Chương 1893: Vùng đất Quy Khư, trường săn thú hoàn mỹ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Trường Sinh Đảo!” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao lập loè.
“Không sai, tuy rằng thập đại vùng cấm Cửu Thiên không có phân chia xếp hạng mạnh yếu. Nhưng trên thực tế, trong mơ hồ vẫn có một ít phân chia cấp bậc. Mà từ trước tới nay, Trường Sinh Đảo đã mơ hồ là đứng đầu trong thập đại vùng cấm Cửu Thiên.”
“Đương nhiên, không phải nói Trường Sinh Đảo mạnh hơn vùng cấm, mà là bọn họ quá thần bí. Còn chủ tế giả Trường Sinh Đảo kia nữa, chỉ cần có hắn thì địa vị của Trường Sinh Đảo vĩnh viễn sẽ không ngã xuống.”
Nhắc tới kẻ kia của Trường Sinh Đảo, cả tộc trưởng Côn Sơn của Côn Luân di tộc cũng lộ ra vẻ mặt cực kỳ kiêng kị. Đó là cảm giác bất lực khi đối mặt với tồn tại chí cường.
Quân Tiêu Dao khẽ thở ra một hơi.
Cả Côn Sơn cũng không thể nói ra tên thật, chỉ có thể nói là vị kia của Trường Sinh Đảo.
Bởi vậy có thể thấy được sự khủng bố của kẻ đó khiến người ta không dám nhắc đến tên thật!
Quân Tiêu Dao bỗng lại nghĩ đến về lời nguyền Thánh Thể, hình như Trường Sinh Đảo có trộn lẫn vào trong đó.
Mà từ xưa đến nay, kẻ kia của Trường Sinh Đảo lại là tồn tại duy nhất vẫn luôn có được thân phận chủ tế giả, thậm chí có khả năng chính là đệ nhất chủ tế!
Chẳng lẽ đó chỉ là trùng hợp?
“Trường Sinh Đảo, vì sao muốn liên hợp địa phủ tạo ra lời nguyền đối với nhất mạch thánh thể?” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.
Tuy rằng lần nói chuyện này với Côn Sơn giúp Quân Tiêu Dao cởi bỏ một ít bí ẩn, tỷ như chủ tế giả, nghi thức chủ tế, Thành Tiên Môn và nguyên nhân sinh ra náo động hắc ám.
Nhưng kỳ thật còn có một ít bí mật chưa được giải đáp, tỷ như độc thủ phía sau màn đối chiến với Hoang Đế cũng không được Côn Sơn đề cập đến.
Chẳng lẽ độc thủ kia có hoàn toàn không có liên quan gì đến náo động hắc ám?
Quân Tiêu Dao không nghĩ như vậy.
Còn có chủ tế giả Trường Sinh Đảo kia lại có dính líu gì đến lời nguyền Thánh Thể hay không?
Và vì sao lão lại ra tay với nhất mạch thánh thể?
Ngoài ra, Quân Tiêu Dao lại nghĩ tới Đế Hạo Thiên, trọng sinh giả kia vẫn luôn tìm kiếm cái gọi là mảnh Thạch Bàn.
Vậy mảnh Thạch Bàn kia lại có liên hệ gì với Thành Tiên Môn?
Đế Hạo Thiên là công cụ của kẻ nào chứ?
Trong nháy mắt, Quân Tiêu Dao suy nghĩ rất nhiều thứ trong đầu.
Không thể không nói, những âm mưu đại bí vạn cổ đó thật sự quá phức tạp. Người bình thường suy nghĩ thôi cũng rất khó nghĩ rõ ràng, càng đừng nói là thâm nhập điều tra.
Sự tiết lộ của Côn Sơn làm bầu không khí trở nên rất ngưng trọng. Vẻ mặt của đám người Nhiếp Chiến, A Cửu đều lạnh lẽo như băng.
Mấy tin tức này mang đến cho người ta tuyệt vọng thật sự quá lớn.
Ngũ đại chủ tế giả như thần linh hủy diệt sắp buông xuống Tiên Vực. Ngoài ra còn có các tồn tại vô thượng của những đại vùng cấm cũng sẽ tham dự đại thanh tẩy.
Đây quả thực là một sức mạnh không thể chống cự, còn khủng bố hơn bất cứ lần náo động nào trước kia vạn lần!
Thậm chí so với lần náo động cấp sử thi này, những náo động trước kia cũng chỉ có như vậy, hoàn toàn không thể sánh bằng.
Đây là một hoàng kim đại thế rực rỡ lộng lẫy, nhưng hạo kiếp phải nghênh đón cũng là khủng bố nhất.
Trước đó có kiếp nạn Ách Họa dị vực, là đám người Quân Tiêu Dao, Quân Vô Hối bình định.
