Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1823 - Chương 1823 - Quân Tiêu Dao Nghiêm Túc

Chương 1823 - Quân Tiêu Dao nghiêm túc
Chương 1823 - Quân Tiêu Dao nghiêm túc

Chương 1823: Quân Tiêu Dao nghiêm túc

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mà Quân Tiêu Dao, thần sắc vẫn không có chút thay đổi nào.

Đứng trước núi thái sơn sụp đổ mà mặt không đổi sắc.

Trong cơ thể hắn, Chí Tôn Cốt biến thành Chí Tôn thần huyết đang sôi trào thiêu đốt.

Chí Tôn thuật thứ tư gia trì!

Ầm!

Xung quanh cơ thể Quân Tiêu Dao thần diễm bừng bừng.

Đó là Chí Tôn thần huyết đang thiêu đốt, gia trì sức mạnh cho Quân Tiêu Dao.

Sức mạnh của hắn trong nháy mắt tăng vọt mấy lần.

Sau đó Thánh Thể dị tượng, âm dương sinh tử đồ xuất hiện, giống như là hàng rào, tạm thời ngăn trở chiêu thức công phạt của tam đại thiên kiêu.

Lập tức, Quân Tiêu Dao đánh một quyền về phía hư không, vô tận hư không lan tràn khe hở vực sâu!

Loạn Thiên bí thuật, mãi mãi trục xuất!

Bất tử Thần Hoàng do Hoàng Niết Đạo tạo ra, ngay lập tức bị vực sâu hư không nuốt chửng.

Gã phát ra tiếng kêu to, vỗ cánh muốn thoát ra, nhưng lại bị một lực hút không biết từ đâu tới kéo lại, cuối cùng rơi vào vực sâu hư không.

Vị con trai trưởng bất tử cổ hoàng này, trong nháy mắt bị trục xuất vào hư không vô định.

"Chuyện này. . ."

Thấy cảnh này, Vương Diễn và Tiểu Thạch Hoàng đều có chút ngẩn ngơ.

Trước đó, Quân Tiêu Dao không nghiêm túc coi bọn họ là đá mài đao.

Vì thế bọn họ mới có thể đánh có đi có về với Quân Tiêu Dao.

Nhưng bây giờ, Quân Tiêu Dao cảm thấy không thú vị nữa, vì thế mới nghiêm túc động thủ.

Chí Tôn thuật thứ tư gia trì, thuộc tính các phương diện trực tiếp tăng vọt mấy lần.

Sau đó một chiêu vĩnh hằng trục xuất, trực tiếp liền trục xuất Hoàng Niết Đạo tới không gian thứ nguyên hỗn loạn.

"Quân công tử lúc này mới xem như nghiêm túc động thủ sao, vậy là trước đó chỉ là chơi đùa sao?"

Nhìn đến đây.

Vân Thiên Lại dùng ngọc thủ che môi đỏ, không thể tưởng tượng nổi.

Phải biết, Quân Tiêu Dao còn phải kéo theo ba tòa Huyền Tử Mẫu Sơn, thêm một toà Sơn Hà Đại Ấn.

Nói cách khác, hiện giờ hắn đang ở vào trạng thái bị áp chế.

Đây quả thực nghịch thiên!

Ầm ầm!

Vực sâu hư không tầng tầng lớp lớp lan tràn.

Một thức bí thuật này của Loạn Cổ Đại Đế, uy lực quá mức kinh khủng.

Dù là Tiểu Thạch Hoàng, cũng phải biến sắc, trực tiếp triệu hồi Sơn Hà Đại Ấn, dùng để bảo vệ bản thân, ngăn cản vực sâu hư không kia.

Vương Diễn, toàn thân bị tử sắc thần hoa bao trùm lấy, giống như một mặt trời lớn màu tím vậy.

Hồng Mông Tử Khí tràn ngập, thay hắn ta ngăn trở lực hút của vực sâu hư không.

"Nếu ta thực sự nghiêm túc, các ngươi cho rằng, các ngươi có sức hoàn thủ sao?"

Quân Tiêu Dao lạnh lùng, đồng thời một tay chụp vào Tử Diệu thiên luân kia.

"Tự tìm đường chết!" Vương Diễn hờ hững nói.

Nhưng mà sau một khắc, hắn ta liền ngẩn ngơ.

Quân Tiêu Dao chỉ chưởng trực tiếp bắt lấy Tử Diệu thiên luân, bắn ra hỏa hoa chói mắt, đạo tắc bắn tung toé.

Quân Tiêu Dao năm ngón tay vồ lấy, trực tiếp nghiền nát Tử Diệu thiên luân sắc bén đủ để mở ra hư không thiên địa kia, khiến nó hoá thành từng điểm ánh sáng màu tím.

Đây chính là một kiện binh khí mà Vương Diễn phải tế luyện rất lâu mới có được.

Mặc dù không phải Đế binh thực thụ.

Nhưng luận về uy lực, thật ra đã đạt đến đỉnh phong của Chí Tôn khí, sắp tiếp cận Chuẩn Đế khí.

Kết quả lại bị Quân Tiêu Dao tay không nghiền nát.

Hơn nữa còn vô cùng nhẹ nhàng.

