bàn tay hắn hơi tê, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi.
“Đừng đắc ý vênh váo, còn chưa kết thúc!”
Sát Vương đã thật sự nghiêm túc, máu cả người hắn ta sôi trào, làn da trở nên đỏ tươi như tôm hùm luộc, từng sợi mạch máu, cơ bắp cộm lên.
Sát Vương vốn mang dáng vẻ thanh niên nho nhã lại bành trướng lên như quả khí cầu. Sau đó trực tiếp nổ tung, một tiếng thú rống khủng bố truyền ra!
Cuối cùng xuất hiện trước mặt Quân Tiêu Dao là một con dị thú khủng bố có hung uy đàn áp hoàn vũ!
Con dị thú kia giống như lão hổ, cả người là lớp lông huyết sắc xỏa tung, thân dài chín trượng, có răng nanh như kiếm, cả người nó lượn lờ hung thần chi khí huyết sắc, quấn quanh như thất luyện - Rõ ràng là bản thể Đào Ngột!
“Cái gì, có thể ép Sát Vương điện hạ thi triển ra nguyên hình hung thú!” Nơi xa, đồng tử của Đồ Chiến Dịch cũng đang chấn động.
Sinh linh hung thú Thú Quật đều có thủ đoạn hóa ra bản thể. Cho dù là Đồ gia bọn họ, bởi vì từng được Thú Quật ban cho tinh huyết hung thú, cho nên cũng có được năng lực thú hóa.
Nhưng nói chung, đây cũng là chiêu thức áp đáy hòm, không có khả năng tuỳ tiện thi triển ra.
“Đây là bản thể của Đào Ngột sao, tướng tá cũng được đấy, ít nhất kéo xe sẽ không làm ta mất mặt.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
“Quân Tiêu Dao, ngươi đang tìm đường chết!” Con Đào Ngột, cũng chính là Sát Vương, miệng phun tiếng người, lập tức vồ về hướng Quân Tiêu Dao.
Trên người nó dâng trào sát khí, cũng hóa thành một pháp tướng hung thú Đào Ngột đỉnh thiên lập địa.
Đặc tính của sinh linh Thú Quật chính là sau khi hóa ra bản thể thì thực lực của chúng sẽ tăng vọt lên rất nhiều. Dù sao bản thể hung thú cũng mạnh hơn trạng thái hình người nhiều.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì điều này không có chút tác dụng nào, giống như một tên cặn bã chỉ có 0.5 sức chiến đấu, mặc dù thực lực của hắn tăng vọt gấp mười lần, cũng chỉ là cặn bã có năm sức chiến đấu.
Đương nhiên, cái này là do đối mặt với Quân Tiêu Dao, nếu đổi lại là đối thủ khác thì chắc chắn không giống vậy.
Quân Tiêu Dao thấy thế cũng trực tiếp tung ra một quyền.
Luân hồi chi ý dâng trào, cứ như có sáu tiểu thế giới đi cùng với quyền phong của Quân Tiêu Dao cùng trấn áp xuống – Đó là Lục Đạo Luân Hồi Quyền!
…
Thân là một trong những thần thông làm bạn với Quân Tiêu Dao lâu nhất, uy lực của Lục Đạo Luân Hồi Quyền có thể tăng lên theo thực lực của Quân Tiêu Dao. Càng đừng nói Quân Tiêu Dao thấu hiểu Thánh Thể Lục Đại Dị Tượng, đó cũng là một loại lục đạo luân hồi. Hơn nữa Quân Tiêu Dao đã sớm lĩnh ngộ ra pháp tắc Luân Hồi.
Đủ loại gia trì khiến hiện tại khi Quân Tiêu Dao thi triển ra Lục Đạo Luân Hồi Quyền, uy lực quả thực kinh thiên động địa.
Một quyền giáng xuống, Luân Hồi Kiếp Quang dâng trào, trong đó như chiếu rọi ra rất nhiều thế giới, cảnh tượng thần dị như lục đạo luân chuyển, vạn vật luân hồi.
Như mọi thứ trên thế gian đều bị kéo vào lục đạo luân hồi!
Chiêu thức mang theo uy áp cường hãn như vậy khiến trong lòng Sát Vương cũng xuất hiện từng cơn hoảng sợ.
Rốt cuộc đây là yêu nghiệt như thế nào?
Phốc!
Một đấm giáng xuống, hư không nứt toạc!
Ánh sáng luân hồi vô tận tràn ra tứ phương!
Quyền này giáng xuống, pháp tướng Đào Ngột mà Sát Vương tung ra trực tiếp bị đánh nổ tung!
Bản thân Sát Vương cũng lập tức bị thương nặng.
Cũng may hắn ta đang là bản thể hung thú, thân thể cường đại hơn xa thiên kiêu luyện thể bình thường, bằng không một quyền này giáng xuống thì thân thể hắn ta cũng sẽ nổ nát.
Nhưng mặc dù miễn cưỡng chịu được, cốt cách thân thể Sát Vương cũng phát ra tiếng răng rắc quá tải.
Thân thể hung thú thái cổ cũng không cản được một quyền của Quân Tiêu Dao!
“Cấm Tiên Đệ Tam Phong!”