Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1805 - Chương 1805 - Tiểu Thế Giới Trong Tam Tiên Động

Chương 1805 - Tiểu thế giới trong Tam Tiên Động
Chương 1805 - Tiểu thế giới trong Tam Tiên Động

Chương 1805: Tiểu thế giới trong Tam Tiên Động

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Dù sao thân phận truyền nhân Vô Chung Đại Đế của Quân Tiêu Dao đã không xem như bí mật, địch ý của thiếu chủ Luân Hồi Hải đối với hắn cũng thực bình thường.

Quân Tiêu Dao còn là truyền nhân của Loạn Cổ Đại Đế, mà Thánh Linh Chi Khư từng kết oán với Loạn Cổ cũng mang ý thù địch với hắn.

Đế Tử của Thánh Linh Chi Khư còn từng công khai nói muốn đích thân đi đến Tiên Vực trấn áp Quân Tiêu Dao.

Nhưng Quân Tiêu Dao đều không thèm để ý đến những chuyện này, bởi vì lần này hắn tới Cửu Thiên chính là muốn đẩy ngang tất cả thiên kiêu Cửu Thiên, trấn áp tất cả những kẻ không phục.

Tiếp theo, đám người Quân Tiêu Dao cũng chuẩn bị tiến vào Tam Tiên Động.

Lúc này, Vương Diễn tiến lên, nhìn về phía Khương Lạc Ly.

“Khương cô nương, ta biết nàng còn có hiểu lầm với ta, nhưng ta sẽ để nàng nhìn ra ai mới là lựa chọn tốt nhất. Kế tiếp ở Tam Tiên Động, ta sẽ chứng minh với nàng, ta mới là người được chọn làm đạo lữ tốt nhất của nàng.” Vương Diễn nhìn về phía Quân Tiêu Dao mà nói: “Ta cũng có nghe qua tên tuổi của các hạ, để nam nhân chúng ta đánh cược đi nào, ai giúp được Khương cô nương có được Hỗn Nguyên Kim Đấu thì người đó có thể có được nàng.”

Thái độ Vương Diễn ôn tồn lễ độ, hết sức bình thản, nhưng trong lời nói lại mang theo gai nhọn. Khương Lạc Ly nghe vậy thì khuôn mặt nhỏ xanh đi.

Nói như vậy, nếu làm Quân Tiêu Dao hiểu lầm nàng, sinh ra ngăn cách với nàng thì làm sao?

Quân Tiêu Dao nghe vậy lại nhịn không được bật cười, hắn nhìn Vương Diễn như đang nhìn một tên ngốcnhìn.

“Ban đầu ta cho rằng Thần Sơn Thiếu Chủ cũng là một nhân vật đáng gờm, không nghĩ tới lại là ngu xuẩn.”

“Quân Tiêu Dao, ngươi quá đáng...” Giọng nói của Vương Diễn cũng lạnh xuống.

Hắn đường đường là thiếu chủ của Đế Vẫn Thần Sơn, đây là lần đầu tiên bị người ta giáp mặt mắng ngu xuẩn.

Giọng nói của Quân Tiêu Dao cũng lạnh như băng: “Thứ nhất, trong mắt ta, Lạc Ly không phải lợi thế để đánh cược.”

“Thứ hai, Lạc Ly vốn là nữ nhân của ta, vì sao phải lấy ra thi đấu với tên ngu xuẩn như ngươi?”

Quân Tiêu Dao nói xong thì ôm lấy vai ngọc của Khương Lạc Ly.

Trái tim Khương Lạc Ly rung động.

Phải biết rằng, tính tình của Quân Tiêu Dao vẫn luôn nhẹ nhàng bâng quơ, cực kỳ lạnh nhạt, không thèm quan tâm đến tất cả mọi việc.

Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao lại vì nàng mà sinh ra tức giận, điều này đã chứng minh vị trí của nàng trong lòng Quân Tiêu Dao.

“Được rồi, Quân Tiêu Dao, như vậy liền lấy sự thật chứng minh, ai càng có năng lực.” Vương Diễn thần sắc lạnh như băng như sương.

Hắn dẫn đầu bước vào huyệt động, không đồng hành với Khương Lạc Ly.

Hắn muốn một thân một người tìm được Hỗn Nguyên Kim Đấu, sau đó bắt Khương Lạc Ly cầu xin hắn giao ra.

Sau khi Vương Diễn rời đi, Khương Lạc Ly lôi kéo tay Quân Tiêu Dao, khuôn mặt nhỏ mang theo cảm động, còn có một tia thấp thỏm.

