Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1837 - Chương 1837 - Cơ Thanh Y Thâm Tàng Bất Lộ

Chương 1837 - Cơ Thanh Y thâm tàng bất lộ
Chương 1837 - Cơ Thanh Y thâm tàng bất lộ

Chương 1837: Cơ Thanh Y thâm tàng bất lộ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nhan Như Mộng không muốn tiếp tục ở bên cạnh Quân Tiêu Dao.

Ngay vào lúc Nhan Như Mộng xoay người muốn rời đi, Quân Tiêu Dao vươn một tay bắt được cổ tay trắng nõn như tuyết trắng của nàng.

“Chúng ta xa lạ như vậy sao, trước kia khi ở cổ lộ chung cực, tính cách của ngươi cũng không phải như thế.” Quân Tiêu Dao nói.

“Đó là trước kia, không trở về được nữa rồi.” Nhan Như Mộng khẽ cắn môi.

Ban đầu nàng và Quân Tiêu Dao là đối địch. Quân Tiêu Dao là nam tử duy nhất từng đụng chạm vào nàng. Nàng cũng từng tức giận đến ngứa răng vì Quân Tiêu Dao.

Sau đó ở cổ lộ chung cực, hai người gặp nhau, hoàn toàn tiêu trừ ngăn cách hóa thù thành bạn, một đường làm bạn.

Khi đó, thậm chí nàng còn có thể tùy ý nói giỡn trêu chọc, lôi kéo Quân Tiêu Dao nói là hôn phu của mình. Nhưng hiện tại Nhan Như Mộng cũng không dám nói đùa như vậy nữa rồi, bởi vì nàng sợ nói đùa nhiều thì mình sẽ nghĩ là thật…

Mà hiện tại cũng giống vậy.

Khi Quân Tiêu Dao bắt lấy cổ tay trắng nõn của nàng, Nhan Như Mộng có cảm giác tê dại như bị điện giật.

Chẳng lẽ nàng thật sự không muốn ở lại bên cạnh Quân Tiêu Dao sao?

Không phải như thế.

Nhưng nàng cũng biết, trong mắt Quân Tiêu Dao, nàng chỉ là bằng hữu, là thành viên của Quân Đế Đình, cũng chỉ như thế mà thôi.

“Tuy rằng Kiếm Trủng có cơ duyên, nhưng cũng sẽ không đơn giản, ở lại bên cạnh ta, ta có thể che chở cho ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.

Nếu không có bối cảnh thực lực thì người tuyệt sắc như Nhan Như Mộng rất dễ bị người ức hiếp.

Ở Tiên Vực, Nhan Như Mộng là Thánh Nữ của Yêu Thần Cung, còn là thành viên của Quân Đế Đình, có quan hệ với Quân Tiêu Dao, cho nên không ai dám làm gì nàng.

Nhưng nơi này là Cửu Thiên, Tiểu Yêu Hậu lại không ở bên cạnh Nhan Như Mộng, có thể nói nàng ta đang lẻ loi một mình lang bạt.

Tình huống này rất dễ dàng bị người ta ức hiếp.

Nghe thấy lời nói quan tâm của Quân Tiêu Dao, Nhan Như Mộng đã cắn môi ra dấu răng.

“Vì cái gì ngươi quan tâm ta như vậy?” Thân thể Nhan Như Mộng khẽ run mà nói.

“Bởi vì ngươi là bằng hữu của ta, ta không cho phép có ai ức hiếp dễ ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.

Nhan Như Mộng chỉ cười chua xót.

Quân Tiêu Dao dùng một tay kéo Nhan Như Mộng đến bên cạnh, nói: “Đi theo ta là được, không ai có thể động vào ngươi.”

Tính cách Quân Tiêu Dao không phải dạng dây dưa dùng dằng.

“Oan gia...” Nhan Như Mộng cắn chặt môi đỏ, không biết phải làm sao.

Thật ra nàng có muốn rời đi thật đâu, chẳng qua là giận dỗi trong lòng, không qua được vách ngăn kia mà thôi.

Mà lúc này, một giọng nói trong trẽo như tiếng suối vang lên: “Không ngờ còn có thể gặp lại hai vị cố nhân của Hoang Thiên Tiên Vực ở chỗ này, thực sự làm người ta kinh hỉ.”

Nghe thấy giọng nói này, trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra một tia dị quang.

Hắn liếc mắt nhìn lại, một bóng hình xinh đẹp mặc thanh y ngồi xếp bằng trên đài sen đang độ không mà đến. Cả người nàng ta được bao phủ trong tiên hoa, sương mù mông lung. Trên mặt có che một lớp lụa mỏng, càng bày ra một vẻ đẹp mông lung.

Ba ngàn sợi tóc đen tung bay theo gió, quả thực như tiên tử độ hồng trần.

Trên người nàng ta có loại khí chất siêu nhiên lệ chất thoát tục, không nhiễm bụi trần.

Đó chính là Cơ Thanh Y!

“Là ngươi.”

Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ tới có thể nhìn thấy Cơ Thanh Y ở chỗ này.

