Chương 1862: Kế hoạch của vùng cấm
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mà cảnh này cũng làm rất nhiều sinh linh Cửu Thiên chung quanh vô cùng kinh ngạc.
Đường đường là Thánh Linh Chuẩn Đế của Thánh Linh Chi Khư, hùng hổ đến vấn tội mà kết quả lại bị người ngó lơ ở chỗ này.
Thật có thể coi là một trò cười quá lớn.
Cứ như vậy, thời gian nhoáng lên, một tháng đã trôi qua.
Rốt cuộc bóng dáng của Quân Tiêu Dao cũng xuất hiện, hắn chậm rãi đi ra từ Kiếm Trủng.
“Quân Tiêu Dao!” Nhìn thấy Quân Tiêu Dao hiện thân, Thánh Linh Chuẩn Đế kia phát ra lửa giận vô biên, uy áp khủng bố khiến sao trời chung quanh cũng bị dập nát.
Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn rất nhàn nhã.
“Nếu Kiếm Đế Tử lựa chọn khiêu chiến ta, phải có giác ngộ hẳn phải chết, cho nên hiện tại ngươi tới là muốn làm cái gì?”
“Quỳ xuống sám hối, sau đó đi đến Thánh Linh Chi Khư chịu phạt!” Thánh Linh Chuẩn Đế hàm chứa sát ý mà nói.
Nếu không phải giết Quân Tiêu Dao sẽ gây ra ảnh hưởng quá lớn thì có lẽ hiện tại ông ta đã trực tiếp xuống tay.
“Sám hối chịu phạt?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu, mang theo một tia trào phúng lạnh lẽo.
“Nếu ta đoán không sai thì ý này cũng không phải là của toàn bộ Thánh Linh Chi Khư đúng không. Để Quân mỗ đoán một chút, có lẽ Kiếm Đế Tử là người của mạch ngươi, ngươi đơn độc tới để đòi công bằng cho hắn. Nhưng Quân mỗ có thể nói như vậy, nếu ta xảy ra bất trắc gì thì kẻ gặp xui xẻo sẽ là toàn bộ Thánh Linh Chi Khư, mà không phải chỉ có mạch của ngươi.”
Lời Quân Tiêu Dao nói làm Thánh Linh Chuẩn Đế kia tức đến mặt mày xanh trắng, khí tức bạo loạn, thiếu chút nữa không nhịn được đã động thủ.
“Nga, xin lỗi, thiếu chút nữa quên mất, hiện tại ta còn xem như người của Kiếm Trủng. Tạm thời đừng bàn đến Quân gia, ngươi xác định hiện tại muốn đối đầu với Kiếm Trủng sao?” Trong giọng nói của Quân Tiêu Dao lộ ra ý nghiền ngẫm.
Kiếm Trủng đã có ý giao hảo với Quân gia, vậy Quân Tiêu Dao cũng không ngại mượn danh Kiếm Trủng một chút.
Mà đúng lúc này, sâu trong hư không có một bóng người hiện thân, dùng ánh mắt lãnh đạm mà nhìn Thánh Linh Chuẩn Đế của Thánh Linh Chi Khư - Rõ ràng đó là Kiếm Thất!
Ông ta cũng là một chuẩn đế cao giai, không yếu hơn tên Thánh Linh Chuẩn Đế này.
“Ngươi...” Thánh Linh Chuẩn Đế á khẩu không trả lời được.
Tất cả đều bị Quân Tiêu Dao đoán trúng.
Mà lúc này, trong tai Thánh Linh Chuẩn Đế truyền đến một tia thần niệm.
Sắc mặt ông ta biến đổi, ánh mắt âm trầm như nước, hung hăng trừng Quân Tiêu Dao một cái, sau đó xoay người biến mất trên hư không.
Thấy tình cảnh này, ánh mắt của Quân Tiêu Dao trở nên thâm thúy.
“Đã trêu chọc đến tình trạng này mà Thánh Linh Chi Khư lại còn có thể nhịn, xem ra bọn chúng thật sự đang âm mưu làm đại sự gì đó, có lẽ là đang chuẩn bị cho náo động, cho nên mới hiện tại cũng không muốn gây ra nhiễu loạn gì.”
Quân Tiêu Dao nghĩ tới điểm này.
Thánh Linh Chi Khư thân là vùng cấm, sở dĩ biểu hiện e dè nhát gan như vậy, cũng không phải bọn họ thật sự hèn nhát, mà do so với mạng của Kiếm Đế Tử, bọn chúng còn có kế hoạch càng quan trọng.
Cái này cũng không phải một dấu hiệu tốt gì.
“Ta cũng phải mau mau chuẩn bị, chờ việc ở Cửu Thiên chấm dứt thì phải trở về Tiên Vực chuẩn bị sẵn sàng.”
Một hồi phong ba đã hạ màn như thế.
Rất nhiều sinh linh Cửu Thiên đều cảm thấy kinh ngạc.
Không nghĩ tới Thánh Linh Chi Khư thật sự nhát tới trình độ này.
