Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1793 - Chương 1793 - Lấy Được Lòng Tin, Dược Linh Sơn Am Hiểu Luyện Dược

Chương 1793 - Lấy được lòng tin, Dược Linh Sơn am hiểu luyện dược
Chương 1793 - Lấy được lòng tin, Dược Linh Sơn am hiểu luyện dược

Chương 1793: Lấy được lòng tin, Dược Linh Sơn am hiểu luyện dược

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao cũng không có ý đồ gì đối với những sinh linh dược tộc này, mặc dù Bồ Đề Tử là Bán Tiên Dược, Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ tới chuyện luyện hóa gì đó.

Cái hắn để ý là lai lịch của đàn sinh linh dược tộc và bí mật có thể hóa hình của họ.

Nhưng cái này chắc chắn có liên quan đến bí mật của bọn họ, không có khả năng lộ ra với người ngoài. Cho nên Quân Tiêu Dao chỉ có thể lấy được lòng tin của bọn họ trước.

Hiện tại xem ra mối quan hệ với Vô Chung Đại Đế càng làm những sinh linh dược tộc tin tưởng hắn hơn.

Đám người Quân Tiêu Dao và Yêu Nhi quay trở về Dược Linh Sơn.

Bồ Đề Tử nhìn thấy Quân Tiêu Dao thì chắp tay và nói với hắn: “Đa tạ tiểu hữu lại cứu sinh linh dược tộc chúng ta.”

Lão có tu vi cảnh giới chuẩn Đế, không thể ra tay, bằng không dao động chuẩn đế và khí tức Bán Tiên Dược kia sẽ khiến các cường giả mơ ước. Cho nên trước kia lão chỉ có thể trơ mắt nhìn những sinh linh dược tộc bị bắt giữ mà không thể ra tay.

Lần này ít nhiều cũng nhờ Quân Tiêu Dao mà đàn sinh linh dược tộc này mới không việc gì.

“Tiền bối khách khí, chẳng qua ta không có khả năng ở lại đây lâu. Ta có thể cứu dược tộc một lần hai lần, nhưng sau này thì sao?” Quân Tiêu Dao nói.

Bồ Đề Tử nghe vậy thì trên mặt cũng lộ ra một tia sầu lo và do dự.

Quân Tiêu Dao tiếp tục nói: “Hơn nữa Vô Chung Sát Trận chung quanh sẽ chậm rãi tiêu tan, cuối cùng sẽ có ngày biến mất. Tuy rằng ta có được một phần truyền thừa của Vô Chung Đại Đế, nhưng hiện tại không có khả năng hoàn toàn tu bổ Vô Chung Sát Trận.”

Tuy rằng Quân Tiêu Dao muốn biết bí mật của dược tộc, nhưng hắn lại không trực tiếp tìm kiếm, mà lại đứng ở một khía cạnh khác mà chỉ ra khốn cảnh hiện tại của Dược Linh Sơn.

Đây là điểm khôn khéo của Quân Tiêu Dao, khả năng thuyết phục thật quá cao siêu

“Tiểu hữu nói không sai, kỳ thật hiện tại Dược Linh Sơn chúng ta chỉ đang cố chống mà thôi, qua được ngày nào thì hay ngày đó.” Bồ Đề Tử thở dài và nói.

Trong mắt Quân Tiêu Dao hơi loé lên một tia sáng, hắn nói:“Kỳ thật có lẽ vãn bối có thể trợ giúp chư vị dược tộc. Nếu tiền bối biết đến Quân gia, hẳn cũng biết năng lực của Quân gia ta, một câu của ta có thể bảo vệ Dược Linh Sơn không có việc gì.”

Quân Tiêu Dao nói rất nhẹ nhàng bâng quơ, Bồ Đề Tử cũng khẽ gật đầu.

Đúng thế.

Sau khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao dùng ba chiêu trấn áp Sát Vương, lão cũng biết người thanh niên này tuyệt đối là nhân vật đứng đầu và trung tâm nhất Quân gia.

Có lẽ hắn thực sự có năng lực kia.

“Tất nhiên lão hủ tin tương thực lực của Quân gia, chỉ là...” Bồ Đề Tử vẫn đang do dự.

Dù sao thân phận của bọn họ cũng đặc thù, đó chính là dược tộc. Trong mắt các tu sĩ, bọn họ chính là tài nguyên, đặc biệt là Bồ Đề Tử còn là một cây Bán Tiên Dược.

