Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1798 - Chương 1798 - Hình Bóng Quen Thuộc

Chương 1798 - Hình bóng quen thuộc
Chương 1798 - Hình bóng quen thuộc

Chương 1798: Hình bóng quen thuộc

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tiên Lăng là một trong thập đại vùng cấm Cửu Thiên, tọa lạc trên một mảnh đại lục cực kỳ cổ xưa trong vũ trụ.

Phóng mắt nhìn lại, đồi núi phập phồng chạy dài, từng tòa tiên cung bảo khuyết lơ lửng trong hư không, có những cây cầu kết nối với nhau. Có thác tiên trong suốt buông xuống, điện ngọc quỳnh hoa.

Linh thụ bảo dược hiếm có ở bên ngoài lại giống như cỏ dại mọc ở chỗ này, tùy ý sinh trưởng, tản ra hương thơm thấm vào ruột gan.

Đây là một linh thổ bảo địa cực kỳ hiếm thấy.

Cho dù hoàn cảnh tu luyện bình quân của Cửu Thiên đã đủ hậu đãi. Mà nơi toạ lạc của Tiên Lăng càng mang đến cảm giác như tiên cảnh nhân gian.

Ban đầu, thân là một trong những vùng cấm Cửu Thiên, ngày thường Tiên Lăng không có khả năng để người ngoài đặt chân vào. Dù sao thân là vùng cấm cũng phải có uy nghiêm và cao cao tại thượng của vùng cấm.

Nhưng hôm nay lại có không ít bóng người đi vào Tiên Lăng, đa số khách khứa đều cực kỳ tuổi trẻ, khí tức cường đại.

Không phải người tài đứng đầu gia tộc cấm kỵ nào đó thì chính là thiên kiêu trẻ tuổi vùng cấm của khác.

Mà sở dĩ hiện tại cánh cửa của Tiên Lăng mở rộng là do một nguyên nhân rất đơn giản - Tổ địa Tiên Lăng, Tam Tiên Động sắp mở ra.

Cho nên Tiên Lăng cũng mời một ít anh kiệt Cửu Thiên tiến đến dự tiệc, lúc sau có thể tiến vào Tam Tiên Động vượt ải.

Cũng không phải Tiên Lăng hào phóng mà bằng lòng mở rộng tổ địa nhà mình, để các thiên kiêu khác tiến vào trong đó.

Mà do có hai nguyên nhân.

Thứ nhất, trong Tam Tiên Động vốn có các loại cơ quan tàn trận, dị thú khốn cảnh… cũng có nguy hiểm rất lớn, để những người khác gia nhập thì có thể gánh vác nguy hiểm.

Thứ hai, Tiên Lăng vẫn luôn lấy nữ tử là chủ đạo, phương pháp truyền thừa duy nhất chính là liên hôn với cường giả tuổi trẻ khác.

Sinh ra nam hài thì tiễn đi, nữ hài thì ở lại Tiên Lăng.

Cho nên mỗi lần Tam Tiên Động mở ra thì đây cũng là một buổi tiệc thân cận.

Nữ tử Tiên Lăng cũng có thể nhờ vậy mà chọn lựa đạo lữ, tìm kiếm ra hôn phu có thực lực cường đại.

Mà trong những thiên kiêu trẻ tuổi tiến vào Tiên Lăng, rõ ràng có một hình bóng quen thuộc xuất hiện.

Đó là một thanh niên mặc hoa phục màu vàng đen, gương mặt tuấn mỹ, trên lưng có một đôi cánh màu vàng đen, lượn lờ bất tử hỏa màu đen nhè nhẹ.

Đó chính là tiểu tổ của Yêu Hoàng Cổ Động, Hoàng Niết Đạo.

Hắn là đích tử của Bất Tử Cổ Hoàng, mà Bất Tử Cổ Hoàng lại có liên hệ với đại lão vùng cấm Cửu Thiên.

Cho nên hắn ta sớm đã bị tiếp dẫn lên Cửu Thiên. Mà hiện tại, ở bên cạnh Hoàng Niết Đạo còn có một bóng người.

Đó là một nam tử dáng người cường tráng giống như thần ma, mái tóc dài màu đen xỏa tung, đôi mắt hiện ra máu xanh thẫm trộn lẫn với màu đỏ như máu khiếp người, nhìn qua rất đáng khiếp đảm.

Sau lưng đột nhiên có một đôi cánh, nhưng không phải là cánh vàng, mà là mọc đầy gai xương màu trắng, càng giống cánh của loài thú nào đó.

Từ trên người hắn ta cũng toả ra một hung uy cực kỳ khủng bố, chỉ nhìn một cái đã khiến linh hồn người ta run rẩy.

