Chương 1884: Thánh Linh đại thành tức giận
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đám người Cổ Thiên Diệt cũng không có động tĩnh.
Buồn cười, cả chuẩn đế đô cũng đã ngã xuống, bọn họ còn dám động vào hay sao?
Sau khi luyện hóa Thất Thải Đạo Nhân, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh có tăng lên rõ ràng, nhưng vẫn không đạt tới cấp bậc đế binh.
Hiển nhiên, muốn Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh tấn chức còn khó hơn Đại La Kiếm Thai nhiều.
Hiện tại Quân Tiêu Dao thật sự cân nhắc có cơ hội luyện hóa hết đám người Thạch Hoàng, thánh linh của Thánh Linh Chi Khư hay không.
Nếu có cơ hội này thì hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Mà đúng lúc này, sâu trong trời sao xa xôi truyền đến một tiếng hừ lạnh.
Chỉ một tiếng hừ lạnh thôi lại giống như gió lốc thổi quét đến, nhấc lên gợn sóng làm vỡ nát rất nhiều sao trời.
“Phương hướng kia... Là Thánh Linh Chi Khư!”
“Chẳng lẽ là Thánh Linh đại thành chân chính thật sự nổi giận?”
Tất cả thiên kiêu đều im lặng, cảm giác được một luồng uy thế khủng bố như thiên uy.
Nhưng ngẫm lại cũng phải, thiên kiêu ưu tú nhất Thánh Linh Chi Khư - Thất Thải Đạo Nhân và một Thánh Linh Chuẩn Đế đã cùng ngã xuống.
Thậm chí các đại lão Thánh Linh Chi Khư đều không phản ứng kịp, bởi vì tất cả phát sinh quá nhanh, cũng quá đột ngột, đến bây giờ mọi người vẫn cảm thấy như đang trong cơn mộng.
Gặp phải tổn thất thảm thống như vậy, đổi lại là thế lực nào khác cũng sẽ tức giận, khó có thể chấp nhận,
Mặc dù cách hàng tỉ hư không, uy thế cuồn cuộn này cũng mang đến cho người ta cảm giác linh hồn run rẩy và sợ hãi.
“Đây là uy thế của Thánh Linh đại thành sao, mặc dù chưa hiện thân, nhưng một tiếng hừ lạnh cũng có thể vang vọng ngân hà...”
Mà giờ phút này, Loạn Cổ Phủ lơ lửng trên hư không bỗng nở rộ ra hào quang, trợ giúp Quân Tiêu Dao chống đỡ uy thế đến từ Thánh Linh đại thành.
Quân Tiêu Dao thì đứng vững trên hư không, vẫn luôn hết sức bình thản.
“Các ngươi làm vậy là coi như giết tên nhỏ thì tới già, giết già lại tới càng già sao? Bản thần tử còn chưa so đo các ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ, để Thánh Linh Chuẩn Đế tham gia chiến đấu, chẳng lẽ các ngươi còn muốn hỏi tội? Đương nhiên, nếu thật là Thánh Linh đại thành ra tay, tất nhiên Quân mỗ cũng không ngại, chỉ cần các ngươi dám động thủ.”
Quân Tiêu Dao nói rất thản nhiên, cứ đứng khoanh tay như vậy, mang dáng vẻ như ngươi chướng mắt ta lại làm không làm gì được ta.
Tong trời sao là sự im lặng như cái chết.
Thật lâu sau, ở phương hướng của Thánh Linh Chi Khư mới truyền đến một giọng nói khàn khàn già nua: “Quân gia tiểu bối, làm quá đáng cẩn thận căng quá đứt dây.”
“Hơn nữa...”
“Quân gia có thể làm chỗ dựa cho ngươi bao lâu còn là chưa biết trước được, ngươi cứ tự giải quyết cho tốt!”
Tiếng nói vừa dứt thì khí tức như thiên uy kia cũng thối lui như thủy triều. Hiển nhiên Thánh Linh Chi Khư phải cắn nát răng mà nuốt quả đắng này vào bụng.
Muốn trách thì trách bọn họ không dự đoán được nhân quả Loạn Cổ Phủ kia.
Quân Tiêu Dao nghe xong thì sắc mặt vẫn bất biến, chỉ là sâu trong đáy mắt hiện lên một tia ám mang.
Lời nói của Thánh Linh đại thành này là ám chỉ muốn kéo cả Quân gia vào đại náo động có thể nói là xưa nay chưa từng có này sao?
…
Trong các đợt đại náo động trước kia, Quân gia vẫn luôn là người đứng ngoài cuộc.
Vùng cấm không muốn trêu chọc thêm một phiền toái, mà Quân gia cũng lười ra tay.
Mà hiện tại, nghe Thánh Linh đại thành kia nói vậy là có ý muốn kéo Quân gia luôn xuống nước trong lần náo động này sao?
Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một nụ cười lạnh, hắn cũng không quá lo lắng, Quân gia đứng sừng sững vạn cổ, trời khó diệt, đấy khó táng.
Nếu một hồi náo động có thể huỷ diệt Quân gia thì không khỏi suy nghĩ quá đơn giản.
