Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1797 - Chương 1797 - Đi Đến Tiên Lăng

Chương 1797 - Đi đến Tiên Lăng
Chương 1797 - Đi đến Tiên Lăng

Chương 1797: Đi đến Tiên Lăng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nói thật, Quân Tiêu Dao thật sự cần đến vật chất Tiên đạo này, bởi vì nó có tác dụng quá lớn.

Thứ nhất, có thể luyện hóa cho bản thân, tuy rằng số lượng ít, nhưng rèn luyện thân thể, tăng lên tu vi cảnh giới cũng vô cùng đơn giản.

Thứ hai, có thể lấy để rèn luyện đế binh, tỷ như Cửu Lê đồ, Đại La Kiếm Thai, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh….

Tuy rằng chút này cũng không đủ làm những binh khí đều thăng hoa, nhưng tăng lên uy lực là không thành vấn đề.

Thứ ba, vật chất Tiên đạo này còn có thể dùng để tưới cho Thế Giới Thụ, Lục Đạo Luân Hồi Tiên Căn... Mấy thứ này vốn chính là thần vật thiên địa, chí bảo vô thượng, nếu có vật chất Tiên đạo tưới tiêu thì nhất định sẽ có lột xác vượt bậc.

Thậm chí vật chất Tiên đạo còn có thể trợ giúp nội vũ trụ mở rộng, giúp tiên thiên thần ma trong nội vũ trụ cũng có được tư chất thiên phú cực kỳ yêu nghiệt.

Có thể nói, vật chất Tiên đạo có rất nhiều cách sử dụng, vô số chỗ tốt. Khiến cả Quân Tiêu Dao cũng muốn tiến vào ‘Cánh cửa’ kia tìm tòi thế nào.

Quân Tiêu Dao không khách khí mà thu những vật chất Tiên đạo đó vào nội vũ trụ.

Nhưng hắn tạm thời không vận dụng, dù sao số lượng hữu hạn, thép tốt phải dùng để làm lưỡi đao chứ.

Còn chuyện đột phá cảnh giới, nói câu không dễ nghe, lấy tích lũy hiện tại của Quân Tiêu Dao thì hắn không cần mượn dùng bất cứ cơ duyên nào có thể đột phá đến cảnh giới đại Thiên Tôn.

Nhưng Quân Tiêu Dao không làm như vậy, bởi vì thói quen của hắn chính là như thế.

Không đột phá thì thôi, đã đột phá thì nhất định phải vượt qua một đại cảnh giới, bằng không thì thực xin lỗi thiên phú của chính mình.

Hơn nữa ở nơi như Cửu Thiên thì chắc chắn không thiếu bí địa cơ duyên.

Thậm chí trong Tam Tiên Động Tiên Lăng kia cũng có cơ duyên giúp hắn đột phá cảnh giới.

Cho nên hiện tại, Quân Tiêu Dao không cần thiết hao phí vật chất Tiên đạo để đột phá cảnh giới, vậy hơi lãng phí.

Dù sao thứ này quá hi hữu, phóng mắt nhìn khắp Cửu Thiên và Tiên Vực cũng không tìm ra bao nhiêu.

Thu xong vật chất Tiên đạo, Quân Tiêu Dao cũng tính rời đi, dù sao hắn còn phải giải quyết chuyện của Khương Lạc Ly.

Tiếp theo, Quân Tiêu Dao cũng dò hỏi tình hình đại khái của Cửu Thiên từ đám người Bồ Đề Tử, và cả Tiên Lăng nằm ở vị trí nào.

Tuy rằng các sinh linh dược tộc Bồ Đề Tử vẫn luôn co đầu rút cổ ở vực sâu Vô Chung, nhưng cũng biết được một ít tin tức của Cửu Thiên.

Bọn họ cũng một năm một mười, tường tận mà thuật lại cho Quân Tiêu Dao nghe.

“Được rồi, Bồ Đề Tử tiền bối và chư vị, Quân mỗ nên rời đi.”

“Chờ Quân mỗ xử lý xong chuyện ở Cửu Thiên thì sẽ tới đây dẫn các ngươi cùng đến Tiên Vực.”

“Ta tin tưởng khi đó, không ai dám ngăn cản hoặc gây bất lợi cho các ngươi.” Trong giọng nói của Quân Tiêu Dao mang theo một tia tự tin.

Lần này có lẽ hắn sẽ gây ra đại động tĩnh ở Cửu Thiên, ít nhất sẽ làm sinh linh Cửu Thiên càng kiêng kị hắn và Quân gia.

