Chương 1826: Tiên Lăng không cứu nổi ngươi!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Có điều đắc tội với Vương Diễn Thiếu chủ, thì lần hợp tác này coi như..."
Bích Tiêu nhất mạch cũng có một vài người chần chờ.
Dự định trước đó của họ không chỉ là để Vương Diễn trợ giúp Khương Lạc Ly đạt được Hỗn Nguyên Kim Đấu.
Ngoài ra trong đó còn có ý kết minh với Đến Vẫn Thần Sơn.
Sự ưu tú của Quân Tiêu Dao mặc dù không cần phải giải thích.
Nhưng dù sao hắn cũng không phải tu sĩ.Cửu Thiên
"Quân gia cũng không hề thua kém Đế Vẫn Thần Sơn, hơn nữa Lạc Ly nàng cũng là tu sĩ Tiên Vực, chẳng lẽ ngươi bởi vậy mà không tín nhiệm nàng sao?"
Lúc này Huyên Di lại đứng về phía Khương Lạc Ly.
"Huyên Di..."
Khương Lạc Ly cũng biết, Huyên Di thật tâm đối tốt với nàng.
Chỉ có điều trước đó nàng ấy vẫn luôn rất cố chấp, muốn nàng và Vương Diễn ở bên nhau.
Bây giờ thấy thực lực thực sự của Quân Tiêu Dao, Huyên Di cũng không nhiều lời gì.
Nhưng lúc này, người của Quỳnh Tiêu nhất mạch, biểu lộ ai nấy đều có chút âm trầm.
Đương nhiên, bọn hắn cũng không thể cưỡng ép cướp lấy Hỗn Nguyên Kim Đấu.
Người có duyên với Hỗn Nguyên Kim Đấu thì không cần cưỡng cầu.
Nhưng bọn họ có thể làm được điều khác.
"Hỗn Nguyên Kim Đấu đã bị Khương Lạc Ly của Bích Tiêu nhất mạch đạt được, vậy chúng ta cũng không cần phải nói nhiều nữa."
"Vậy còn bán tiên dược kia, phải chăng nên giao ra rồi?"
Một vị Lão ẩu của Quỳnh Tiêu nhất mạch, sắc mặt âm trầm mở miệng nói.
"Ngươi có ý gì, Tam Tiên động mở ra, bảo vật bên trong, vốn là thứ mà người có duyên sẽ có được."
Lông mày Khương Lạc Ly dựng lên.
"Nhưng hắn thậm chí cũng không phải là tu sĩ Cửu Thiên chúng ta."
Trong lúc nói chuyện, Lão ẩu Quỳnh Tiêu nhất mạch dường như vẫn xem thường Quân Tiêu Dao như trước..
"Vậy ta cũng không phải tu sĩ Cửu Thiên!" Khương Lạc Ly khẽ kêu nói.
"Thân phận của ngươi không giống, tóm lại, hắn phải giao ra bán tiên dược." Lão ẩu Quỳnh Tiêu nhất mạch nói.
"Ngươi..."
Khương Lạc Ly tức đến nghiến răng ken két.
Quân Tiêu Dao ngược lại không có cảm xúc gì.
Hiện giờ tâm hắn đã lặng như nước, có rất ít cảm xúc chập trùng.
Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn nhàn nhạt nói: "Nếu như bán tiên dược này bị Vương Diễn đạt được, ngươi sẽ không có gì để nói nữa chứ?"
Lão ẩu Quỳnh Tiêu nhất mạch hừ lạnh một tiếng nói: "Đó là đương nhiên, Vương Diễn là Thiếu chủ cấm khu Đế Vẫn Thần Sơn, thân phận tất nhiên không tầm thường."
Có lẽ dưới cái nhìn của nàng.
Chỉ cần là tu sĩ tới từ Tiên Vực, cho dù có xuất thân như thế nào, cũng không sánh được với sinh linh của thập đại cấm khu bọn họ.
Quân Tiêu Dao bật cười một tiếng.
"Ngươi cười cái gì?"
Nụ cười mang theo sự khinh miệt đó, khiến cho lão ẩu Quỳnh Tiêu nhất mạch có chút khó chịu.
"Quả nhiên là một con cóc già, ếch ngồi đáy giếng, tự cho là đúng, không biết trời cao biển rộng!"
Lời của Quân Tiêu Dao sắc bén như đao!
"Tiểu bối, ngươi nói cái gì!"
Lão ẩu của Quỳnh Tiêu nhất mạch tức giận.
Vậy mà hắn lại mắng bà ta là con cóc già!
Tu sĩ thiên kiêu các lộ ở đây, ai nấy đều có chút ngạc nhiên.
Người dám mắng cường giả Tiên Lăng ở ngay chính địa bàn của Tiên Lăng.
Cũng chỉ có Quân Tiêu Dao mới có thể làm được loại chuyện này.
"Quân gia ta xưa nay thần bí, đứng sừng sững Tiên Vực vạn cổ, chứng kiến kỷ nguyên thay đổi, trải qua vạn thế bất hủ, Sinh Mệnh Cấm Khu há có thể so sánh!"
"Nói ngươi ếch ngồi đáy giếng, vẫn còn là coi trọng ngươi!"
