Chương 1824: Át chủ bài Thạch Hoàng giáp của Tiểu Thạch Hoàng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ầm!
Dường như cũng cảm nhận được sự miệt thị của Quân Tiêu Dao.
Hư ảnh Thạch Hoàng từ sợi đế uy biến thành kia, khuôn mặt mơ hồ, ánh mắt lạnh lùng, nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Lập tức, áp lực vô tận cuốn tới.
Nhưng Quân Tiêu Dao, mặt không đổi sắc.
Hắn là người thường thấy sóng to gió lớn.
Từng nói chuyện cùng thần thoại đế, cùng đối chiến với Chung Cực Ách Hoạ.
Thạch Hoàng quả thực rất mạnh, nhưng cũng không thể dựa vào một sợi đế uy mà có thể trấn áp hắn được.
"Ngươi thật sự cho rằng ta không phá được cái mai rùa này của ngươi sao?"
Khi Quân Tiêu Dao đưa tay ra, một viên phù văn lạc ấn sáng chói bị hắn giữ tại trong tay.
Sau đó, đạo phù văn lạc ấn này biến thành một thanh chiến phủ.
Chuôi chiến phủ này, khí tức che đậy chư thiên, giống như là cự phủ, Bàn Cổ khai thiên tích địa trong thần thoại.
Cho dù chỉ là một dấu ấn cũng tản ra đế uy, phóng xuất ra vô tận khí tức chèn ép!
Đây chính là một Đế binh lạc ấn của Loạn Cổ Phủ mà Quân Tiêu Dao lấy được.
Loạn Cổ Đại Đế tổng cộng có hai kiện binh khí.
Loạn Cổ Đế Phù và Loạn Cổ Phù.
Loạn Cổ Đế Phù, hiện tại cũng ở trong mi tâm của Quân Tiêu Dao, bảo vệ nguyên thần của hắn.
Mà Loạn Cổ Phù là một viên lạc ấn mà trước đó Quân Tiêu Dao từng chiếm được ở Táng Đế Tinh, từ chỗ Loạn Cổ Đại Đế Tâm Ma.
Nhưng Loạn Cổ Tâm Ma từng nói qua, Quân Tiêu Dao có thể mượn nhờ lạc ấn này để tìm Loạn Cổ Phù thực thụ.
Về sau Quân Tiêu Dao phỏng đoán, Loạn Cổ Phù hẳn là đang ở tai Cửu Thiên.
Mà bây giờ, Quân Tiêu Dao tế ra Loạn Cổ Phù lạc ấn.
Cũng có Đế uy tản ra.
Trong đó mơ hồ hiện lên một thân ảnh to lớn vô cùng cuồng ngạo, bễ nghễ thiên địa !
"Đây là..."
Tiểu Thạch Hoàng giật mình, trong lòng có một dự cảm bất tường.
Còn không đợi gã suy nghĩ nhiều.
Chí Tôn thần huyết toàn thân Quân Tiêu Dao sôi trào, thôi động sức mạnh vô song.
Thậm chí còn dung nhập sức mạnh của tiểu thiên thế giới vào trong Loạn Cổ Phù lạc ấn.
Giờ phút này Quân Tiêu Dao tay cầm Loạn Cổ Phù.
Thật giống như là biến thành Hồng Hoang thần chỉ khai thiên tích địa.
Cỗ khí tức kia, áp sập chư thiên!
Sau đó, một búa chém về phía Tiểu Thạch Hoàng!
Trong khoảnh khắc, thiên băng địa liệt, trong hư không lan ra một khe lớn ngang qua thiên địa!
Mênh mông phủ mang, che khuất bầu trời, chém đứt thương khung!
Toàn bộ không gian ba tiên động, đều giống như bị chặt thành hai nửa!
Tiểu Thạch Hoàng thôi động Thạch Hoàng giáp, kiệt lực ngăn cản.
Nhưng...
Hư ảnh Thạch Hoàng do một sợi Đế uy tạo thành kia, trực tiếp bị phủ mang mênh mông chém thành hai nửa!
"Loạn Cổ... !"
Hư ảnh Thạch Hoàng ngữ khí lạnh lùng, sau đó vỡ nát.
Phốc phốc!
Tiểu Thạch Hoàng điên cuồng phun ra máu tươi, tinh huyết trong cơ thể đều phun tung toé ra, da trên cơ thể bị nứt nẻ thành những mảnh nhỏ.
Ngay cả Thạch Hoàng giáp cũng đều dần tróc ra.
Trông vô cùng thê thảm.
Ngay khi Quân Tiêu Dao chuẩn bị tiếp tục vung ra búa thứ hai.
Thạch Hoàng giáp, trực tiếp bao bọc lấy Tiểu Thạch Hoàng đang hôn mê và bị thương nặng, hóa thành một luồng ánh sáng chạy trốn về nơi xa.
Chỉ bằng mấy chiêu ngắn ngủi, Hoàng Niết Đạo, Tiểu Thạch Hoàng.
