Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1846 - Chương 1846 - Phiền Toái Của Diệp Cô Thần

Chương 1846 - Phiền toái của Diệp Cô Thần
Chương 1846 - Phiền toái của Diệp Cô Thần

Chương 1846: Phiền toái của Diệp Cô Thần

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hiện tại Diệp Cô Thần cũng coi như một người cô đơn ở Cửu Thiên. Tuy rằng sau lưng hắn có Hoang Cổ Diệp gia Tiên Vực, nhưng so với Quân gia thì lực ảnh hưởng Diệp gia thật sự là khác nhau như trời với đất.

Tuy rằng đều là một trong Ngự Tam Gia Hoang Cổ, nhưng lực ảnh hưởng và thực lực của Diệp gia và Quân gia không phải cùng một cấp bậc.

Xét theo một phương diện khác, có lẽ tất cả Hoang Cổ thế gia Tiên Vực liên hợp lại mới có thể sánh ngang với Tiên Đình, Địa Phủ, hoặc liên minh Thái Cổ Hoàng Tộc….

Mà một gia tộc Quân gia đã đủ để làm kinh sợ các thế lực lớn như Tiên Đình, Địa Phủ, vùng cấm Cửu Thiên, thậm chí là đế tộc dị vực.

Nhớ kỹ, là một gia tộc làm kinh sợ một đám thế lực, không phải một đám thế lực làm kinh sợ một loạt thế lực khác.

Diệp gia chỉ là một trong những Hoang Cổ thế gia. Mà Quân gia lại có lực ảnh hưởng mạnh hơn tất cả các Hoang Cổ thế gia cộng lại.

Cho nên Quân Tiêu Dao mới có thể không kiêng nể gì ở Cửu Thiên, bởi vì cho dù là vùng cấm cũng phải kiêng kị Quân gia, không dám tùy ý động thủ.

Nhưng Diệp Cô Thần lại không thể như thế, tuy rằng Diệp gia cũng coi như đủ mạnh ở Hoang Cổ thế gia, nhưng còn chưa đủ để làm kinh sợ những vùng cấm Cửu Thiên đó.

Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Diệp Cô Thần, Huyền Ly lộ ra một tia lạnh lẽo mà nói: “Thế nào, không phục à, muốn trách thì phải trách gia tộc sau lưng ngươi không cường thế như Quân gia, còn không đủ để làm vùng cấm bọn ta kiêng kị.”

“Huyền Ly thiếu chủ, ngươi hơi quá đáng rồi.” Tư Đồ Tuyết nhịn không được đứng ra nói.

“Hừm?” Huyền Ly nhìn về phía Tư Đồ Tuyết, trong mắt lộ ra một tia nghiền ngẫm.

Hình như Tư Đồ gia là gia tộc dưới trướng của Luân Hồi Hải bọn hắn.

“Người của Tư Đồ thế gia.” Huyền Ly nhàn nhạt nói.

“Ta là Tư Đồ Tuyết của Tư Đồ thế gia, hy vọng Huyền Ly thiếu chủ giảng đạo lý một chút.” Tư Đồ Tuyết nói.

Theo lý thuyết, Tư Đồ Tuyết thân là kiêu nữ của Tư Đồ thế gia, đối mặt với Huyền Ly thì nên khom lưng uốn gối, giống như những thiên kiêu gia tộc cấm kỵ trước kia nhìn thấy thiên kiêu vùng cấm thì giống như nô tài đối mặt với chủ tử của mình.

Nhưng Tư Đồ Tuyết không phải người như vậy, cho dù là vì Diệp Cô Thần, nàng cũng sẽ không lùi bước.

“A... Thú vị.” Huyền Ly cười khẽ một tiếng.

Kiêu nữ này của Tư Đồ thế gia dám giằng co với hắn ta vì một tu sĩ Tiên Vực, quả thực là to gan lớn mật.

Nhưng Huyền Ly cũng lười so đo với Tư Đồ Tuyết, không bằng nói là tính cách của Tư Đồ Tuyết còn khiến hắn cảm thấy khá hứng thú.

Dù sao những nữ nhân trước kia hắn gặp qua đều khom lưng uốn gối, tự leo lên giường, thực sự chẳng thú vị gì.

“Cho nên ngươi cũng chỉ biết đứng phía sau nữ nhân à?” Huyền Ly hỏi.

Ánh mắt Diệp Cô Thần lạnh như cô lang, hắn đặt một tay lên vai ngọc của Tư Đồ Tuyết: “Để ta đến đi.”

“Tiểu Diệp Tử...” Tư Đồ Tuyết lo lắng không thôi.

