Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1885 - Chương 1885 - Hoàn Toàn Đặt Uy Danh

Chương 1885 - Hoàn toàn đặt uy danh
Chương 1885 - Hoàn toàn đặt uy danh

Chương 1885: Hoàn toàn đặt uy danh

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Kế tiếp còn có một mục tiêu, chính là tìm kiếm càng nhiều vật chất Tiên Đạo. Chỉ cần có đủ nhiều thì Cửu Lê đồ và Loạn Cổ Phủ đều có khả năng lột xác thành Tiên Khí.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Đến bây giờ, nếu bỏ qua không đề cập đến Quân gia thì Quân Đế Đình vẫn chưa có một món Tiên Khí nào áp trận.

Vậy thì không được, dù thế nào Quân Tiêu Dao cũng phải tạo ra Tiên Khí chân chính cho Quân Đế Đình, Tiên Khí mới là nội tình thật sự.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao thu hồi Loạn Cổ Phủ, các kiêu tử Cửu Thiên ở đây đều đỏ mắt.

Đó chính là chuẩn Tiên Khí, là tồn tại còn hi hữu cường đại hơn cả đế binh, thế lực bất hủ bình thường cũng khó có được, kết quả Quân Tiêu Dao lại dễ dàng lấy được như vậy.

Một người có thực lực thì thôi đi, vận khí cũng tốt như vậy thì thật khiến người ta đố kỵ.

Quân Tiêu Dao cũng rất sảng khoái, tới Cửu Thiên một chuyến, chỉ xét đến chuyện tìm được một chuẩn Tiên Khí cũng đã rất đáng giá rồi.

“Được rồi, chỉ là một trò khôi hài nho nhỏ mà thôi, chư vị cũng xem diễn xong rồi, vậy tan đi.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.

“Một trò khôi hài...”

Mọi người đều câm nín.

Người đứng thứ năm trên Long Phượng bảng - Thất Thải Đạo Nhân bị chém.

Thánh Linh cấp Chuẩn Đế bị giết.

Thậm chí còn tạo nên lửa giận của Thánh Linh đại thành.

Kết quả theo lời Quân Tiêu Dao nói thì đây là một trò khôi hài.

Quả thực con mẹ nó!

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao từng tham dự cuộc chiến Ách Họa thì trường hợp này thật sự chỉ có thể nói là trò mèo mà thôi.

Ngay vào lúc đám người Quân Tiêu Dao chuẩn bị rời đi, Trường Sinh Thiên Nữ đứng dậy.

Mái tóc đen của nàng ta như mây, phong tư tuyệt đẹp, tuyệt lệ mộng ảo, dáng người xinh xắn, đường cong phập phồng, là đệ nhất mỹ nhân Cửu Thiên, khiến lòng người dao động.

“Quân công tử, ngươi làm vậy có thấy quá đáng lắm không.” Nàng ta còn canh cánh trong lòng vì trước đó Quân Tiêu Dao không nể mặt mình.

Quân Tiêu Dao lãnh đạm nói: “Không cần nói nhảm nhiều, đừng nói chỉ giết một Thất Thải Đạo Nhân, dù là địch với toàn bộ Cửu Thiên thì đã sao?”

Thực lực quyết định tất cả, Quân Tiêu Dao căn bản không sợ bất cứ khiêu chiến nào.

Ánh mắt của Trường Sinh Thiên Nữ trở nên thâm thúy, nàng ta nói: “Trong cuộc chiến này, Quân công tử thật sự đã chứng minh thực lực của mình, ngươi có tư cách đánh một trận với Đế Tử đại nhân.”

Đế Tử đại nhân mà nàng ta nói đến tất nhiên chính là Trường Sinh Đế Tử.

Quân Tiêu Dao lại đột nhiên bật cười.

“Lời này thực buồn cười sao?” Trường Sinh Thiên Nữ nhíu mày liễu lại.

Quân Tiêu Dao lắc đầu bật cười và nói: “Tư cách? Ai có thể nói tư cách trước mặt ta? Quân Tiêu Dao này tới Cửu Thiên là muốn trấn áp tất cả những kẻ không phục, nói cho Trường Sinh Đế Tử, ta cho hắn tư cách khiêu chiến bản thần tử!”

Quân Tiêu Dao vung tay áo lên, lời nói vang dội.

Tư cách là hắn cho người khác, mà không phải người khác cho hắn.

Chỉ hỏi trong thiên hạ ai có tư cách cao cao tại thượng trước mặt hắn?

Dù sao bởi vì nguyền rủa thánh thể, cuối cùng hắn sẽ đối đầu với Trường Sinh Đảo, đó chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Khí tức và uy áp nghiêm nghị này làm cả Trường Sinh Thiên Nữ cũng cảm thấy tức ngực, cảm giác được một luồng áp lực che trời lấp đất ập đến.

Nàng chính là người đứng thứ tư trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên, thực lực còn mạnh hơn Thất Thải Đạo Nhân.

Trường Sinh Thiên Nữ nhíu chặt mày lại, không dám nói thêm gì nữa mà trực tiếp rời đi.

Pháp thân của Cổ Thiên Diệt cũng liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, hắn ta vốn có tính cách ngông cuồng, nhưng lại chưa nói một câu mà trực tiếp biến mất.

