Chương 1827: Thế giới bên trong Hỗn Độn Kim Đấu
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Chậc chậc, trước đó đã từng nghe nói, vị này Thần tử Quân gia Tiên Vực này mồm mép rất lợi hại."
"Bình thường rất kiệm lời, tính cách lãnh đạm, nhưng một khi đã nói thì có thể khiến người khác tức chết."
"Hiện giờ xem như đã thấy rồi."
Các tu sĩ đứng xung quanh quan sát, cũng rất đồng tình nhìn thoáng qua vị lão bà kia.
Đường đường là một vị Đạo Tôn, bị tức đến mức ngất đi, từ trước đến giờ chưa từng có người nào như vậy.
Nhưng đây cũng là một trong sức mạnh của Quân Tiêu Dao, chỗ dựa phía sau vững như Thái Sơn.
Đổi lại là các thiên kiêu Tiên Vực khác, thực lực không đủ thì đều là người khiêm tốn.
Mà Quân Tiêu Dao, tự cao quen rồi nên không biết khiêm tốn là thứ gì.
Sau khi trải qua việc này, người của Quỳnh Tiêu nhất mạch cũng biết, hiện giờ bọn họ cũng không làm gì được Quân Tiêu Dao.
Cho nên cũng không tự chuốc lấy nhục nhã.
Cấm chế trong cơ thể Liễu Quỳnh Yên cũng được hoá giải rồi.
Mặc dù kế hoạch Hỗn Nguyên Kim Đấu mà nàng lấy được, bị Quân Tiêu Dao phá hủy, khiến nàng có chút buồn bực.
Nhưng không thể không nói, Quân Tiêu Dao rất khó khiến cho nữ nhân ghét bỏ được.
"Quân công tử, sau này nếu có cơ hội, có thể cùng ngồi đàm đạo với Quỳnh Yên, Quỳnh Yên đảm bảo có thể khiến công tử chờ mong mà đến, tận hứng mà về."
Giọng điệu của Liễu Quỳnh Yên mang theo sự quyến rũ, nàng là một người tuyệt sắc.
Đây còn là lần đầu tiên nàng mời một vị nam tử như vậy.
Trước đó, cho dù là một số thuộc hạ của nàng, ví như Hung Vương cũng đều chưa từng có loại đãi ngộ này.
"Kỹ nghệ của Liễu cô nương, xin lượng thứ Quân mỗ ta không có phúc hưởng thụ." Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Nữ nhân mà hắn từng gặp còn nhiều hơn cả người khác ăn cơm.
Liễu Quỳnh Yên tuy là một tuyệt sắc mị cốt thiên thành ngàn dặm mới tìm được.
Nhưng Quân Tiêu Dao đã sớm có sức miễn dịch.
Khương Lạc Ly ở bên cạnh khóe môi nhếch lên thành một đường cong.
"Tiêu Dao ca ca nhà ta là người luôn một lòng, không phải hồ ly tinh nào cũng đều có tư cách câu dẫn." Khương Lạc Ly hừ hừ nói.
"Ai, nam nhân, đều giống nhau cả thôi."
Liễu Quỳnh Yên nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao, vẻ mặt có vài phần u oán.
Thật ra nàng rất muốn có thể nảy sinh liên hệ với Quân Tiêu Dao.
Người này cường đại hơn nhiều so với Hung Vương và các thuộc hạ dưới váy nàng.
Bối cảnh mặc dù không phải cấm khu, nhưng lại đủ để khiến các cấm khu kiêng kị.
Cơ duyên ở tổ địa Tam Tiên động, cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Tu sĩ Cửu Thiên ở các nơi trở về.
Có thể thấy rằng các tin tức liên quan tới Quân Tiêu Dao, chắc chắn sẽ truyền khắp toàn bộ Cửu Thiên.
Trước đó, thanh danh của Quân Tiêu Dao, phần lớn bắt nguồn từ sự tích của hắn tại Tiên Vực, còn có chuyện của Tru Tiên Kiếm.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao hoàn toàn dựa vào thực lực của mình, thanh danh vang dội Cửu Thiên.
Có thể nói, chưa từng có thiên kiêu Tiên Vực nào có thể khiến Cửu Thiên dậy sóng như vậy.
Có thể thấy rằng sau khi kết thúc vụ việc này, chắc chắn sẽ có càng nhiều kiêu tử Cửu Thiên khiêu chiến với Quân Tiêu Dao, rửa sạch sự sỉ nhục cho Cửu Thiên.
Nhưng Quân Tiêu Dao đều không thèm để ý đến những việc này.
Trừ phi tồn tại xếp thứ nhất thứ hai trong bảng Cửu Thiên Long Phượng đến, có lẽ hắn sẽ cảm thấy hứng thú một chút.