Điều này chẳng phải đồng nghĩa với việc nhục thân Quân Tiêu Dao, đã có thể so với Đế binh rồi?

Sắc mặt Vương Diễn trầm xuống.

Ngay cả người như hắn ta quen với việc thờ ơ coi thường người khác, hiện tại cũng cảm thấy một nguồn áp lực thực sự lớn.

Quân Tiêu Dao không cho bọn họ thời gian phản ứng.

Chân hắn đạp Côn Bằng cực tốc, đầu tiên là phóng về phía Tiểu Thạch Hoàng.

Một Lục Đạo Luân Hồi Quyền oanh kích về phía Tiểu Thạch Hoàng, giống như là trời đất sụp đổ, hoàn vũ phá vỡ.

Toàn bộ thế giới đều giống như muốn đổ sụp, rơi vào hư vô.

Tiểu Thạch Hoàng thét dài, sợi tóc tung bay.

Gã cũng thôi động toàn lực, đại kích trong tay chém ngang ra.

Đây là binh khí bắt chước phụ thân hắn Thạch Hoàng kích, có được một tia thần vận của Thạch Hoàng kích, uy năng cũng vô cùng kinh khủng.

Nhưng Quân Tiêu Dao quyền phong cái thế, đánh đâu thắng đó, có thể đả diệt lục đạo thì sợ gì một cây binh khí.

Leng keng!

Két két!

Thanh âm thanh thúy vang lên.

Đại kích trực tiếp bị đánh thành mảnh vỡ.

Sau đó, Quân Tiêu Dao quyền phong không giảm, trực tiếp khắc trên lồng ngực Tiểu Thạch Hoàng.

Đông...

Một âm thanh chói tai như tiếng trống vang lên.

Vốn dĩ một quyền này, tuy không trực tiếp đánh cho Tiểu Thạch Hoàng chia năm xẻ bảy.

Nhưng chí ít cũng có thể đánh cho gã trọng thương.

Nhưng kết quả, lại không phải như thế.

Khoé miệng Tiểu Thạch Hoàng lộ ra một nụ cười lạnh.

"Quân Tiêu Dao, kẻ ngây thơ chính là ngươi!"

Lời của Tiểu Thạch Hoàng vừa rơi xuống.

Áo giáp đá trên người gã, bỗng nhiên bắn ra một luồng khí tức vô cùng mênh mông.

Thậm chí...

Còn mang theo uy thế của một vị Đế!

Dường như có một bóng người bất hủ đứng sừng sững giữa thiên địa, mang theo hương vị tuyên cổ bất diệt.

Bóng người mơ hồ kia vô cùng khủng bố, chỉ riêng khí tức đã có thể áp sập hư không, khiến hoàn vũ run rẩy.

"Thạch Hoàng!"

Ánh mắt Quân Tiêu Dao sắc bén.

Ngay cả hắn cũng cảm nhận được một nguồn áp lực kinh khủng.

Loại áp lực này, thậm chí còn kinh khủng hơn hơn nhiều so với ba tòa Huyền Tử Mẫu Sơn cộng lại.

Đây chính là uy thế của Thạch Hoàng.

Ông ta chính là một khối bất hủ thạch thai biến thành, từng danh chấn Tiên Vực, đánh khắp bát phương.

"Thạch Hoàng, quả nhiên có liên quan đến Thánh Linh chi khư..."

Vương Diễn nhìn thấy cái bóng mờ kia, cũng hơi nheo mắt.

"A... Bây giờ thì Quân Tiêu Dao nên làm gì đây, lời khoác lác thì đã nói ra rồi." Vương Diễn cười lạnh.

Quân Tiêu Dao trước đó nói, cho dù hắn tay nâng ba tòa Huyền Tử Mẫu Sơn, cũng có thể tuỳ tiện quét ngang bọn họ.

Nhưng hiện tại, Tiểu Thạch Hoàng người mang bảo vật bí mật, cộng thêm với uy lực của Thạch Hoàng.

Vương Diễn thấy Quân Tiêu Dao sắp lâm vào khốn cảnh rồi.

Đừng nói quét ngang bọn họ, hiện giờ ngay cả việc có thể tự vệ hay không cũng là cả một vấn đề.

"Quân Tiêu Dao, Thạch Hoàng giáp này, chính là phần da đá rơi ra lúc phụ thân ta thuế biến."

"Ngươi đánh được sao?"

Tiểu Thạch Hoàng chắp tay, giờ phút này khôi phục vẻ ung dung.

Thạch Hoàng giáp, là áo giáp mà Thạch Hoàng lột xác da đá đúc thành, sau đó dung nhập một sợi đế uy của Thạch Hoàng, dùng để bảo vệ dòng dõi của mình.

"Khoác lên một cái mai rùa mà đã khôi phục tự tin rồi sao?" Quân Tiêu Dao mỉa mai cười một tiếng.

"Ngươi!" Sắc mặt Tiểu Thạch Hoàng lạnh như băng.

Quân Tiêu Dao nói Thạch Hoàng giáp là mai rùa.

Đây chẳng phải là coi gã và phụ thân của gã là rùa đen sao?

Điều này tuyệt đối không thể nhịn được!

Bình Luận (0)
Comment