Chương 1883: Loạn Cổ tái hiện?
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Răng rắc!
Phủ quang của Loạn Cổ Phủ như thần phủ khai thiên tích địa trong thần thoại!
Phủ quang làm sáng bừng chư thiên, cắt đứt hàng tỉ ngân hà, mênh mông vô biên!
Thánh Linh Chuẩn Đế kia trực tiếp biến thành những hạt vi lạp còn nhỏ hơn bụi bặm trong phủ quang này.
Sức mạnh tích tụ vạn cổ của Loạn Cổ Phủ khủng bố đến mức nào? Thậm chí không cần người ngoài thao túng, chỉ dựa vào một tia ý chí còn sót lại của Loạn Cổ, khi gặp phải thánh linh đã theo bản năng phát ra một trảm tuyệt sát!
Một rìu chém giết một Thánh Linh Chuẩn Đế!
Hoàn vũ thất thanh!
Cửu Thiên chấn động!
Wsau vạn cổ, vị đại đế đã từng danh lưu sử sách của Tiên Vực lại nở rộ ra hào quang của ông ta.
Một tia ý chí, vạn cổ bất diệt!
Uy thế của Loạn Cổ lại làm toàn bộ Cửu Thiên kinh hãi!
…
Ai có thể tưởng tượng đến sự chấn động này?
Cách năm tháng vạn cổ, ý chí của Loạn Cổ Đại Đế lại mượn dùng Loạn Cổ Phủ để hiện hóa.
Một rìu chém giết một Thánh Linh Chuẩn Đế!
Đây là cảm giác nhiệt huyết trào dâng như thế nào!
Chỉ sợ không ai có thể nghĩ đến, vốn chỉ là một trận tranh phong sinh tử giữa hai thiên kiêu tuổi trẻ, cuối cùng lại khiến Loạn Cổ Phủ chân chính hiện thế.
Không ai nghĩ tới Loạn Cổ Phủ chân chính đang nằm sâu trong Đoạn Thiên Cốc, trong trận đại chiến lúc trước ở nơi đây, mấy Thánh Linh đại thành tham chiến đều ngã xuống.
Cho nên cũng không ai biết tình huống sau đó là như thế nào, càng không thể biết Loạn Cổ Đại Đế để lại Loạn Cổ Phủ ở đâu.
Mà hiện tại, chân tướng đã được phơi bày, Loạn Cổ đại đế đã đặt Loạn Cổ Phủ ở Đoạn Thiên Cốc.
Có lẽ đây cũng là một loại ý chí kế thừa, dù kết cục của Loạn Cổ như thế nào, nhưng rìu của ông ta cũng sẽ thay ông tiếp tục làm kinh sợ Cửu Thiên, trấn áp Thánh Linh Chi Khư!
Đây là đại khí phách và đại lòng dạ như thế nào!
Một thanh rìu trấn một vùng cấm!
Chỉ Loạn Cổ ta!
Giờ khắc này, cho dù là Quân Tiêu Dao tâm tính cao ngất cũng không nhịn được mà sinh ra một tia kính trọng.
Tuy rằng hắn không muốn làm anh hùng, nhưng không có nghĩa là hắn không kính nể những anh hùng đó.
“Lúc trước, Loạn Cổ Đại Đế chém giết vô số những Thánh Linh đại thành vùng cấm ở đây. Hôm nay, Loạn Cổ Phủ lại trảm thánh linh vùng cấm ở chốn này. Các vùng cấm, các ngươi cho rằng mình có thể cao cao tại thượng, có thể chỉ tay che trời. Không nghĩ tới những đại đế cổ xưa đó vẫn đang nhìn các ngươi!”
Lời nói của Quân Tiêu Dao truyền khắp trời sao Cửu Thiên!
Những đại đế từng trấn áp náo động, dù kết cục như thế nào, nhưng ý chí kia cũng đã trở thành bất diệt, tỷ như Vô Chung lực áp Luân Hồi Hải, Loạn Cổ đánh trọng thương Thánh Linh Chi Khư, thậm chí là Độc Cô Kiếm Thần một người một kiếm đẩy ngang chủ tế giả cũng như thế.
Bọn họ vẫn chưa mất đi, ý chí của bọn họ còn tồn tại!
Giờ khắc này, tất cả sinh linh Cửu Thiên ở đây đều trầm mặc.
Thậm chí cho dù là những vùng cấm chưa từng tham dự náo động như đám người Côn Hư Tử cũng trầm mặc.
“Cửu Thiên coi Tiên Vực là ruộng rau hẹ và thí luyện trường, hiện tại xem ra, có lẽ là một sai lầm...” Côn Hư Tử lẩm bẩm nói.
Hắn mơ hồ có dự cảm nam tử đứng sừng sững trên cửu tiêu, bạch y bay phất phới, khí thôn vạn cổ trước mặt có khả năng chính là tồn tại mấu chốt nhất kết thúc cách cục này!
“Cũng khó trách người trong tộc muốn ta tiếp xúc với Quân công tử, nếu ngày sau đại cách cục biến ảo, hắn sẽ sắm vai nhân vật quan trọng nhất.” Côn Hư Tử nghĩ thầm.
