Chương 1861: Chó chê mèo lắm lông
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Diệp Cô Thần đã quen một thân một mình, dù là kiếm ma kiếp trước hay là hắn của hiện tại, thậm chí là Độc Cô Kiếm Thần kia.
Trên cơ bản không có bất cứ thân tình, hữu nghị, tình yêu gì, vĩnh viễn đơn độc mà đứng, giống như cô lang. Kiếm chính là toàn bộ ý nghĩa tồn tại của bọn họ.
Quân Tiêu Dao không phát biểu ý kiến về chuyện này.
Giá trị nhân sinh của mỗi người đều đáng được tôn trọng.
Diệp Cô Thần coi kiếm như ý nghĩa duy nhất, đó chính là giá trị của hắn.
Mà đối với Quân Tiêu Dao, tu luyện là rất quan trọng.
Nhưng so ra thì thân nhân, ái nhân, hồng nhan, bằng hữu, tri kỷ cũng rất quan trọng.
Quân Tiêu Dao không muốn đến cuối cùng khi trở thành vô địch thiên hạ, đưa mắt nhìn bốn phía chỉ còn lại có một mình hắn cô đơn.
Vậy sẽ là cảm giác cô tịch đến mức nào?
“Rốt cuộc ý nghĩa của tu luyện là cái gì, có lẽ đáp án trong lòng mỗi người đều không giống nhau. Nhưng đối với ta thì không phải là tịch mịch trên đỉnh cao, mà là có năng lực bảo hộ tồn tại quý trọng nhất trong lòng mình.” Quân Tiêu Dao thở dài một tiếng và nói.
Nhan Như Mộng đứng bên cạnh cũng nhìn thật sâu vào mắt Quân Tiêu Dao.
Nam tử nhìn qua vĩnh viễn như gió mát, cứ như thản nhiên trước tất cả mọi chuyện, nhưng trong lòng hắn luôn có sự áp lực và trầm trọng mà người khác không thể lý giải.
Giờ phút này Nhan Như Mộng bỗng đã hiểu ra vì cái gì Khương Thánh Y lại quan trọng với Quân Tiêu Dao như vậy.
Rất có khả năng là vì Khương Thánh Y hiểu sự trầm trọng và cô độc trong lòng Quân Tiêu Dao, hơn nữa nguyện ý giúp hắn chia sẻ một phần áp lực.
Giờ khắc này, Nhan Như Mộng vốn luôn không có mục tiêu gì bỗng đã có mục tiêu.
Nàng không cầu có thể luôn làm bạn bên cạnh Quân Tiêu Dao, chỉ cần có thể chứng kiến hắn bước lên đỉnh cao, vẫn luôn canh gác cho hắn thì đã đủ rồi.
Hình như cảm giác được không khí có chút ngưng trọng, Quân Tiêu Dao bỗng cười nhạt, trêu ghẹo nói: “Diệp huynh biết không, chuyện tàn khốc nhất trong thiên hạ không gì khác là phụ tấm chân tình của một nữ tử.”
Nghe thấy lời này, ánh mắt của Nhan Như Mộng và Diệp Cô Thần cùng nhìn về hướng Quân Tiêu Dao, mang theo một tia cổ quái.
“Thế nào?” Quân Tiêu Dao sờ sờ cằm.
“Quân huynh, lời này nói ra từ miệng ngươi, sao cảm giác có chút châm chọc khó hiểu?”
Cả người có tính cách như Diệp Cô Thần mà giờ phút này cũng có chút câm nín.
Bản thân Quân Tiêu Dao ngươi đã từng cô phụ bao nhiêu trái tim nữ tử, trong lòng không tự giác chút sao?
Không nói đâu xa, đang có một người còn đứng ở chỗ này thấy không.
Nhan Như Mộng cũng nghiến răng, ánh mắt trở nên khá hung hăng.
Quân Tiêu Dao này không phải đang chó chê mèo lắm lông sao?
“Khụ...” Quân Tiêu Dao ho khan một tiếng.
“Được rồi, kế tiếp vẫn nên tu luyện đi, đúng rồi Diệp huynh, không phải ngươi vẫn luôn muốn luận bàn với ta sao, vừa vặn có thời gian...”
…
Sau khi hành trình Kiếm Trủng hạ màn, chuyện về Kiếm Trủng cũng đã truyền khắp bát phương.
Hỗn Vương bị trấn áp thì không nói, dù sao có trường hợp của Sát Vương và Hung Vương trước đó, Hỗn Vương bị trấn áp cũng không phải chuyện khó lý giải.
Nhưng chuyện khác cũng đủ khiến người ta líu lưỡi, đó chính là Kiếm Đế Tử bị Quân Tiêu Dao chém.
Đây không phải là việc nhỏ gì, mà là đại sự đủ để làm rúng động Cửu Thiên!