Dù sao cả thần tử là Quân Tiêu Dao cũng không rõ nội tình của Quân gia sâu đến mức nào. Hắn chỉ biết, cho dù là nhân vật cấp cổ tổ và nhất tổ, nhị tổ chưa từng hiện thân.
Ngoài ra, còn có tồn tại cấm kỵ cấp bậc như Khí Thiên Đại Đế có thực lực không thể suy đoán.
Càng đừng nói còn có Nguyên Thủy Cổ Đế, Thông Thiên Cổ Đế chỉ từng xuất hiện trong thần thoại cổ sử.
Nói thật, Quân Tiêu Dao thật sự không rõ rốt cuộc Quân gia có bao nhiêu đại lão.
Mặc dù lần này sẽ là náo động khủng bố nhất trong lịch sử, nhưng tuyệt đối không đến mức dao động căn cơ của Quân gia.
Cho nên Quân Tiêu Dao hoàn toàn làm lơ uy hiếp của Thánh Linh đại thành kia, hiện tại điều duy nhất hắn phải làm chính là có được càng nhiều át chủ bài và thủ đoạn trước khi náo động tiến đến.
Mượn sức Kiếm Trủng, còn có được vật chất Tiên Đạo, đều là thủ đoạn át chủ bài tích góp được.
Nhìn thấy cả Thánh Linh đại thành của Thánh Linh Chi Khư cũng không động thủ với Quân Tiêu Dao, tất cả tu sĩ Cửu Thiên toàn trường chỉ cảm thấy chấn động.
Hiện tại Quân Tiêu Dao đã thật sự hoành hành Cửu Thiên, không kiêng nể gì, hoàn toàn không để bất cứ vùng cấm nào trong mắt, cứ tùy ý tàn sát kiêu tử trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên.
Có thể nói, một mình Quân Tiêu Dao đã phá tan sự cao ngạo của toàn bộ Cửu Thiên thành từng mảnh.
Nhưng dù vậy, đa số sinh linh Cửu Thiên vẫn khó có thể sinh ra oán khí. Bởi vì Quân Tiêu Dao thật sự nói chuyện bằng thực lực, cũng không chỉ ỷ vào bối cảnh Quân gia mà kiêu ngạo.
“Kế tiếp, trong Cửu Thiên chúng ta chỉ còn có vài người có tư cách giao thủ với Quân Tiêu Dao...”
“Vương Diễn thực lực khó lường, Trường Sinh Thiên Nữ, đại ma vương Cổ Thiên Diệt, Thao Vương đứng đầu trong Tứ Tiểu Vương của Thú Quật, còn có... người đứng đầu trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên, Trường Sinh Đế Tử!”
Những người này không ai không phải là yêu nghiệt đứng đầu Cửu Thiên uy danh hiển hách, diặc biệt là Trường Sinh Đế Tử, đến nay không ai dám khiêu chiến vị trí đứng đầu bảng của hắn ta .
Nhưng nhìn nam tử như trích tiên bạch y trước mặt, các sinh linh Cửu Thiên đều cảm thấy bồn chồn trong lòng.
Không ai biết được cực hạn của Quân Tiêu Dao ở đâu, bởi vì ở Cửu Thiên căn bản không có ai có thể ép ra cực hạn của Quân Tiêu Dao, đến bây giờ hắn còn giữ lại rất nhiều.
Những ánh mắt chung quanh trở nên kính sợ, kiêng kị, vừa sợ vừa lo.
Quân Tiêu Dao hoàn toàn làm lơ những ánh mắt đó, hắn giơ tay lên, Loạn Cổ Phủ chân chính lập tức rơi vào trong tay hắn.
Lạc ấn của Loạn Cổ Phủ cũng trực tiếp dung nhập vào trong đó.
Cảm nhận được uy năng mênh mông tới cực điểm của Loạn Cổ Phủ, Quân Tiêu Dao cũng hơi mỉm cười. Ban đầu hắn còn tưởng rằng Loạn Cổ Phủ giống như Loạn Cổ đế phù, đều ở cấp bậc đế binh. Nhưng cẩn thận nghĩ lại, Loạn Cổ Phủ chém giết qua vô số Thánh Linh đại thành, những Thánh Linh đại thành đó vốn chính là chất dinh dưỡng tốt nhất.
Hơn nữa Loạn Cổ Phủ còn bị chôn sâu trong Đoạn Thiên Cốc rất nhiều năm tháng, vẫn luôn yên lặng lột xác, bởi vậy hóa thành chuẩn Tiên Khí cũng không phải không thể lý giải.
Mà Quân Tiêu Dao thân là truyền nhân của Loạn Cổ, còn có Loạn Cổ đế phù trong người. Tất nhiên Loạn Cổ Phủ sẽ nhận Quân Tiêu Dao là chủ.
Tuy rằng Loạn Cổ Phủ còn chưa lột xác ra khí linh chân chính, nhưng ý thức mơ hồ truyền đến từ Loạn Cổ Phủ lại rất thân thiết với Quân Tiêu Dao.
Dù sao Quân Tiêu Dao là người có nhân quả gần nhất với Loạn Cổ, lúc trước hắn còn từng luận bàn giao lưu với tâm ma của Loạn Cổ.