Thân là nhị thiếu chủ của Luân Hồi Hải, có thể đoán ra thực lực của Huyền Ly. Hắn xếp thứ mười một trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên, đứng ngay sau Vương Diễn.

Đương nhiên, chắc chắn Vương Diễn chưa lấy ra thực lực chân chính, nhưng xếp hạng thứ mười một cũng đủ để chứng minh thực lực của Huyền Ly.

“Vừa vặn dùng ngươi để luyện kiếm!”

Diệp Cô Thần dùng một tay cầm Thí Đế Kiếm, khí tức phun trào ra, như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ!

Kiếm khí tung hoành ba vạn dặm!

Nhất kiếm quang hàn mười chín châu!

Giờ phút này Diệp Cô Thần như kiếm ma giáng thế, một ma tính bá thiên tuyệt địa tuôn ra từ trên người hắn.

“Tiểu Diệp Tử...” Tư Đồ Tuyết sửng sốt, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Diệp Cô Thần trong trạng thái này.

Hoặc có thể nói, đây mới là gương mặt chân chính của hắn?

“Khí tức này...”

Giờ phút này, Kiếm Thất sâu trong hư không nhìn thấy cảnh này thì đồng tử cũng hơi chấn động.

Khí tức của Diệp Cô Thần như khiến tất cả kiếm khí trong phạm vi vạn dặm đều cùng run rẩy, cộng minh!

“Hay thật sự là như thế...” Kiếm Thất nhịn không được mà hít sâu một hơi.

Nếu Diệp Cô Thần thật sự giống như suy đoán của ông ta, vậy kẻ nên lo lắng trong trận chiến này không phải Diệp Cô Thần, mà là Huyền Ly!

“Ân... Tên này...”

Cảm giác được khí tức lạnh thấu xương như có thể trảm phá trời xanh của Diệp Cô Thần, Huyền Ly cũng là khẽ nhíu mày.

Sao người đến từ Tiên Vực ai nấu đều là quái thai yêu nghiệt như vậy?

Một Quân Tiêu Dao thì thôi đi, dù sao thân phận cũng bất phàm, nhưng chỉ là một thiên kiêu của Hoang Cổ thế gia mà cũng biến thái như vậy sao?

Hay là hiện tại Tiên Vực đã không phải Tiên Vực trước kia?

“Hừ, cố lộng huyền hư, trấn áp ngươi là được!” Huyền Ly cũng ra tay, khí tức kinh thiên.

Hai người lập tức bùng nổ đại chiến.

Mà trong lúc bên này bùng nổ đại chiến, bên kia, một cả người kiếm ý lượn lờ bóng dáng, đang ở truy đuổi một bảy màu kiếm hồn, sau đó đem này trấn áp.

Rõ ràng là Kiếm Đế Tử.

“Hừm? Hẳn kiếm ý kia đến từ thanh niên hắc y bên cạnh Quân Tiêu Dao.” Kiếm Đế Tử lẩm bẩm.

“Nhưng... có liên quan gì đến ta đâu, mục tiêu của ta chỉ có một!”

Kiếm Đế Tử cũng không để ý tới, mà chuyên tâm cắn nuốt luyện hóa một kiếm hồn.

Không sai, chính là cắn nuốt!

Nếu những thiên kiêu khác trấn áp kiếm hồn, phần lớn đều sẽ dung nhập vào binh khí của mình, hoặc là lĩnh ngộ tinh túy kiếm đạo trong đó.

Mà thủ đoạn của Kiếm Đế Tử lại rất đơn giản trực tiếp, chính là trực tiếp luyện hóa vào cơ thể của mình.

Bởi vì hắn chính là thánh linh, bản thể của hắn chính là binh khí mạnh nhất!

Có thể nói, ở phương diện sức mạnh nhục thân, có lẽ nhất tộc Thánh Linh chỉ kém hơn nhất mạch thái cổ đại hung hoặc là thần thú.

Nhưng ở phương diện kiên cố, có thể nói nhất tộc Thánh Linh là vô song.

Đây gần như là thiên phú quang hoàn của cả chủng tộc.

Cho nên Kiếm Đế Tử chính là một thanh kiếm sắc bén nhất, căn bản không cần binh khí khác.

Hắn cũng dùng phương thức luyện kiếm để tu luyện.

Là chiêu số tu luyện đặc thù này giúp Kiếm Đế Tử có thể bước lên vị trí thứ tám trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên.

“Lại cắn nuốt vài kiếm hồn bảy màu, cảnh giới của ta sẽ tinh tiến lần nữa, Quân Tiêu Dao, chờ đi...” Ánh mắt Kiếm Đế Tử thật sắc bén.

...

Bình Luận (0)
Comment