Nhưng náo động lần này thì ai có thể ngăn cản kia chứ?
A Cửu theo bản năng mà đưa mắt nhìn về hướng Quân Tiêu Dao đang trầm tư.
Vẻ mặt của hắn không có quá nhiều biến hóa, càng không có chút sợ hãi, kiêng kị, sợ hãi nào, chỉ có sự tự hỏi thâm trầm.
“Thiếu chủ...” A Cửu lẩm bẩm trong lòng.
Nàng biết Quân Tiêu Dao có áp lực như thế nào. Nếu Quân Vô Hối thật sự muốn trấn áp lần náo động này giống như đám người Vô Chung, Loạn Cổ, vậy Quân Tiêu Dao tuyệt đối không có khả năng ngồi nhìn.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao yêu nghiệt, nhưng dù sao tuổi của hắn còn quá nhỏ.
Tuổi trẻ như vậy mà phải đối mặt với loại hạo kiếp này, làm trong lòng A Cửu không khỏi tê rần.
Nhưng nàng lại không có năng lực đi trợ giúp Quân Tiêu Dao, tuy rằng Hỗn Độn Đạo Tôn đã là cường giả đỉnh cấp, nhưng đứng trước mặt loại náo động cấp sử thi này thì không khác gì một con kiến.
“Tiểu hữu, tình huống đại khái chính là như thế. Còn bí mật cấp bậc càng sâu thì bởi vì Côn Luân Khâu chưa từng tham dự náo động, cho nên cũng không thể biết càng nhiều tin tức.” Côn Sơn nói.
Theo lý thuyết, sau khi biết được chân tướng tàn khốc này, tu sĩ Tiên Vực bình thường tuyệt đối sẽ cảm thấy hắc ám, tuyệt vọng.
Nhưng làm Côn Sơn bất ngờ chính là, vẻ mặt của Quân Tiêu Dao vẫn rất bình tĩnh, như giếng cổ không gợn sóng.
Côn Sơn cũng coi như một cổ lão, cũng phải có ánh mắt nhìn người.
Ông ta có thể nhìn ra Quân Tiêu Dao thật sự rất bình thản mà không phải cố tình giả bộ trấn định.
Không thể không nói, tố chất tâm lý này làm Côn Sơn cũng phải thán phục. Trước kia ông ta còn cho rằng người có thể tiếp tục kéo dài khí vận của Quân gia vạn năm chính là Quân Vô Hối.
Ai ngờ Quân Vô Hối vừa mới quật khởi, nở rộ ra hào quang thì con hắn cũng đã khủng bố như thế.
Có thể nói, nếu Côn Luân di tộc bọn họ có thể xuất hiện một hai dị số vạn cổ giống như Quân Vô Hối, Quân Tiêu Dao thì sao còn sầu không thể báo thù Thương tộc?
Nhưng mặc kệ như thế nào, Côn Sơn có một loại trực giác bản năng mách bảo rằng Côn Luân di tộc bọn họ phải giao hảo với Quân Tiêu Dao.
Nói không chừng Quân Tiêu Dao còn có thể giúp bọn họ báo thù. Dù sao Côn Sơn cũng biết Quân Tiêu Dao và Thương tộc có thù oán.
Thượng Thương Bát Tử vẫn luôn nghĩ cách đối phó Quân Tiêu Dao như thế nào.
“Kế tiếp tiểu hữu có tính toán gì không?” Côn Sơn mỉm cười và nói.
Quân Tiêu Dao suy nghĩ một chút rồi nói: “Kế tiếp sẽ chờ đợi vùng đất Quy Khư mở ra đi.”
Quân Tiêu Dao nhất định phải đi đến vùng đất Quy Khư, địa điểm Thành Tiên Môn hiện hóa nằm trong nơi sâu nhất của vùng đất Quy Khư.
Ngoài ra, tế đàn bất hủ hiến tế cho Thành Tiên Môn cũng nằm trong vùng đất Quy Khư.
Quân Tiêu Dao muốn làm rõ chủ tế lệnh mình đánh dấu có được nên sử dụng như thế nào, hẳn cần phải đi đến tế đàn bất hủ một chuyến.
Mặt khác còn có vật chất Tiên Đạo quan trọng nhất, Quân Tiêu Dao cũng nhất định phải có được.
Có lẽ những chủ tế giả đó chướng mắt vật liệu thừa thẹo kia, nhưng đối với thiên kiêu thế hệ trẻ như Quân Tiêu Dao thì đó đã xem như số lượng lớn vật chất Tiên Đạo.
Cho nên đám người Trường Sinh Đế Tử, Thao Vương, Cổ Thiên Diệt, Vương Diễn mới chuẩn bị vì cơ duyên vùng đất Quy Khư.