Điều này cũng làm sự kiêu ngạo trong lòng một ít sinh linh Cửu Thiên bắt đầu tan vỡ. Có thể nói, Quân Tiêu Dao thật sự lấy sức của một người mà đánh nát kiêu ngạo của sinh linh Cửu Thiên.
Bên kia, trong Thánh Linh Chi Khư có thần niệm đang giao lưu.
“Chẳng lẽ lại bỏ qua cái chết của Kiếm Đế Tử như vậy?” Có đại nhân vật lạnh lùng nói, đó là một Thánh Linh đại thành.
“Sẽ không bỏ qua như thế, chỉ là hiện tại không nên cành mẹ đẻ cành con.”
“Không sai, ‘Cánh cửa’ kia sắp sửa xuất hiện, biến số và đại thanh tẩy lớn nhất trong lịch sử sắp phát sinh, Thánh Linh Chi Khư chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng tất cả mọi chuyện đã.”
“Lúc này đối đầu với Quân gia quá không khôn ngoan.”
“Vậy cứ bỏ qua món nợ máu kia sao?”
“Đương nhiên không phải, cuối cùng nợ máu sẽ được hoàn lại, chờ đại thanh tẩy chân chính tiến đến thì Quân gia cũng không thể tránh khỏi.”
“Cái gì, rốt cuộc đại thanh tẩy lần này cũng ra tay với Quân gia sao?” Có Thánh Linh đại thành kinh ngạc, cảm thấy chấn động đến cực điểm.
…
Trong những cuộc náo động trước kia, Quân gia vẫn luôn là người đứng ngoài cuộc.
Không can dự, không ngăn cản.
Mà các vùng cấm Cửu Thiên cũng có chút hiểu biết về Quân gia, biết Quân gia quá thêm sâu, cho nên sẽ không trêu chọc bọn họ.
Cái này như trở thành một quy tắc được ước định.
Nhưng hiện tại, lại có đại nhân vật nói phải ra tay với Quân gia, nếu truyền tin này ra thì tuyệt đối là một đại tin tức kinh thiên động địa.
“Cũng không phải là chúng ta quyết định, ý chí của Trường Sinh Đảo cũng như thế.”
“Trường Sinh Đảo...”
Nhắc tới nơi này, một ít đại nhân vật của Thánh Linh Chi Khư đều ngừng lại.
Tuy rằng thập đại vùng cấm Cửu Thiên cùng có nội tình khó lường, cao cao tại thượng, nhưng trong mơ hồ cũng có chênh lệch mạnh yếu.
Tuy rằng không phải khác nhau đặc biệt rõ ràng, nhưng cũng có thể phân chia ra chút cao thấp.
Mà Trường Sinh Đảo chính là vùng cấm có thực lực mơ hồ xếp ở hàng đầu trong thập đại vùng cấm Cửu Thiên. Thậm chí trong năm người đứng đầu trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên đã có hai người là kiêu tử của Trường Sinh Đảo.
Trong đó có một người còn là đứng đầu trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên.
Bởi vậy có thể thấy được nội tình của Trường Sinh Đảo thâm hậu đến mức nào.
Mà náo động lần trước, trường sinh đảo cũng là chủ động nhất, thậm chí so sánh đánh cách không hình tượng thì Trường Sinh Đảo hơi giống như ban tổ chức. Mà các vùng cấm Thánh Linh Chi Khư, Đế Vẫn Thần Sơn, Luân Hồi Hải, Thú Quật chính là người tham dự.
“Ra tay với Quân gia là chuyện trước kia chưa bao giờ xuất hiện.”
“Rốt cuộc Trường Sinh Đảo đang suy nghĩ cái gì?”
“Ta cảm thấy có lẽ là bởi vì Quân Tiêu Dao kia.”
“Quân Tiêu Dao? Chỉ là một hậu bối mà thôi, mặc dù yêu nghiệt đến mấy thì hiện tại cũng chỉ là con kiến trong mắt chúng ta.”
“Ai biết được, nếu thật sự để hắn trưởng thành tiếp thì tương lai sẽ sinh ra biến số gì, không ai biết được cả.”
“Nói ngắn gọn, món nợ máu này sẽ không bỏ qua như vậy.”
“Đúng rồi, hình như Thất Thải Đạo Nhân đã xuất quan.”
“Sau khi biết Kiếm Đế Tử bị giết, có lẽ ông ta sẽ ra tay, dù sao cũng kiêu tử còn sót lại là của Thánh Linh Chi Khư chúng ta.”
“Nếu thật sự có thể giết chết Quân Tiêu Dao thì cũng bớt việc, Quân gia cũng không thể vì thế mà tức giận.”
Những thần niệm trong Thánh Linh Chi Khư dần dần bình ổn lại.
Mà một khu vực trong Thánh Linh Chi Khư, có một ngọn núi lớn bảy màu.
Một người trẻ tuổi nhìn qua mang theo vài phần tiên phong đạo cốt, tay cầm một cây phất trần đang đi ra từ trong đó. Hắn có mái tóc bảy màu như cầu vồng, nhìn rất thần dị đặc thù.
“Quân Tiêu Dao...”
Người này đưa mắt nhìn ra nơi xa, trong mắt có huyền quang thất sắc lưu chuyển, như có thể mai một vạn vật!
...