Một người bị cuốn vào hư không vô định.
Một người trọng thương hôn mê, bị đưa đi một cách thê thảm.
Ở đây, chỉ còn sót lại một mình Vương Diễn.
Vương Diễn mặc dù vẫn duy trì sự bình tĩnh như cũ.
Nhưng từ nơi sâu đáy mắt hắn ta, có thể thấy được sự mất tự nhiên.
"Bây giờ đến lượt ngươi."
Giọng Quân Tiêu Dao đùa cợt, như mèo vờn chuột.
….
Ai có thể ngờ rằng cục diện sẽ thay đổi như thế này.
Ngay cả hư ảnh Thạch Hoàng cũng đều được tế ra, kết quả bị Quân Tiêu Dao chôn vùi.
Hiện giờ chỉ còn lại một mình Vương Diễn.
Nhưng Vương Diễn cũng không hổ là yêu nghiệt đứng hàng đầu Cửu Thiên.
Giờ phút này hắn ta vẫn giữ được sự bình tĩnh như cũ, ánh mắt chăm chú nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
"Quân Tiêu Dao, ta thừa nhận, quả thật ta có chút xem thường ngươi."
"Không chỉ có là ta, các tu sĩ khác ở Cửu Thiên cũng đều xem thường ngươi, nhưng..."
"Ở Cửu Thiên ngươi không thể làm càn được, sẽ có người đến đây trấn áp ngươi."
"Dù không phải là ta, cũng sẽ có những người khác."
Giọng nói Vương Diễn rất bình thường, giống như đang nói về một chuyện hết sức bình thường vậy.
Quả thật là ở Cửu Thiên, yêu nghiệt hàng đầu không chỉ có một mình Vương Diễn.
Mà điều quan trọng hơn chính là, tại Cửu Thiên, còn có tồn tại mà ngay cả Vương Diễn cũng phải vô cùng kiêng kị.
Chính là vị đứng đầu Long Phượng bảng của Cửu Thiên!
Nếu hắn ta ra tay, Vương Diễn tin rằng cho dù là Quân Tiêu Dao cũng sẽ bị trấn áp.
Đương nhiên, hiện giờ Vương Diễn rất tự tin về bản thân mình.
Hắn ta có năng lực đối chiến với Quân Tiêu Dao.
"Nói nhảm nhiều như vậy, hiện giờ ngươi không có tư cách ồn ào ở trước mặt ta."
Chí Tôn thần huyết trong cơ thể Quân Tiêu Dao sôi trào, đồng thời kích phát bí lực trong đó.
Một tầng lại một tầng ánh sáng vô cùng khủng bố phát ra từ bên ngoài cơ thể Quân Tiêu Dao.
Chính là thượng thương kiếp quang, luân hồi niết quang, tội nghiệt ma quang.
Những thứ này đều từng là Chí Tôn Cốt thần thông.
Nhưng hiện giờ, sau khi biến thành Chí Tôn thần huyết, Quân Tiêu Dao vẫn có thể vận dụng như cũ.
Thân hình Quân Tiêu Dao như lưu tinh, phá vỡ hư không, vọt tới phía trước Vương Diễn, tam trọng thần quang bên ngoài cơ thể phun trào, tê thiên liệt địa.
Vương Diễn thấy thế lập tức đưa tay ra, tử khí hội tụ, hóa thành một tử khí đại thủ ấn che cả một phương trời.
Ở một mức độ nào đó cái này cùng giống với hỗn độn đại thủ ấn.
Tử khí đại thủ ấn như một bầu trời màu tím ép xuống.
Uy thế đó khiến người khác phải biến sắc.
Hiện giờ bọn họ mới biết được, thực lực của Vương Diễn lại mạnh đến như vậy.
Nếu hắn ta nghiêm túc, chắc chắn không chỉ xếp thứ hạng mười trong Cửu Thiên Long Phượng bảng.
Mà Quân Tiêu Dao, toàn thân tam trọng thần diễm bừng bừng, trực tiếp xuyên thấu tử khí đại thủ ấn.
Một quyền trấn hướng về phía Vương Diễn, tạo lên vạn trọng pháp lực thủy triều.
Dưới sự gia trì của Chí Tôn thần huyết, thực lực của Quân Tiêu Dao bây giờ quả thật vô cùng kinh khủng.
Hơn nữa đối mặt với Vương Diễn trước mặt này.
Quân Tiêu Dao căn bản không cần vận dụng đến át chủ bài thần thông sáng thế kỷ.
Thậm chí ngay cả lục đại Thánh thể dị tượng cũng không cần phải tế ra toàn bộ.
Ầm!
Một kích va chạm, nổ ra vạn đạo pháp lực sóng cả.
Cơ thể Vương Diễn bay thẳng ra ngoài, tử khí tán loạn.
Nhưng điều khiến cho người ta hoảng sợ chính là, giờ khắc này thân hình Vương Diễn lại trở nên hư ảo.
"Đây. . . Chẳng lẽ là."