Giọng điệu Quân Tiêu Dao lạnh miệt, mắt phát ra tia điện.
"Dù ngươi có nói thế nào thì Quân gia các ngươi cũng không dám lên Cửu Thiên!"
Lão ẩu vô cùng tức giận, đỏ lên mặt phản bác.
"Quân gia ta không lên Cửu Thiên, cũng không phải là không dám, mà là khinh thường."
"Muốn thành cấm khu, cần gì đến Cửu Thiên."
"Quân gia ta, đi tới chỗ nào, vùng đất mà lưỡi đao của Quân gia chúng ta vạch xuống, chính là cấm khu chí cao không kẻ nào dám mạo phạm!"
Quân Tiêu Dao phất ống tay áo một cái, ngữ khí bình thản, lại mang theo bá khí vô biên, vang vọng toàn bộ Tiên Lăng.
Ngay lập tức toàn trường đều bị trấn trụ.
Tất cả sinh linh Cửu Thiên, sắc mặt đều trắng bệch.
Cảm giác sự kiêu ngạo vì bản thân là sinh linh Cửu Thiên, đã bị Quân Tiêu Dao phá nát thành mảnh nhỏ.
Đúng vậy.
Cho dù Cửu Thiên cao cao tại thượng như thế nào, thậm chí mỗi một lần náo động, đều đủ để hủy diệt rất nhiều thế lực bất hủ của Tiên Vực.
Nhưng...
Có một thứ ngoại lệ chính là.
Quân gia, chưa từng chịu bất kỳ ảnh hưởng náo động nào.
Cũng không có cấm khu nào, sẽ chủ động động thủ với Quân gia.
Giống như là Tiên Vực căn bản không có gia tộc Quân gia này.
Đây giống như là một quy tắc được ước định vậy.
Quân gia không quan tâm đến các vụ việc náo động.
Cấm khu cũng sẽ không xâm phạm Quân gia.
Mà một gia tộc, có thể khiến cho thập đại cấm khu Cửu Thiên đều chưa từng xâm chiếm qua.
Điều này bình thường sao?
Nước ở trong đó, sâu bao nhiêu?
Cho nên, Quân Tiêu Dao mắng lão ẩu này là ếch ngồi đáy giếng, thật ra là mắng đúng rồi.
"Tiểu bối, ngươi... Ngươi!"
Lão ẩu bị chửi á khẩu không trả lời được, chỉ có thể bộc phát khí tức, áp bách về phía Quân Tiêu Dao, giống như là muốn động thủ với hắn.
Quân Tiêu Dao, thì nhàn nhạt đứng chắp tay.
Cho dù vị lão ẩu này, là cường giả Đạo Tôn cấp, sắc mặt của hắn vẫn bình tĩnh như trước.
"Cảnh cáo ngươi một câu, đám người Vương Diễn ra tay với ta không có vấn đề gì, bởi vì hầu như họ đều thuộc thế hệ tuổi trẻ."
"Nhưng nếu cóc già ngươi ra tay với ta thì cũng có thể."
"Bản Thần tử rất muốn xem ngươi sẽ chết kiểu gì."
"Đụng đến một ngón tay của ta, Tiên Lăng cũng không gánh nổi ngươi đâu!"
Lời nói nhàn nhạt của Quân Tiêu Dao, lại lần nữa trấn trụ tất cả mọi người có mặt ở đây.
Ở địa bàn Tiên Lăng, uy hiếp cường giả Đạo Tôn Tiên Lăng.
Chỉ có một mình Quân Tiêu Dao.
"Ngươi..."
Sắc mặt lão ẩu từ đỏ chuyển sang tím xanh.
Rõ ràng là bà ta cũng biết, trước đó Tru Tiên Kiếm chấn nhiếp các cấm khu ở Cửu Thiên.
Chuyện liên quan đến thế hệ trẻ tuổi đều không quan tâm.
Nhưng nếu thế hệ trước dám động thủ với Quân Tiêu Dao, thì cần phải chuẩn bị tiếp nhận lửa giận từ Quân gia.
Mặc dù Tiên Lăng là một cấm khu vô cùng cổ và cường đại.
Nhưng lại bởi vì một vị Đạo Tôn như bà ta mà khai chiến với Quân gia sao?
Vậy hiển nhiên là không thể nào.
Nói câu không dễ nghe, một cấm khu mà muốn đơn đấu với Quân gia không khác gì là tự tìm cái chết.
Vì thế kết quả cuối cùng nhất định là, cho dù bà ta chết rồi, Tiên Lăng cũng sẽ tạm thời lựa chọn dàn xếp ổn thỏa.
"Thế nào, không động thủ sao, yên tâm, ta tuyệt không hoàn thủ."
Quân Tiêu Dao đứng ở nơi đó, lộ ra một nụ cười vô hại.
Phốc phốc!
Vị lão ẩu Quỳnh Tiêu nhất mạch, lập tức vỡ mạch máu, miệng phun máu tươi, lăn ra bất tỉnh.
Toàn trường hoàn toàn tĩnh mịch.
Công lực dùng miệng lưỡi khiến người khác tức chết của Quân Tiêu Dao quả thật vẫn chưa yếu đi chút nào.