“Tiêu Dao ca ca, chàng đừng để ý, ta thật sự rất chán ghét Vương Diễn, chỉ là hắn giống thuốc cao bôi trên da chó, quăng cũng quăng không ra.”

Khương Lạc Ly giải thích là sợ Quân Tiêu Dao hiểu lầm.

Dù sao không có nam nhân nào nguyện ý nhìn thấy nữ nhân nhà mình bị nam nhân khác xum xoe nịnh bợ.

Quân Tiêu Dao cũng không để ý, xoa xoa cái đầu nhỏ của Khương Lạc Ly.

“Sao ta lại để ý chứ, vậy mới chứng minh mị lực của Lạc Ly nhà ta.”

Một nam nhân ưu tú thật sự sẽ không cảm thấy không yên tâm về nữ nhân nhà mình. Khi một người nam nhân ưu tú đến mức những nam nhân khác không bằng thì hắn sẽ đứng ở đỉnh kim tự tháp được tất cả các nữ tính sùng bái.

Mà Quân Tiêu Dap chính là nam nhân duy nhất đứng ở đỉnh cao kia.

Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, trái tim Khương Lạc Ly như bị hòa tan, đôi mắt long lanh vô cùng ướt át.

“Ai, Lạc Ly muội muội, còn có thời gian ve vãn đánh yêu à, xem cuối cùng ai có thể đắc thắng đi.” Liễu Quỳnh Yên nói, trong giọng điệu lại mơ hồ mang theo một mùi chua lè.

Nhìn thấy Khương Lạc Ly được sủng ái, trong lòng nàng có chút khó chịu. Càng đừng nói phía trận doanh của mình không phải Cùng Kỳ thì chính là Thần Hoàng, còn không lại là người đá. Mẹ nó, không có nhân loại nào cả.

Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, Liễu Quỳnh Yên vẫn cần đám người Hung Vương trợ giúp.

Đám người Hung Vương, Tiểu Thạch Hoàng cũng lạnh lùng nhìn thoáng qua Quân Tiêu Dao. Hiển nhiên kế tiếp trong Tam Tiên Động sẽ không bình thản.

Tiếp đó, ba phe nhân mã cũng đi vào huyệt động.

Mà lúc này, trên linh sơn cổ xưa, sương mù tan đi, một cảnh tượng hư ảo hiện lên, chiếu rọi ra cảnh tượng trong Tam Tiên Động.

Bên ngoài, tất cả mọi người đều đang quan sát.

Tam Tiên Động lần này liên quan đến cách cục của Tiên Lăng.

Huyên di của nhất mạch Bích Tiêu cũng siết chặt tay ngọc, trong lòng vừa khẩn trương lại chờ đợi.

Quân Tiêu Dao và Khương Lạc Ly tiến vào Tam Tiên Động.

Trải qua một dao động không gian, trước mắt rộng mở thông suốt.

Phóng mắt nhìn lại, quả nhiên là một tiểu thế giới.

Tiểu thế giới này cực kỳ kỳ lạ, không có mặt đất, từng ngọn núi lơ lửng trên hư không, linh vũ rơi xuống, tiên khí dạt dào. Trong vách núi mọc đầy lão dược, toả ra hương thơm thấm vào tim gan.

Đây thật là một động thiên phúc địa hiếm thấy, không hổ là tổ địa vùng cấm.

Mà trong mắt Quân Tiêu Dao lại lộ ra một tia dị sắc, bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được một tia khí tức quen thuộc.

“Vật chất Tiên đạo...” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.

Hắn có được một ít vật chất Tiên đạo từ chỗ Dược Linh Sơn, nhưng số lượng quá ít, căn bản không đủ dùng.

Hiện tại xem ra, sâu trong tổ địa của Tam Tiên Động cũng có thể vật chất Tiên đạo tồn tại.

Dù sao Tiên Lăng thân là một trong những vùng cấm Cửu Thiên, nếu thật sự đã từng tham dự náo động liên quan đến “Cánh cửa” kia thì có được một ít vật chất Tiên đạo cũng là lẽ đương nhiên.

“Lạc Ly, đi thôi.” Quân Tiêu Dao nói.

Nếu thật sự tìm được càng nhiều vật chất Tiên đạo, vậy Quân Tiêu Dao có thể trực tiếp đột phá, giúp chính mình đạt tới cảnh giới càng cao.

Bình Luận (0)
Comment