Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1833 - Chương 1833 - Đại La Kiếm Thai Thuế Biến Cơ Duyên

Chương 1833 - Đại La Kiếm Thai thuế biến cơ duyên
Chương 1833 - Đại La Kiếm Thai thuế biến cơ duyên

Chương 1833 : Đại La Kiếm Thai thuế biến cơ duyên

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này không phải hắn là cặn bã.

Hắn không chủ động đi tiếp cận với Vân Thiên Lai.

Quân Tiêu Dao chỉ có thể đứng trên đỉnh kim tự tháp, chú định nhận lấy vô hạn sùng bái ước ao của vô số nữ tử.

“Được, Lạc Ly, ngươi có tới Kiếm Trủng không?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Hắn đã quyết định muốn tới Kiếm Trủng.

Khương Lạc Ly nghĩ nghĩ một lát, mới lắc đầu nói: “Mặc dù Lạc Ly cũng rất muốn tiếp tục ở bên cạnh hầu hạ Tdcc.”

“Nhưng tiếp theo Lạc Ly còn phải mượn Hỗn Nguyên Kim Đấu tu luyện, củng cố cảnh giới tu vi của mình.”

Nếu là trước kia, nhất định Khương Lạc Ly sẽ dính bên cạnh Quân Tiêu Dao.

Nhưng nàng bây giờ đã khác.

“Cũng tốt.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Về sau, Quân Tiêu Dao ở lại cùng Khương Lạc Ly chờ mấy ngày.

Sau đó, Khương Lạc Ly chuyên chú tu luyện, Quân Tiêu Dao thì muốn rời khỏi Tiên Lăng.

Nhưng ở lối vào Tiên Lăng, hắn thấy hai con hung thú đang kéo một cái xe ngựa.

Hai con hung thú kia chính là Sát Vương Đào Ngột và Hugn Vương Cùng Kỳ.

Trong cơ thể chúng đều bị Quân Tiêu Dao thiết hạ cấm chế, nên chỉ có thể nén giận làm ngựa kéo xe.

Phía xa xa, một số nữ tu sĩ Tiên Lăng thấy cảnh này đều xì xào bàn tán.

Lúc này, một bóng người siêu nhiên như trích tiên nhân từ trong Tiên Lăng bước ra.

Mây khói phủ thân, tiên huy bao phủ, siêu nhiên vô cùng, như tiên quân hạ giới hành tẩu trần thế.

“Chính là vị Quân công tử kia!”

“A, tới gần một chút xem đi, quả là dung nhan thần tiên!”

“Nông cạn, cứ làm như Quân công tử chỉ có nhan giá trị thôi ấy, các ngươi cũng từng được thấy thực lực của hắn rồi đấy.”

Phía xa xa, một đám nữ tu Tiên Lăng hóa thành một đám tiểu mê muội, hai mắt sáng như sao.

Quân Tiêu Dao ngồi lên liễn xa, dùng lấy hai trong bốn Tiểu Vương của Thú Quật ra làm ngựa kéo xe, cũng coi như đủ thể diện.

Nhưng Quân Tiêu Dao nghĩ, nếu để cho cả bốn Tiểu Vương của Thú Quật xếp hàng chỉnh chỉnh tề tề kéo xe, cảnh tượng ấy chắc hẳn không tệ lắm nhỉ.

Quân Tiêu Dao ngồi lên liễn xa đi xa.

Mà lúc này, một nữ tử xinh đẹp nóng bỏng xuất hiện, là Liễu Quỳnh Yên.

“Chắc chẳn Quân Tiêu Dao đi tới Kiếm Trủng rồi, nếu lần này gặp phải Kiếm Đế Tử hay Hỗn Vương, không biết sẽ có kết quả thế nào?”

Liễu Quỳnh Yên nghĩ bụng.

Mà lúc này, toàn bộ Cửu Tiên, tất cả thiên kiêu trẻ tuổi đều tiến về Kiếm Trủng hội tụ.

Trong số đó, một mũi tiến về phía Kiếm Trủng.

Một nam tử thân mang áo bào màu đen, dáng người thon dài cõng một cây kiếm đạp bước hư không tiến tới Kiếm Trủng.

Nếu Quân Tiêu Dao ở đây, tất nhiên sẽ bất ngờ.

Bởi vì nam tử áo bào đen này không phải ai khác mà chính là…

Chính là vị Kiếm Ma chuyển thế của Hoang Cổ Diệp gia kia, Diệp Cô Thần!

Diệp Cô Thần chính là yêu nghiệt đỉnh cao của Hoang Cổ Diệp gia.

Giống với Quân Tiêu Dao, đều từng là nhân kiệt kiệt xuất nhất Hoang Thiên Tiên Vực.

Vốn là Kiếm Ma Độc Cô Vô Bại chuyển thế.

Nhưng hắn ta lại chặt đứt quá khứ, tái tạo chân ngã, niết bàn hồi sinh.

Không phải ai cũng có khí phách này.

Bây giờ Diệp Cô Thần không còn là người chuyển thế nào nữa, hắn ta chỉ là hắn ta.

Mà trận chiến nổi danh nhất của hắn ta và Quân Tiêu Dao.

Lại chính là trận chiến ở Đế Lộ Vương giả.

Diệp Cô Thần dùng kiếm chiêu mình tự sáng tạo ra, Vạn Thần Kiếp.

Đối chiến với thần thông mà Quân Tiêu Dao tự sáng tạo ra, Sang Thế Kỷ.