Mà bây giờ, Quân Tiêu Dao tạm thời ở trong Tiên Lăng.
Bởi vì Quân Tiêu Dao trợ giúp Khương Lạc Ly đạt được Hỗn Nguyên Kim Đấu, cộng thêm thái độ cường thế của hắn.
Vì thế Bích Tiêu nhất mạch cũng rất sáng suốt không tiếp tục làm gì ngáng chân Quân Tiêu Dao nữa.
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao ở trong tẩm cung của Khương Lạc Ly.
Bản thân Quân Tiêu Dao dự định muốn đột phá.
Hiện giờ hắn đang cùng Khương Lạc Ly nghiên cứu Hỗn Nguyên Kim Đấu.
"Tiêu Dao ca ca, mặc dù Bích Tiêu nhất mạch nói Hỗn Nguyên Kim Đấu và ta có duyên, nhưng ta lại không thể mang về Tiên Vực."
Khương Lạc Ly hơi đáng tiếc nói.
Thật ra ngẫm lại cũng rất bình thường.
Dù sao Hỗn Nguyên Kim Đấu này cũng xem như là căn cơ quan trọng của Tiên Lăng.
Khương Lạc Ly tuy là chủ nhân của Hỗn Nguyên Kim Đấu.
Nhưng Tiên Lăng hiển nhiên là sẽ không để cho Khương Lạc Ly đưa Hỗn Nguyên Kim Đấu về Tiên Vực.
Hỗn Nguyên Kim Đấu chỉ có thể ở Cửu Thiên.
"Ừm, chuyện này cũng bình thường, chỉ cần muội có thể mượn nhờ Hỗn Nguyên Kim Đấu tu luyện là được rồi."
Quân Tiêu Dao vừa nói vừa nhìn về phía Hỗn Nguyên Kim Đấu trong tay Khương Lạc Ly.
Ở bốn góc của Hỗn Nguyên Kim Đấu xuất hiện bốn hình có dạng chiếc đỉnh, kích cỡ tương đương như bàn tay.
Nhưng thực ra chúng lại có được sức mạnh lớn nhỏ tuỳ ý muốn, có thể tùy ý tăng vọt đến một tòa núi lớn, thậm chí một ngôi sao khổng lồ.
Dù sao ở bên trong Hỗn Nguyên Kim Đấu là một không gian vô cùng khổng lồ.
Là một Tiên Khí có không gian rộng lớn.
Chính là bởi vì không gian trong đó, dường như có thể chứa được toàn bộ Hỗn Nguyên, bởi vậy mới được xưng là Hỗn Nguyên Kim Đấu.
Hơn nữa Hỗn Nguyên Kim Đấu, huyền diệu vô tận, có thể chứa thiên địa vạn bảo vô tận.
Hơn nữa lại có lực hút vô cùng lớn, nuốt chửng vạn vật, một khí phát ra ánh sáng, tai kiếp khó thoát.
Ngay cả Quân Tiêu Dao cũng không thể không cảm thán, Tiên Lăng Tiên Khí này quả thật rất cường đại.
Có điều hiện giờ, dựa vào thực lực của Khương Lạc Ly, đều không thể phát huy ra một phần vạn sức mạnh của Hỗn Nguyên Kim Đấu.
Nhưng nếu nhờ vào đó tu luyện các loại nguyên linh giới, ngược lại sẽ vô cùng nhẹ nhàng.
"Đúng rồi, Lạc Ly, muội đã từng nói bên trong Hỗn Nguyên Kim Đấu có thứ gì?" Quân Tiêu Dao hỏi.
Thật ra trong lòng hắn đã có suy đoán, giờ phút này chỉ là xác định một chút thôi.
Khương Lạc Ly nghe vậy, hoạt bát cười một tiếng, sau đó thôi động sức mạnh tự thân.
Lập tức, Hỗn Nguyên Kim Đấu kia run lên, trong đó phảng phất chiếu rọi ra các loại cảnh sắc, sông lớn núi cao, trường hà cửu khúc.
Rõ ràng là không gian thế giới bên trong Hỗn Nguyên Kim Đấu.
Nhưng ở trong đó, Quân Tiêu Dao cảm ứng được một cỗ khí tức.
Tại nơi sâu nhất trong thế giới Hỗn Nguyên Kim Đấu, bên trong một sơn cốc, tiên khí tràn ngập, sương trắng bừng bừng, trên không trung là các loại tường thụy dị thú, huyền diệu ngàn vạn.
"Tiêu Dao ca ca, hãy nhìn xem, chính là loại vật chất đó, muội có thể cảm giác được, đó là một loại vật chất có thể khiến người ta thăng hoa." Khương Lạc Ly nói.