Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1804 - Chương 1804 - Khương Lạc Ly Nhanh Mồm Dẻo Miệng

Chương 1804 - Khương Lạc Ly nhanh mồm dẻo miệng
Chương 1804 - Khương Lạc Ly nhanh mồm dẻo miệng

Chương 1804: Khương Lạc Ly nhanh mồm dẻo miệng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao lại nói với Khương Lạc Ly: “Nàng có nghe tiếng chó sủa sao?”

Khương Lạc Ly cũng ngẩn ngơ, sau đó phì một tiếng bật cười, tiếng cười giòn tan như tiếng chuông bạc của nàng quanh quẩn.

Những thiên kiêu chung quanh lại không dám cười, ngược lại còn ứa ra mồ hôi lạnh.

Dám châm chọc Hung Vương là chó, thật quá to gan!

“Quân Tiêu Dao!”

Hung Vương dâng lên khí thế hung lệ khủng bố, quả thực giống như thái cổ đại hung thức tỉnh, muốn cắn nuốt bát phương.

Cùng Kỳ vốn chính là ác thú khát máu.

“Hung Vương, xin hãy bớt giận, Tam Tiên Động cũng sắp mở ra rồi.” Liễu Quỳnh Yên khuyên nhủ.

Nàng lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao, đáy mắt cũng nhịn không được hiện lên một tia kinh diễm nhàn nhạt.

Nói thật, Liễu Quỳnh Yên gặp qua quá nhiều nam tử, tạm thời không bàn đến thực lực của Quân Tiêu Dao như thế nào, chỉ khí chất dung mạo thôi đã là cao cấp nhất rồi.

Vừa rồi Vương Diễn đi đến, trở thành trung tâm thiên địa, được mọi người chú ý, nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao xuất hiện khiến cho tất cả quang huy trong thiên địa như đều tập trung trên người hắn.

Hiện tại nàng ta cũng đã rõ vì sao Khương Lạc Ly lại si tâm như vậy, dù sao chỉ mỗi ngày nhìn nam tử như vậy cũng là một loại hưởng thụ sung sướng.

Thậm chí Liễu Quỳnh Yên bắt đầu tự hỏi, có phải có khả năng đoạt lấy Quân Tiêu Dao từ Khương Lạc Ly hay không.

Dù sao cho dù chỉ là làm bình hoa cũng thực đẹp mắt.

Nếu Quân Tiêu Dao biết suy nghĩ của Liễu Quỳnh Yên, nhất định sẽ thực câm nín, đây là lần đầu tiên có người coi hắn như bình hoa.

Tuy rằng giá trị nhan sắc cũng là một phần đại diện cho thực lực, nhưng hiện giờ thanh danh của Quân Tiêu Dao không chỉ nhờ vào khuôn mặt này.

“Tu sĩ Tiên Vực hèn mọn như hắn có tư cách tham gia Tam Tiên Động sao?” Bởi vì được Liễu Quỳnh Yên khuyên bảo, Hung Vương cũng tạm thời kiềm nén tức giận, nhưng vẫn lạnh lùng nói.

Lời này làm Hoàng Niết Đạo đứng bên cạnh nằm cũng trúng đạn, sắc mặt vô cùng xấu hổ, hắn cũng đến từ Tiên Vực

Còn Tiểu Thạch Hoàng thì mặt không cảm xúc, hắn cũng không coi mình là sinh linh Tiên Vực.

Dù sao trước đó có lời đồn, bản thân Thạch Hoàng chính là nhân vật cấp đại lão của Thánh Linh Chi Khư.

Quân Tiêu Dao chưa nói cái gì, Khương Lạc Ly đáp trả ngay: “Tam Tiên Động có thể cho đạo lữ hoặc là tuỳ tùng của mình tham gia. Tiêu Dao ca ca là đạo lữ của ta, sao lại không có tư cách tham gia? Hơn nữa, ngươi xem thường tu sĩ Tiên Vực, vậy ta cũng là tu sĩ Tiên Vực, ngươi vũ nhục ta cũng chính là vũ nhục nhất mạch Bích Tiêu, cũng tức là vũ nhục Tiên Lăng. Người nên cút là ngươi, à, không, thiếu chút nữa quên mất, ngươi căn bản không phải người.”

Lời nói của Khương Lạc Ly trực tiếp làm Hung Vương tức đến thất khiếu bốc khói, thiếu chút nữa nổ tung.

“Lạc Ly, nàng đấy...” Quân Tiêu Dao bật cười.

Hắn cũng biết Khương Lạc Ly nhanh mồm dẻo miệng, không mấy ai có thể cãi thắng được nàng cả.