Trước kia hắn cũng mơ hồ nghe nói Cơ Thanh Y cũng được tiếp dẫn lên Cửu Thiên, nhưng Quân Tiêu Dao cũng không để ý gì mấy.

Cơ Thanh Y xem như một nữ tử tâm tư thâm trầm, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi. Chỉ cần không chọc hắn thì họ có thể nước giếng không phạm nước sông.

“Quân công tử, Nhan cô nương, không nghĩ tới có thể gặp lại nhị vị ở chỗ này. Đặc biệt là Quân công tử, khoảng thời gian trước đã gây ra động tĩnh không nhỏ ở Cửu Thiên.”

Khăn che mặt của Cơ Thanh Y thấp thoáng, chỉ để lộ ra một đôi mắt sáng như thu thủy.

Giờ phút này, nàng nhìn về phía Quân Tiêu Dao, đôi mắt cực kỳ thâm thúy, như muốn nhìn ra cảnh giới và nội tình hiện giờ của Quân Tiêu Dao.

Nhưng hiển nhiên nàng không có khả năng nhìn ra được.

Nếu Quân Tiêu Dao thu liễm lại khí tức thì không ai trong Chí Tôn Thất Cảnh có thể nhìn ra thực lực của hắn.

“Một chút tiểu phong ba mà thôi, thân phận hiện giờ của Thanh Y cô nương cũng không tầm thường.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.

Hắn đã nghe được một ít chuyện về Cơ Thanh Y từ chỗ Khương Lạc Ly.

Cơ Thanh Y nhấp môi cười, nhìn thoáng qua đám người Bàng Nham đã biến thànhn những khúc tay chân cụt.

“Bàng Nham là người hầu của Cổ Thiên Diệt, xem ra cũng hơi phiền toái.” Cơ Thanh Y nói.

Cổ Thiên Diệt chính là tên thật của đại ma vương Tiên Ma Động Thiên.

Quân Tiêu Dao lộ ra ý cười và nói: “Thế nào, Thanh Y cô nương muốn giúp Cổ Thiên Diệt đến đòi công đạo à?”

Theo tin tức có được từ Khương Lạc Ly, Cơ Thanh Y đã được người của Tiên Ma Động Thiên tiếp dẫn lên Cửu Thiên.

Còn về nguyên nhân vì sao Cơ Thanh Y được người của Tiên Ma Động Thiên coi trọng, cái này làm Quân Tiêu Dao nhớ tới trước kia trong cuộc rèn luyện biên hoang, lúc thiên kiêu hai giới giao thủ, hắn cũng từng dùng thân phận Hỗn Độn Thể dị vực để giao đấu với Cơ Thanh Y trong chớp nhoáng.

Khi đó, Cơ Thanh Y tung ra một lạc ấn Tiên Khí.

Lạc ấn Tiên Khí đó chính là Tiên Ma Đồ.

Khi đó Quân Tiêu Dao đã cảm thấy đó không phải là Tiên Khí của Cơ gia hoặc là Nhân Tiên Giáo. Hiện tại xem ra, hẳn Tiên Ma Đồ kia có liên hệ nào đó với Tiên Ma Động Thiên.

Mà Cơ Thanh Y thật sự có được truyền thừa có quan hệ với Tiên Ma Đồ, mới được Tiên Ma Động Thiên coi trọng. Tựa như Khương Lạc Ly có truyền thừa Nguyên Linh Giới nên được Tiên Lăng coi trọng.

Cả Quân Tiêu Dao cũng không thể không cảm thán một câu trong lòng. Cơ Thanh Y này thật sự ẩn giấu khá sâu, có thể nói là thận trọng từng bước.

“Quân công tử nói đùa, tuy rằng Thanh Y và Cổ Thiên Diệt đều là người của Tiên Ma Động Thiên, nhưng hắn là hắn, ta là ta.”

“Chỉ là đang nhắc nhở Quân công tử, Cổ Thiên Diệt kia là Thiên Ma Thể, thật sự rất có thủ đoạn.” Cơ Thanh Y nói.

“Thiên Ma Thể...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, sau đó nhìn về phía Cơ Thanh Y, ánh mắt cực kỳ thâm thúy.

“Vậy thể chất của Thanh Y cô nương cũng không đơn giản đúng không.”

Cơ Thanh Y chỉ cười, không nói thêm gì.

Lúc này, một giọng nói bỗng vang lên: “Quân Tiêu Dao, thật là ngươi!”

Trên trời cao, hai bóng dáng một nam một nữ đạp không mà đến.

Đó là một thanh niên mặc huyền bào màu đen, ngũ quan lạnh lùng, chính là Diệp Cô Thần.

“Diệp Cô Thần?” Lần này Quân Tiêu Dao thật sự có chút bất ngờ.

Hắn biết tin tức Cơ Thanh Y lên Cửu Thiên, cho nên cũng không có quá sửng sốt, nhưng Diệp Cô Thần thì hắn thật sự không nghĩ tới.

Trước đó hắn còn cố tình đi đến Diệp gia tìm, nhưng Diệp Cô Thần lại mất đi tung tích. Không nghĩ tới lại gặp hắn ta trên Cửu Thiên chi Thượng.

Thật là có chút thần kỳ.

Bình Luận (0)
Comment