Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1847 - Chương 1847 - Vạn Thần Chi Kiếp

Chương 1847 - Vạn Thần Chi Kiếp
Chương 1847 - Vạn Thần Chi Kiếp

Chương 1847: Vạn Thần Chi Kiếp

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Phía Diệp Cô Thần, cuộc đại chiến đã tiến vào hồi gay cấn.

Trong hư không, Kiếm Thất vẫn luôn kiểm soát toàn cục, quan sát chiến cuộc. Hiện tại ánh mắt của ông ta đã bị phía Diệp Cô Thần hấp dẫn.

“Hừm, thế nhưng ép Huyền Ly thi triển ra át chủ bài sao?” Kiếm Thất càng cảm thấy hứng thú.

Trong chiến cuộc phía dưới, Diệp Cô Thần và Huyền Ly như hoả tinh liên tục đâm vào địa cầu.

“Sát Thần Kiếm thuật!”

Diệp Cô Thần tung ra cực chiêu, giống như Hoàng Tuyền Tu La tái hiện, kiếm quang huyết sắc xé nát cả trời đất, sát lục chi khí chấn động hoàn vũ.

“Đáng chết, đây là quái thai gì thế này!” Sắc mặt Huyền Ly khó coi vô cùng.

Hắn phát hiện mình không những không thể áp chế Diệp Cô Thần, ngược lại đã bắt đầu bị Diệp Cô Thần áp chế.

Hắn là nhị thiếu chủ của Luân Hồi Hải, còn là tồn tại đứng trong Long Phượng bảng của Cửu Thiên, sao có thể bị một tu sĩ Tiên Vực đánh bại?

Nếu bị Quân Tiêu Dao đánh bại thì còn giải thích được. Nhưng danh khí của Diệp Cô Thần không lớn bằng Quân Tiêu Dao, nếu thua trong tay hắn thì mặt mũi của Huyền Ly biết để ở đâu.

“Nếu ngươi vội vã tìm chết như vậy, bản thiếu chủ sẽ tác thành cho ngươi!”

Huyền Ly vừa nói dứt câu thì trong ngực đã tràn ra một khí tức mênh mông cuồn cuộn.

Quang huy đế đạo lộng lẫy tới cực điểm phụt ra từ trong đó, mang theo một thứ sức mạnh uy áp thiên địa.

Rốt cuộc Huyền Ly cũng thúc giục át chủ bài của mình, chính là sức mạnh của xương ngực đế cảnh.

Tuy rằng lấy thực lực của Huyền Ly cũng không có khả năng hoàn toàn phát huy ra thực lực của xương ngực đế cảnh, nhưng cho dù chỉ thúc giục một chút cũng đã là át chủ bài tuyệt sát.

Quang huy đế đạo kia quá xán lạn, như hình thành một thế giới, nhật thăng nguyệt lạc, vũ trụ luân chuyển.

Có thể nói, khí cơ kia quá khủng bố.

“Tiểu Diệp Tử!” Tư Đồ Tuyết vô cùng lo lắng.

Nàng biết Huyền Ly không có khả năng thủ hạ lưu tình, nếu có thể tuyệt sát thì nhất định sẽ không nương tay. Những thiên kiêu vùng cấm đó sớm đã quen nắm quyền sinh sát trong tay.

Nhưng, mặc dù là đối mặt với sức mạnh cuồn cuộn tới cực điểm này, đôi mắt đen nhánh của Diệp Cô Thần vẫn không gợn sóng như mặt nước lặng.

Cứ như cả sinh tử tồn vong cũng không tính là đại sự gì với hắn.

Giờ khắc này, trong lòng Diệp Cô Thần rất yên tĩnh.

Hắn dùng đôi tay cầm Thí Đế Kiếm, một kiếm ý vô thượng đang được ấp ủ, dâng lên.

Trong phạm vi vạn dặm, tất cả kiếm khí dù là lành lặn hay tàn khuyết, vào thời khắc, chúng cùng run rẩy, phát ra tiếng kiếm ngân réo rắt, cứ như đang nghênh đón một đế vương kiếm đạo trở về!

Ngay sau đó, tất cả kiếm khí cùng đột ngột lao lên từ mặt đất, che trời lấp đất, nhằm về phía Diệp Cô Thần!

Thậm chí sâu trong Kiếm Trủng còn có đại nhân vật quanh năm bế quan bị kinh động, mở hai mắt ra, lộ ra tia kinh dị.

“Khí tức này, hay thật sự là...”

Vạn kiếm khí che trời lấp đất, che đậy khung trời!

Một ít thiên kiêu trên đường thấy được cũng cảm thấy chấn động không thôi, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Chuyện này...”

Cho dù là Huyền Ly, giờ phút này cũng hơi ngẩn ngơ.

Con mẹ nó đây là tình huống gì vậy?

Diệp Cô Thần giơ Thí Đế Kiếm lên cao, vạn kiếm nghe theo tâm ý của hắn.

“Nhất kiếm tru thần, ten gọi là... Vạn Thần Chi Kiếp!”

Diệp Cô Thần chém một kiếm xuống, vạn kiếm quy tông, bổ ra hoàn vũ, xé rách Hồng Hoang!

Giờ khắc này, cho dù là Huyền Ly cũng cảm thấy trái tim mình bắt đầu run rẩy.