Hiển nhiên hắn không ngốc, biết chỉ là một pháp thân còn chưa có tư cách buông lời hung ác ở trước mặt Quân Tiêu Dao.

Trong mắt Cơ Thanh Y lập loè dị quang, không biết suy nghĩ cái gì, sau đó cũng rời đi theo.

Ba huynh đệ Luân Hồi Hải - đám người Huyền Di lai giống như ăn tường, xanh cả mặt. bọn họ cũng chán nản rời đi, không dám nuôi âm mưu trêu chọc Quân Tiêu Dao.

Có thể nói, sau cuộc chiến này, Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn củng cố uy danh và địa vị của mình, trừ mấy yêu nghiệt đỉnh cấp của Cửu Thiên ra thì không ai dám trêu chọc hắn nữa.

Những tu sĩ Cửu Thiên ở đây đều mang tâm tình phức tạp rời đi.

Một mình Quân Tiêu Dao mà đã hạ thấp Cửu Thiên cao ngạo xuống bụi bậm, dù kiêu tử Cửu Thiên lợi hại như thế nào thì ở trước mặt thần tử Tiên Vực là hắn, họ cũng chỉ là cặn bã.

Hiện tại, một số tu sĩ Cửu Thiên đã gửi gắm hết hy vọng lên đầu các yêu nghiệt đứng đầu còn lại. Chỉ có bọn họ mới có khả năng ngăn cản Quân Tiêu Dao tiếp tục không kiêng nể gì.

“Khoảng thời gian trước có tin tức, hình như vùng đất Quy Khư có chút dị động truyền đến.”

“Đến lúc đó, nói không chừng sẽ là đại sự kinh động toàn bộ Cửu Thiên.”

“Đám người Trường Sinh Đế Tử, Thao Vương, Cổ Thiên Diệt, Vương Diễn bế quan đều là vì đang chuẩn bị cho vùng đất Quy Khư.”

“Đến lúc đó nếu Quân Tiêu Dao đi đến đó thì sẽ có trò hay để xem.”

“Không sai, chỉ đám người Thao Vương cũng đã đủ cho Quân Tiêu Dao ứng phó.”

“Càng đừng nói còn có Trường Sinh Đế Tử được gọi là đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Cửu Thiên.”

“Quân Tiêu Dao là đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Tiên Vực, mà Trường Sinh Đế Tử là đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Cửu Thiên ta, nếu bọn họ va chạm thì mới thú vị.”

Có một ít tu sĩ đang giao lưu.

Bọn họ cảm thấy, cho dù Quân Tiêu Dao mạnh đến mấy thì cũng không đến mức một mình nghiền áp tất cả các kiêu tử trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên. Đó là chuyện mà từ xưa đến nay không ai có thể làm được.

Quân Tiêu Dao cũng không để ý người khác nghị luận.

Người tầm thường luôn không tin vào kỳ tích, mà Quân Tiêu Dao lại là người sáng lập kỳ tích!

Sau khi lên tiếng chào hỏi đám người Vân Thiên Lại một tiếng, Quân Tiêu Dao chuẩn bị đi về trước.

Mà đúng lúc này, một tiếng nói thanh thúy như chim sơn ca vang lên: “Sư phụ, người đi đâu vậy!”

Người lên tiếng chính là Côn Linh Ngọc tinh quái lém lỉnh, nữ giả nam trang kia.

“Là ngươi.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói, ánh mắt lại nhìn về hướng nam tử áo xanh nho nhã bên cạnh nàng.

“Tại hạ là Côn Hư Tử, ra mắt Quân huynh, xá muội không hiểu chuyện, mong rằng Quân huynh đừng để ý.” Côn Hư Tử khéo léo nói.

“Đâu nào.” Quân Tiêu Dao cười nhạt.

Ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng, đây là nguyên tắc làm người của Quân Tiêu Dao.

“Cái gì gọi là không hiểu chuyện, ta là nghiêm túc muốn bái sư.” Côn Linh Ngọc tức khắc lẩm bẩm.

Nàng thật sự muốn bái Quân Tiêu Dao làm sư phụ, hiện tại sau khi chính mắt chứng kiến trận chiến này, Côn Linh Ngọc càng sùng bái Quân Tiêu Dao.

“Cuộc chiến này thực sự xuất sắc, trước kia còn muốn lãnh giáo Quân huynh hai chiêu, hiện tại xem ra không cần thiệt rồi.” Côn Hư Tử cười than một tiếng và nói.

Hắn đứng thứ sáu trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên, thực lực cũng cực mạnh, nhưng cả Thất Thải Đạo Nhân cũng yếu ớt như tờ giấy ở trước mặt Quân Tiêu Dao, vậy càng khỏi bàn đến hắn ta.

“Côn huynh khiêm tốn, đúng rồi, trước kia Côn Linh Ngọc cô nương nói ta có cố nhân ở Côn Luân Khâu, việc này...” Quân Tiêu Dao nói.

Hắn vẫn luôn để chuyện này trong lòng, Côn Linh Ngọc kia cũng không giống như đang gạt người.

Bình Luận (0)
Comment