Giờ phút này, ở đây có một người hoàn toàn thất thần, ánh mắt dại ra, tâm thái như hỏng mất, đó chính là Thất Thải Đạo Nhân.
Thánh Linh Chuẩn Đế kia không chịu được một kích của Loạn Cổ Phủ, dễ dàng ngã xuống như vậy ngay trước mặt hắn.
“Ngươi... Thì ra đã sớm biết!” Thất Thải Đạo Nhân nhìn về phía Quân Tiêu Dao, lộ ra nụ cười khổ thê thảm đến cực điểm.
Quân Tiêu Dao đạm mạc không nói.
Thân là truyền nhân của Loạn Cổ, lại mang theo lạc ấn của Loạn Cổ Phủ, Quân Tiêu Dao là người duy nhất có thể cảm ứng được tung tích của Loạn Cổ Phủ.
Sau khi bước lên Cửu Thiên, Quân Tiêu Dao đã mơ hồ nhận ra Loạn Cổ Phủ hẳn nằm ngay trong Cửu Thiên.
Sau đó Thất Thải Đạo Nhân ước chiến ở Đoạn Thiên Cốc, khi ấy Quân Tiêu Dao cũng đã xác định suy nghĩ trong lòng, cho nên hắn mới thong dong như vậy.
“A... Ta bại...” Thất Thải Đạo Nhân vô cùng sầu thảm.
Không chỉ thua ở phương diện vũ lực, mà cả tâm trí tính kế cũng hoàn toàn bại trước Quân Tiêu Dao.
Thậm chí Quân Tiêu Dao đã tính trước được sẽ có người đứng sau lưng che chở cho hắn ta, nhưng Quân Tiêu Dao vẫn không để bụng, bởi vì hắn còn cất giấu át chủ bài là Loạn Cổ Phủ.
Nhìn thấy Thất Thải Đạo Nhân thê thảm như vậy, trong mắt Quân Tiêu Dao không có chút đồng tình và thương hại nào.
Được làm vua thua làm giặc, đó là định luật vạn cổ bất biến.
Nếu lúc này người thua là hắn thì Thất Thải Đạo Nhân không chỉ hạ tử thủ, còn sẽ nhục nhã một hồi.
Không có bất cứ chần chờ nào, Quân Tiêu Dao lấy Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh trấn áp xuống, chuẩn bị trấn Thất Thải Đạo Nhân vào trong đó để luyện hóa.
Mà lúc này, một giọng nói động lòng người như suối trong vang lên: “Đạo huynh chậm đã, hà tất làm tuyệt như thế?”
Người mở miệng chính là Trường Sinh Thiên Nữ.
Trường Sinh Thiên Nữ nổi danh là bình dị gần gũi, không có sự cao ngạo của băng sơn mỹ nhân, cho nên cũng rất được lòng người.
Hiện tại nàng lại mở miệng cầu xin cho Thất Thải Đạo Nhân.
“Không hổ là Thiên Nữ đại nhân a.” Ánh mắt một ít thiên kiêu chung quanh lập loè.
Xinh đẹp tuyệt thế, rồi lại lòng mang từ bi.
Đương nhiên, sở dĩ Trường Sinh Thiên Nữ cầu tình còn có một nguyên nhân.
Thánh Linh Chi Khư và Trường Sinh Đảo đều là phái Thanh Tẩy, là minh hữu phát động đại thanh tẩy. Cho nên tất nhiên nàng sẽ không ngồi nhìn Thất Thải Đạo Nhân ngã xuống như vậy.
Nhìn nữ tử tư dung tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành này, Quân Tiêu Dao căn bản lười nói nhiều một câu.
Nếu hắn bại thì Trường Sinh Thiên Nữ tuyệt đối sẽ không nói thêm một câu cho hắn.
Nhìn quen nhiều nữ nhân như vậy, nàng ta là loại hình gì thì hắn liếc một cái là có thể nhìn thấu. So với loại kỹ nữ trà xanh này, thậm chí cả Cơ Thanh Y cũng làm người ta thích hơn một chút.
Quân Tiêu Dao không chút do dự mà trấn đỉnh xuống, trực tiếp nuốt Thất Thải Đạo Nhân vào trong đó, hung hăng luyện hóa.
“A!” Trong Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Thất Thải Đạo Nhân và âm thanh kim loại vỡ vụn.
Đó là âm thanh khi vạn vật mẫu khí năng nề nghiền nát hắn bảo khu.
“Đạo huynh, ngươi...” Dù là Trường Sinh Thiên Nữ thì sắc mặt cũng cứng lại.
Nói như thế nào thì này cũng là đệ nhất mỹ nhân Cửu Thiên, đứng thứ tư trên Long Phượng bảng, là thiên nữ của Trường Sinh Đảo, vậy mà Quân Tiêu Dao lại không nể mặt nàng ta như thế.
Nhưng nhìn Loạn Cổ Phủ lơ lửng trên hư không kia, Trường Sinh Thiên Nữ nuốt một ngụm nước bọt, không dám phát tác.