Ngày xưa Quân Tiêu Dao đã từng đánh giá, Vạn Thần Kiếp là kiếm chiêu làm hắn rất thưởng thức.

Lấy tầm nhìn của Quân Tiêu Dao, có thể làm hắn nói ra từ thưởng thức này thì đủ để chứng minh sự tinh diệu của kiếm chiêu do Diệp Cô Thần tự nghĩ ra

Trước đó, trong cuộc chiến vương giả đế lộ, Quân Tiêu Dao và Diệp Cô Thần từng đối chiêu với nhau bằng thần thông do mình nghĩ ra - Sáng Thế Kỷ đối đầu với Vạn Thần Kiếp.

Tuy rằng cuối cùng vẫn là Quân Tiêu Dao thắng, nhưng cũng không có nghĩa là chiêu Vạn Thần Kiếp yếu.

Chỉ có thể nói Sáng Thế Kỷ của Quân Tiêu Dao quá mức nghịch thiên, đó quả thực chính là chiêu thức thần linh.

Mà trước mắt, Diệp Cô Thần tu luyện lâu như vậy thì tất nhiên uy lực của Vạn Thần Kiếp cũng càng mạnh.

Hơn nữa, không biết có phải bởi vì đang ở Kiếm Trủng hay không mà y lực của Vạn Thần Kiếp cũng tăng lên rất nhiều.

Kiếm này của Diệp Cô Thần giáng xuống, quả thực có thể cắt đứt ngân hà, làm tan biến trời cao.

Mạnh như Huyền Ly mà sắc mặt cũng phải thay đổi, toàn lực thúc giục sức mạnh xương ngực đế cảnh.

Kiếm quang lộng lẫy tới cực điểm và quang huy đế đạo sáng lạn đan chéo va chạm với nhau. Không gian như sắp bị mai một, nguyên điểm va chạm quả thực nóng rực như nội hạch thái dương!

Oanh!

Sau giây lát tĩnh mịch ngắn ngủi là tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa!

Phụt!

Trong đó truyền đến tiếng hộc máu, Huyền Ly trực tiếp bị đánh bay, ngực cũng vỡ ra.

Một vết kiếm thật dài xuất hiện trên ngực hắn, thậm chí có thể nhìn thấy khối xương ngực đế cảnh quang huy lộng lẫy trong đó.

Có thể nói, nếu không có xương ngực đế cảnh che chở thì rất có khả năng Huyền Ly đã bị Diệp Cô Thần dùng một kiếm này chặt đứt ngực!

“Khụ... Đáng chết, ngươi...” Vẻ mặt Huyền Ly thật dữ tợn.

Làm sao hắn ta cũng không thể tin được mọi chuyện sẽ biến thành như vậy.

Phải biết rằng, mục tiêu ban đầu hắn tới đây chính là muốn đòi lại công bằng cho đệ đệ, trấn áp Quân Tiêu Dao.

Kết quả hiện tại đừng nói là đối phó Quân Tiêu Dao, cả một thiên kiêu Tiên Vực vô danh ở Cửu Thiên cũng đã đánh hắn bị thương thành như vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Hình như đã thấy được hung quang lạnh nhạt trong mắt Diệp Cô Thần, tâm đế của Huyền Ly căng thẳng.

Hắn có cảm giác Diệp Cô Thần thật sự dám giết hắn, sẽ không cố kỵ Luân Hồi Hải phía sau hắn.

Nghĩ vậy, Huyền Ly trực tiếp lui đi, thậm chí còn không kịp bỏ lại một câu đe doạ.

Nhìn thấy Huyền Ly nhanh chóng thoát đi, kiếm phong của Diệp Cô Thần run lên.

Nhưng cuối cùng, hắn vẫn không nhúc nhích, không phải là vì không dám giết Huyền Ly.

Mà là...

Tư Đồ thế gia của Tư Đồ Tuyết là gia tộc dưới trướng Luân Hồi Hải, hắn không muốn làm Tư Đồ Tuyết khó xử.

“Tiểu Diệp Tử, ngươi không sao chứ?” Tư Đồ Tuyết tiến lên.

Khóe miệng Diệp Cô Thần có vết máu chảy xuống, đừng nhìn hắn đánh Huyền Ly bị thương nặng, nhưng trong cơ thể Diệp Cô Thần cũng có thương tích.

Uy lực của xương ngực đế cảnh cũng thực khủng bố, dù sao không phải ai cũng có thể vô thương bại địch giống như Quân Tiêu Dao.

“Ngươi bị thương.” Tư Đồ Tuyết quan tâm mà nói.

“Không ngại.” Diệp Cô Thần khẽ lắc đầu.

Sau đó, hắn khựng lại rồi nói: “Xin lỗi, đã liên lụy ngươi vào chuyện này.”

Diệp Cô Thần biết, lập trường của Tư Đồ Tuyết thực gian nan. Bởi vì Tư Đồ thế gia là gia tộc dưới trướng Luân Hồi Hải.

Đắc tội Huyền Ly thì sau này sợ là Tư Đồ gia sẽ gặp phải phong ba.

“Hiện tại còn khách khí với ta như vậy sao?” Tư Đồ Tuyết lại không vui.

Diệp Cô Thần không nói thêm cái gì, trong đôi mắt xưa nay lạnh nhạt như băng như có một chút mềm mại hiện ra.

...

Bình Luận (0)
Comment