“Vậy đa tạ tiểu hữu.” Bồ Đề Tử cũng cười cười.

Áp lực trên vai lão luôn rất lớn, mà hiện tại rốt cuộc cũng có biện pháp giải quyết.

“Đại nhân, đa tạ ngài.” Yêu Nhi lộ ra vẻ mặt lưu luyến mà nhìn Quân Tiêu Dao.

Dù sao có Quân Tiêu Dao ở đây thì các nàng cũng tràn đầy cảm giác an toàn.

“A, yên tâm, chờ tới Tiên Vực, gia nhập Quân Đế Đình, các ngươi không cần lo lắng vì chuyện sinh tồn nữa.”

“Ừm, chúng ta tin tưởng đại nhân!” Các chờ dược Yêu Nhi và nhân sâm bảo bảo cũng gật đầu thật mạnh.

Quân Tiêu Dao cũng rời đi Dược Linh Sơn.

Mà Sát Vương bị trấn áp còn đang đứng bên ngoài Dược Linh Sơn.

Quân Tiêu Dao không sợ hắn ta đào tẩu, bởi vì đã thiết lập phong ấn cấm chế trong thân thể hắn.

Mà hiện tại Sát Vương vẫn đang trong trạng thái thú hóa bản thể, nhìn thấy Quân Tiêu Dao đi đến thì chỉ lạnh lùng nhìn.

Quân Tiêu Dao lấy ra một chiếc liễn xa từ pháp khí không gian.

“Quân Tiêu Dao, ngươi...” Sát Vương trừng đôi mắt thú lên

Hắn ta cho rằng Quân Tiêu Dao chỉ nói giỡn, không nghĩ tới thật sự muốn coi mình như súc vật kéo xe.

Tuy Sát Vương rất giận, lại không dám phản kháng, dù sao hắn ta đã bị thủ đoạn của Quân Tiêu Dao tra tấn sợ.

Quân Tiêu Dao tròng dây cương liễn xa lên trên cổ Sát Vương.

Ai có thể nghĩ đến, đường đường là Sát Vương của nhất mạch Đào Ngột, một trong những Tứ Tiểu Vương của Thú Quật, hiện tại lại thật sự biến thành súc vật kéo xe.

“Đi, đi đến Tiên Lăng.” Quân Tiêu Dao ngồi trên liễn xa, lạnh nhạt nói.

Sát Vương nghe vậy thì sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Quân Tiêu Dao muốn đi đến Tiên Lăng!

Mục đích là cái gì thì không cần nói cũng biết.

Bởi vì lần này hắn ta tới vực sâu Vô Chung săn bắt Hoạt Dược cũng là vì hiến cho Quỳnh Tiêu tiên tử của nhất mạch Tiên Lăng, Liễu Quỳnh Yên.

Không sai, hắn cũng là một trong những người theo đuổi Liễu Quỳnh Yên.

Trong cơ duyên Tam Tiên Động lần này, hắn ta vốn hứa với Liễu Quỳnh Yên, muốn giúp nàng đoạt được Tiên Khí Hỗn Nguyên Kim Đấu.

Có thể tưởng tượng ra, nếu hắn ta xuất hiện với dáng vẻ như hiện giờ, kéo xe cho Quân Tiêu Dao, hiện thân ở Tiên Lăng thì sẽ đưa tới bao nhiêu phê bình.

Phỏng chừng Liễu Quỳnh Yên cũng sẽ thật mất mặt.

Mà hắn ta sẽ hoàn toàn mất đi cơ hội theo đuổi Liễu Quỳnh Yên.

Dù sao không có nữ nhân nào nguyện ý nhìn thấy nam nhân của mình đã từng bị coi thành súc vật kéo xe.

Nhưng Sát Vương lại không dám phản kháng, chỉ có thể chịu đựng sỉ nhục mà làm việc cho Quân Tiêu Dao

“Hình như Hung Vương cũng sẽ tham gia Tam Tiên Động lần này, Quân Tiêu Dao, chờ xem...” Sát Vương thầm hận trong lòng.

Hắn xếp hạng cuối cùng trong Tứ Tiểu Vương, mà Hung Vương lại là thiên kiêu nhất mạch Cùng Kỳ, thực lực càng mạnh hơn.

Hắn tin Hung Vương nhất định có thể giải cứu cho mình.

Sát Vương Đào Ngột lôi kéo liễn xe, chở Quân Tiêu Dao rời khỏi vực sâu Vô Chung, đi đến nơi của Tiên Lăng.

...

Bình Luận (0)
Comment