“Được rồi, ngừng làm ầm ĩ đi, Tam Tiên Động lập tức mở ra, chuẩn bị tiếp thu thí luyện.” Một vị nữ tu sĩ Tiên Lăng hiện thân và nói.

Nàng ánh mắt cũng là thật sâu nhìn thoáng qua Quân Tiêu Dao, nhưng cũng không nói thêm cái gì.

“Hắn được không?” Huyên di tắc vẫn có chút do dự.

Nếu bởi vì Quân Tiêu Dao mà làm Vương Diễn không vui, đến lúc đó Vương Diễn không trợ giúp thì cục diện sẽ có biến hóa.

Mà Vương Diễn được ánh mặt trời màu tím đại bao phủ thì không rên một tiếng.

Quân Tiêu Dao nhìn về phía Vương Diễn, hai người đối diện.

“Cũng có chút bản lĩnh đấy, nhưng như vậy mà muốn nhắm vào nữ nhân của ta thì còn chưa đủ xem.” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thản nhiên mà thong dong, trong lòng thầm nghĩ.

Rất nhanh, người có tư cách tham gia cơ duyên Tam Tiên Động đều bị tiếp dẫn tới tổ địa nằm sâu trong Tiên Lăng. Nơi này có tiên khí dạt dào, hoa quang vạn trượng, ngàn ánh thụy thải.

Mà trong sương mù tiên mờ mịt, một linh sơn mông lung cổ xưa hiện lên.

Mà dưới chân ngọn núi cổ xưa kia có ba huyệt động vô cùng sâu thẳm, toả ra một luồng dao động không gian.

Hiển nhiên, trong đó chính là một nơi giống như tiểu thế giới.

Mà Tiên Khí của Tiên Lăng, Hỗn Nguyên Kim Đấu nằm ngay trong đó, chờ đợi người có thể khống chế nó xuất hiện.

Linh sơn mông lung, sương mù bao phủ. Ba cái cửa động vô cùng sâu thẳm, giống như cánh cửa dẫn đến tiểu thế giới khác.

Đây là một tổ địa cực kỳ cổ xưa của Tiên Lăng, chỉ vào thời điểm và cơ hội đặc biệt mới mở ra

Trong đó có rất nhiều cơ duyên, nhưng cũng có được rất nhiều nguy hiểm.

Cũng chính vì vậy, Tiên Lăng mới để một ít thiên kiêu ngoại giới cùng tiến vào trong đó rèn luyện, đó là để gánh vác nguy hiểm.

“Được rồi, ba cái cửa động lần lượt thuộc về tam mạch, ai có được cơ duyên trong đó thì phải xem năng lực của từng người.” Nữ cường giả Tiên Lăng kia nói.

Ba người Liễu Quỳnh Yên, Vân Thiên Lại và Khương Lạc Ly lần lượt chia ra ba hướng.

Khóe mắt Quân Tiêu Dao nhìn về phía Vân Thiên Lại, phát hiện bên cạnh Vân Thiên Lại cũng có vài nam thiên kiêu tuổi trẻ đi cùng, trong đó có một thanh niên mặc hoa phục kim sắc, khí chất rất độc đáo.

Hắn ta nhìn về phía Quân Tiêu Dao, mang theo một tia địch ý và xem kỹ mơ hồ.

“Lạc Ly, hắn là...” Quân Tiêu Dao nhỏ giọng hỏi.

“Hắn ấy à, là tam thiếu chủ của Luân Hồi Hải.” Khương Lạc Ly nói.

Nàng tới Cửu Thiên lâu như vậy, cũng coi như đã hiểu biết cách cục của một ít thiên kiêu Cửu Thiên.

“Luân Hồi Hải...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Đây cũng là một vùng cấm rất thần bí cường đại.

“Hình như tam thiếu chủ Luân Hồi Hải kia có địch ý mơ hồ đối với ta.” Quân Tiêu Dao nói.

Hắn cũng không phải đang kiêng kị cái gì, chỉ là có chút nghi hoặc, hắn và vùng cấm Luân Hồi Hải cũng không có qua lại gì mới đúng.

Khương Lạc Ly chuyển động đôi mắt to, nói: “À, đúng rồi, ta cũng nghe qua một ít tin tức. Hình như tồn tại vô thượng nào đó của Luân Hồi Hải đã từng bị Vô Chung Đại Đế đánh bị thương nặng, vẫn luôn trầm miên. Do đó cũng dẫn tới Luân Hồi Hải vẫn luôn phải kín tiếng làm việc.”

“Thì ra là như thế này.” Quân Tiêu Dao lập tức hiểu ra địch ý của tam thiếu chủ Luân Hồi Hải đến từ đâu.

Bình Luận (0)
Comment