Có thể nói, đây là trận chiến đặc sắc tuyệt luân của hai đỉnh phong thế hệ trẻ tuổi.

Mặc dù cuối cùng cũng bại, nhưng Diệp Cô Thàn bại mà vinh.

Quân Tiêu Dao cũng cực kỳ thưởng thức vị đối thủ này.

Về sau, thậm chí hắn còn muốn tới chỗ Hoang Cổ Diệp gia tìm kiếm Diệp Cô Thần.

Chỉ là khi đó, người Diệp gia có nói, tại Chung Cực Cổ Lộ, sau khi thế giới Thần Khư kết thúc thì Diệp Cô Thần cũng biến mất.

Chưa từng quay về Diệp gia, cũng chưa từng tiến về Tiên Viện.

Nhưng mệnh bài của hắn ta chưa từng vỡ vụn, cho nên hẳn là không có gì nguy hiểm đến tính mạng.

Ai có thể nghĩ tới, hiện tại, Diệp Cô Thần lại xuất hiện ở Cửu Thiên.

Hắn ta mặc áo đen, lưng đeo Thí Đế Kiếm nhuốm máy, khí chất lạnh lẽo cao ngạo, vẫn như trước đây giống hệt một con sói độc lai độc vãng.

Nhưng lúc này hắn ta lại không phải người cũ.

Sau lưng hắn ta còn có một nữ tử.

Nữ tử thân mang váy lăng la trắng như tuyết, thân thể ưu nhã nghiên lệ.

Tóc đen như mây, mặt như trắng sáng, khuôn mặt tinh xảo, đẹp như một bức tranh.

Quả nhiên là một nữ tử cực kỳ xinh đẹp.

Đối mặt với nữ tử thế này, e rằng có rất nhiều nam tử sẽ động tâm.

Nhưng Diệp Cô Thần không đổi sắc, ánh mắt không hề dao động.

“Đi theo ta làm cái gì?”

Hắn ta thản nhiên hỏi.

“Đi tới Kiếm Trủng với ngươi.” Nữ tử mỉm cười.

Nụ cười ngọt ngào phối cùng khuôn mặt lạnh lùng của Diệp Cô Thần cheeh lệch cực kỳ rõ ràng.

“Ngươi không phải kiếm tu, vì sao muốn đi Kiếm Trủng?” Diệp Cô Thần nhàn nhạt hỏi.

Quả thực đây đúng là kiểu trả lời của trực nam sắt thép mà.

“Không được sao? Đừng quên, mệnh của ngươi là do ta cứ.” Nữ tử hoạt bát cười một tiếng.

Diệp Cô Thần im lặng.

Lúc trước, khi Chung Cực Cổ Lộ kết thúc.

Diệp Cô Thần không cùng các thiên kiêu còn lại tới Tiên Viện tu tập.

Với hắn ta, việc đó không cần thiết.

Mặc dù hắn ta đã chặt đứt quá khứ, nhưng thân là kiếm ma, các loại kinh nghiệm tu luyện đều khắc thật sâu trong đầu hắn ta.

Cho nên, Diệp Cô Thần chỉ cần đi con đường của mình là được rồi.

Về sau, trong một lần lịch luyện hung hiểm.

Diệp Cô Thần lâm vào một tuyệt địa, bị cuốn vào trong một khe nứt hư không.

Khi hắn ta tỉnh lại thì vừa lúc thấy vị nữ tử tên Tư Đồ Tuyết này.

Về sau, Diệp Cô Thần mới hiểu được thì ra nhờ cơ duyên xảo hợp mình đã tới vùng Cửu Thiên.

Suốt thời gian sau đó, Diệp Cô Thần vẫn luôn ở lại trong gia tộc Tư Đồ Tuyết.

Gia tộc của Tư Đồ Tuyết chính là Tư Đồ gia.

Mà Tư Đồ gia chính là gia tộc cấm kỵ dưới trướng Luân Hồi Hải.

Sau một thời gian ở chung, Tư Đồ Tuyết rất tò mò về vị nam tử luôn luôn lạnh lùng mà đôi khi lại có vẻ hơi quật cường này.

Nhìn thấy Diệp Cô Thần không một khắc nào dừng tu luyện, nàng đã từng tò mò hỏi hắn ta vì sao.

Diệp Cô Thần chỉ nói là.

Trong lòng hắn ta có một mục tiêu, một đối thủ.

Một đối thủ mà cả đời này hắn ta vẫn muốn vượt qua.

Khi Diệp Cô Thần nói ra lời này, ánh mắt của hắn ta rất thanh tịnh, rất chân thành, thậm chí còn có vài phần ngây thơ.

Thật giống như chấp nhất của hắn ta với kiếm đạo.

Một khắc này, Tư Đồ Tuyết bỗng nhiên chìm vào thật sâu.

Trong mắt Diệp Cô Thần không có loại ngạo khí, tự đại phổ biến của kiêu tử Cửu Thiên.

Chỉ có tín niệm nghiêm túc, chấp nhất, kiên định không thay đổi.

Chính điều này đã đả động đến phương tâm vị kiêu nữ Tư Đồ gia này.

Cho nên, vừa nghe tin Kiếm Trủng mở ra, Diệp Cô Thần muốn tới Kiếm Trủng.

Tư Đồ Tuyết đã cứng rắn đòi đi cùng.

Bình Luận (0)
Comment