Một ít thiên kiêu chung quanh nhìn thấy bóng người này thì trong mắt cũng hiện ra kiêng kị mãnh liệt.

“Không hổ là một trong những Tứ Tiểu Vương của Thú Quật - Hung Vương, uy áp này quá đáng sợ.”

“Vô nghĩa, thái cổ Tứ Hung có người lương thiện sao, nhưng tại sao Sát Vương kia còn chưa tới, ta nhớ hình như hắn và Hung Vương đều đem lòng ngưỡng mộ Liễu Quỳnh Yên Tiên Tử mà.”

“Không biết, dù sao chắc chắn sẽ đến.”

Một ít thiên kiêu đang nói nhỏ khe khẽ, nhưng cũng không dám nói lớn tiếng. Bởi vì đã từng có thiên kiêu vì phê bình Hung Vương, kết quả trực tiếp bị hắn ta hiện hóa ra bản thể rồi nuốt vào bụng.

Khác với bề ngoài nho nhã mang tính lừa gạt của Sát Vương, khí chất của Hung Vương vốn như thần ma.

Mà hiện tại, Hoàng Niết Đạo lại thong dong Hung Vương đi cùng với, hưởng thụ ánh mắt kính sợ của tứ phương. Không sai, vùng cấm có quan hệ với Bất Tử Cổ Hoàng chính là Thú Quật.

“Niết Đạo lão đệ, lần này Tam Tiên Động nhất định sẽ xuất hiện cơ duyên, thời gian ngươi tới Cửu Thiên không dài, đang cần đến cơ duyên như vậy.”

Bản thể của Hung Vương là một trong những thái cổ Tứ Hung - Cùng Kỳ.

Tuy rằng hung danh vang dội, nhưng hắn ta lại tương đối khách khí với Hoàng Niết Đạo.

Đương nhiên không phải vì Hoàng Niết Đạo mạnh thế nào, mà do hắn ta có một người cha tốt.

Bất Tử Cổ Hoàng có quan hệ khá thân thiết với một ít đại lão của Thú Quật, bản thân ông ta cũng là một cổ hoàng uy chấn tứ phương.

“Còn phải đa tạ đại ca, tin chắc đại ca nhất định có thể ôm được mỹ nhân về.” Hoàng Niết Đạo cũng cười nhạt và nói.

Hắn có thân phận tôn quý ở Tiên Vực, chính là tiểu tổ của Yêu Hoàng Cổ Động. Nhưng sau khi đi tới Cửu Thiên, hắn mới hiểu được yêu nghiệt Cửu Thiên chân chính cường đại đến mức nào. Tuy rằng Hoàng Niết Đạo không phải yếu, nhưng cũng không phải nhóm người đứng đầu.

Cho nên so với ở Tiên Vực, hiện tại Hoàng Niết Đạo đã kín tiếng khiêm tốn hơn không ít.

“Mượn lời hay của ngươi, nhưng vì sao Sát Vương còn chưa tới?” Hung Vương nói.

Sát Vương và hắn đều là người theo đuổi Liễu Quỳnh Yên, nhưng bọn họ đã ước định cạnh tranh công bằng. Giờ phút này nhìn thấy Sát Vương chưa xuất hiện, Hung Vương có chút nghi hoặc.

“Có lẽ trì hoãn vì chuyện gì đó rồi.” Hoàng Niết Đạo cười nhạt và nói.

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Hoàng Niết Đạo, không nghĩ tới ngươi cũng tới đây.”

Nghe thấy giọng nói này, Hoàng Niết Đạo quay đầu nhìn lại - Một nam tử trẻ tuổi thân thể cao lớn ngự không mà đến.

Nam tử này có dáng người cường tráng, cơ bắp cộm lên, mặt ngoài làn da hiện ra một màu xám trắng như đá nham thạch, mang theo cảm giác bất hủ bất diệt.

Trên người gã còn mặc một bộ thạch giáp cực kỳ cổ xưa, thậm chí nhìn có vẻ hơi rách rưới, làm người ta hoài nghi không biết rốt cuộc thạch giáp này có lực phòng ngự hay không.

Nhìn người nọ, Hoàng Niết Đạo cũng lộ ra một tia kinh ngạc: “Tiểu Thạch Hoàng, không nghĩ tới ngươi cũng tới đây.”

Nam tử trẻ tuổi mặc thạch giáp không phải ai khác mà chính là con nối dõi của Thạch Hoàng Thánh Linh Đảo, Tiểu Thạch Hoàng!

Bình Luận (0)
Comment