Dù sao Kiếm Đế Tử cũng không phải con chó con mèo, không phải hạng như Vương Mông trước kia, hắn ta là đế tử vùng cấm chân chính, là nhân vật tinh anh nhất.
Hơn nữa chính yếu là Kiếm Đế Tử không chỉ đơn giản bị chém giết, mà là bị luyện hóa như tài liệu.
Đối với nhất mạch Thánh Linh thì đây tuyệt đối là sỉ nhục. Dù sao không có nhất tộc nào nguyện ý bị người khác coi thành tài liệu mà luyện hóa.
Cho nên, khi tin tức này truyền ra, lập tức kíp nổ dư luận của Cửu Thiên.
“Lá gan của Quân Tiêu Dao không khỏi quá lớn, thật sự dám giết đế tử vùng cấm!”
“Đây là triệt để đắc tội Thánh Linh Chi Khư rồi.”
“Cho dù sau lưng hắn có thế lực như Quân gia, phỏng chừng Thánh Linh Chi Khư cũng sẽ không để yên đâu.”
“Kế tiếp có trò hay để xem rồi.”
Toàn bộ Cửu Thiên có rất nhiều thế lực, đều đưa mắt về nơi này để quan sát.
Mà khi tin tức này truyền tới Tiên Lăng, cũng khơi dậy những tiếng ồ lên.
“Sao có thể...” Liễu Quỳnh Yên sợ ngây người.
Nàng vốn cho rằng lần này Quân Tiêu Dao đi đến Kiếm Trủng sẽ vấp phải trắc trở, dù sao đám người Kiếm Đế Tử, Hỗn Vương đều là yêu nghiệt cấp bậc đại Thiên Tôn.
Kết quả hiện tại lại là một người mất mạng, một người bị trấn áp.
Vân Thiên Lại cũng cảm thấy chấn động, ban đầu nàng còn hơi lo lắng cho Quân Tiêu Dao, sợ Quân Tiêu Dao xảy ra bất trắc gì, hiện tại xem ra là nàng suy nghĩ nhiều.
Ngay vào lúc Cửu Thiên chấn động, rốt cuộc vào một ngày hôm đó, ở bên ngoài Kiếm Trủng, một bóng dáng vĩ ngạn mang theo khí tức hùng tráng đi vào.
Đó là một Thánh Linh cấp Chuẩn Đế.
“Quân Tiêu Dao, lăn ra đây!” Giọng nói hùng dũng vang dội truyền khắp vũ trụ sao trời!
“Tới rồi!” Ở bên ngoài Kiếm Trủng đã sớm có tu sĩ các nơi chờ đợi xem coi.
Nhưng sau khi tiếng quát vang lên, toàn bộ Kiếm Trủng lại an tĩnh không có một chút tiếng vang.
Sắc mặt Thánh Linh Chuẩn Đế kia có chút khó coi, trong mắt mang theo lửa giận vô biên.
Quân Tiêu Dao chém giết luyện hóa Kiếm Đế Tử của nhất mạch ông ta, hiện tại lại không có ý ra mặt giải thích lấy một câu.
“Quân Tiêu Dao, ngươi thật sự muốn không chết không ngừng với Thánh Linh Chi Khư bọn ta sao, hiện tại ra đây tạ tội còn có thể giữ lại cho ngươi một chút mặt mũi.”
Nhưng vẫn không ai trả lời.
Cảnh này thật xấu hổ.
Trực tiếp xông vào Kiếm Trủng?
Căn bản không có khả năng, đừng nói Kiếm Trủng thân là một trong thập đại vùng cấm, cũng có uy nghiêm thuộc về chính mình. Cho dù không ai ngăn cản thì Thánh Linh Chuẩn Đế cũng không xông vào được.
Bởi vì ở ngoài Kiếm Trủng có Kiếm Khí Tinh Hà vờn quanh, cái này cũng không phải đùa giỡn.
Cả Thánh Linh đại thành chân chính bước vào trong đó cũng sẽ có nguy hiểm, càng đừng nói là Thánh Linh Chuẩn Đế như ông ta.
Cho nên cứ như vậy rất xấu hổ.
Xông thẳng vào thì không được.
Cứ rời đi như vậy lại quá mất mặt.
Còn cường giả chân chính của Thánh Linh Chi Khư, Thánh Linh đại thành, hiển nhiên không có khả năng xuất thế vì chuyện này.
Hơn nữa nói thật, Thánh Linh Chuẩn Đế này cũng đều không phải đại diện cho toàn bộ Thánh Linh Chi Khư. Đơn giản là do Kiếm Đế Tử là đế tử của nhất mạch bọn họ, cho nên ông ta mới muốn đến tính sổ.
Nhưng cục diện hiện tại thật là tiến thoái lưỡng nan.
Đến cuối cùng, Thánh Linh Chuẩn Đế này chỉ có thể xụ mặt, ngồi xếp bằng trên hư không.
Ông ta chờ!
Cũng không tin Quân Tiêu Dao ở lại Kiếm Trủng cả đời.