Có lẽ Quân Tiêu Dao không có mưu đồ gì với bọn họ, nhưng những người khác của Quân gia thì sao?

Quân Tiêu Dao thấy thế thì nói: “Tiền bối, ta biết ngươi đang nghi ngờ cái gì. Đơn giản là sợ ta lật lọng, đến lúc đó gây bất lợi cho Dược Linh Sơn. Ta có thể thề ở đây, nếu ta và Quân gia có bất gây bất lợi gì cho Dược Linh Sơn thì ắt gặp trời phạt.”

Lời này của Quân Tiêu Dao rất chân thành.

“Tiểu hữu, ngươi...” Bồ Đề Tử cũng không nghĩ tới Quân Tiêu Dao sẽ làm đến mức này vì bọn họ.

Các sinh linh dược tộc Yêu Nhi càng lộ ra vẻ mặt cảm động.

Kỳ thật bọn họ cũng không biết, lời thề này chẳng có chút ảnh hưởng nào đối với Quân Tiêu Dao, dù sao hắn cũng là vận mệnh hư vô giả, không dính nhân quả. Chỉ một lời thề thì tác dụng cái rắm.

Nhưng nên tỏ vẻ vẫn phải tỏ vẻ một chút.

Dù sao Quân Tiêu Dao thật sự cảm thấy hứng thú với bí mật của Dược Linh Sơn, rất có khả năng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.

“Bồ Đề gia gia...” Những sinh linh dược tộc Yêu Nhi, nhân sâm bảo bảo lộ ra vẻ mặt đáng thương mà nhìn Bồ Đề Tử. Hiển nhiên bọn họ đã hoàn toàn bị Quân Tiêu Dao đả động.

Cuối cùng Bồ Đề Tử chỉ thở dài một tiếng và nói: “Chỉ do lão hủ nghi thần nghi quỷ, lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử.” Bồ Đề Tử cười tự giễu.

Quân Tiêu Dao mỉm cười và nói: “Tiền bối nói đùa, thân phận của các ngươi đặc thù cho nên nghi ngờ cũng là điều hiển nhiên thôi.”

“Kế tiếp tiểu hữu có kế hoạch gì?” Bồ Đề Tử dò hỏi.

Quân Tiêu Dao trầm ngâm chốc lát, sau đó nói: “Lần này ta tới Cửu Thiên là có chuyện quan trọng khác.”

“Nhưng sau khi chuyện này kết thúc, ta có thể dẫn các ngươi cùng trở về Tiên Vực, hơn nữa sẽ che chở cho Dược Linh Sơn, sẽ không để các ngươi bị uy hiếp sinh mệnh gì.”

Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, các sinh linh Yêu Nhi và nhân sâm bảo bảo lập tức cất tiếng hoan hô: “Thật tốt quá, rốt cuộc có thể thoát khỏi cuộc sống cả ngày kinh sợ hãi hùng.”

Tất cả sinh linh dược tộc cũng vô cùng vui sướng. Trước đó không phải bọn họ không nghĩ tới chuyện trốn đến Tiên Vực.

Nhưng thứ nhất, bọn họ muốn đi Tiên Vực cũng không dễ dàng.

Thứ hai, mặc dù đến Tiên Vực, nếu không thế lực nào nguyện ý che chở cho bọn họ thì họ vẫn sẽ trở thành mục tiêu công kích, bị người khác mơ ước.

Mà hứa hẹn của Quân Tiêu Dao thật sự đã giải quyết hậu hoạn, giúp họ có thể an tâm đi đến Tiên Vực.

Bồ Đề Tử cũng lộ ra nụ cười, nói: “Tiểu hữu thành tâm trợ giúp Dược Linh Sơn ta như thế, Dược Linh Sơn nhất định cũng phải có qua có lại.”

“Kỳ thật Dược Linh Sơn chúng ta am hiểu nhất là luyện dược.”

“Luyện dược?” Quân Tiêu Dao nhìn về phía ngọn núi thật lớn giống như đan lô kia.

Nhưng ngẫm lại cũng phải, những sinh linh dược tộc này có bản thể là linh thụ bảo dược, trời sinh rất có thiên phú luyện dược.

Bồ Đề Tử tiếp tục nói: “Đừng nhìn thực lực của lão hủ chỉ ở chuẩn đế, nhưng nếu xét về tu vi luyện đan thì đại đế chuyên về Đan đạo cũng không so được với lão hủ.”

Bình Luận (0)
Comment