Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1894 - Chương 1894 - Hợp Tấu Với A Cửu

Chương 1894 - Hợp tấu với A Cửu
Chương 1894 - Hợp tấu với A Cửu

Chương 1894: Hợp tấu với A Cửu

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, Côn Sơn cũng khẽ gật đầu và nói: “Đúng vậy, trước mỗi lần Thành Tiên Môn hiện hóa, vùng đất Quy Khư sẽ trước sinh ra dị động.”

“Đó cũng là cơ hội có thể thâm nhập trong đó. Bởi vì lần nàoThành Tiên Môn cũng sẽ hiện hóa ở vùng đất Quy Khư, cho nên hoặc nhiều hoặc ít cũng còn lại một ít vật chất Tiên Đạo.”

“Tuy rằng những cấm kỵ vô thượng vùng cấm đó chướng mắt, nhưng vẫn là cơ duyên rất lớn đối với thế hệ trẻ. Nhưng tiểu hữu cũng phải cẩn thận, dù sao ngươi, gây thù chuốc oán quá nhiều ở Cửu Thiên, vùng cấm muốn diệt sát ngươi không phải số ít.” Côn Sơn cảnh báo.

“Bọn họ dám sao?” Quân Tiêu Dao nói.

Côn Sơn khẽ lắc đầu và nói: “Tiểu hữu có điều không biết. Bởi vì vùng đất Quy Khư là nơi mà Thành Tiên Môn hiện hóa buông xuống, cho nên quy tắc thiên địa ở nơi đó cực kỳ đặc thù.”

“Bất cứ thần niệm, nhân quả nào cũng không thể thẩm thấu tới đó. Người ở trong đó cũng không thể truyền tin tức gì ra ngoài.”

“Nói cách khác, nếu có người muốn gây bất lợi với tiểu hữu ở trong đó thì người ngoài không có khả năng biết được. Nếu ngươi xảy ra bất trắc gì, cho dù là Quân gia cũng không có khả năng biết là ai xuống tay với ngươi.”

Quân Tiêu Dao nghe xong thì có một nghi vấn: “Đúng rồi, Côn Sơn tiền bối, nếu là phân thân tiến vào vùng đất Quy Khư, nếu ngã xuống thì chẳng phải bản tôn cũng sẽ biết?”

Quân Tiêu Dao nghĩ tới một điểm mù, tuy vùng đất Quy Khư che chắn tất cả cảm giác nhân quả, nhưng phân thân tiến vào trong đó, bản tôn ở lại bên ngoài thì sẽ như thế nào.

Côn Sơn khẽ lắc đầu và nói: “Ta biết tiểu hữu có khống chế pháp môn nhất khí hóa tam thanh. Nhưng dù là phân thân, pháp thân hay là thứ gì khác, chỉ cần vừa tiến vào vùng đất Quy Khư thì sẽ lập tức cắt đứt liên hệ với ngoại giới. Cho dù là bản tôn cũng không thể cảm giác được rốt cuộc phân thân đã trải qua cái gì ở trong đó.”

“Chỉ khi nào phân thân đi ra từ vùng đất Quy Khư thì mới thành lập liên hệ lại với bản tôn.”

Nghe xong giải thích, lúc này Quân Tiêu Dao mới gật gật đầu.

Nhưng hắn vẫn không có chút sợ hãi nào, trong mắt lại hiện lên một tia sáng.

Vậy chẳng phải càng tốt?

Vùng đất Quy Khư sẽ trở thành sân săn thú hoàn mỹ nhất của hắn!

Quân Tiêu Dao chẳng có chút hảo cảm nào với những vùng cấm phái Thanh Tẩy kia.

Thánh Linh Chi Khư, Đế Vẫn Thần Sơn, Thú Quật, Luân Hồi Hải đều có mâu thuẫn không thể hóa giải với hắn.

Còn có Trường Sinh Đảo, hiện tại tuy nhìn như không có xung đột gì với Quân Tiêu Dao, nhưng kỳ thật lời nguyền Thánh Thể chính là mâu thuẫn lớn nhất.

Cho dù là vì đòi lại công đạo cho nhất mạch thánh thể, ngày sau Quân Tiêu Dao nhất định cũng phải đối đầu với Trường Sinh Đảo.

Cho nên Quân Tiêu Dao đang sầu không biết giải quyết những thiên kiêu vùng cấm kia như thế nào, dù sao không phải tất cả thiên kiêu vùng cấm đều hung hãn mà trực tiếp lập sinh tử chiến với hắn như Thất Thải Đạo Nhân.

Cho nên Quân Tiêu Dao đang buồn rầu vì không tìm thấy cơ hội ra tay thích hợp.

Mà hiện tại, không phải cơ hội đã tới rồi sao?

Vùng đất Quy Khư che chắn mọi nhân quả, thần niệm nhìn trộm, cho dù là đại đế cũng không thể dùng thần niệm quan sát.

Vậy tương đương với một cái hộp đen, dù làm chuyện gì bên trong thì người bên ngoài cũng không biết.

Đối với Quân Tiêu Dao thì đó chính là sân săn thú tốt nhất, những thiên kiêu vùng cấm kia chính là con mồi mà hắn muốn săn giết.

“Côn Sơn tiền bối, tại hạ còn có hai nghi vấn. Chắc sẽ không có người càng mạnh tiến vào vùng đất Quy Khư đúng không? Còn nữa, hẳn không chỉ có thiên kiêu vùng cấm có thể đi vào trong đó.”

Nghe xong thắc mắc của Quân Tiêu Dao, Côn Sơn cũng giải đáp: “Về chuyện này thì tiểu hữu cứ yên tâm đi. Cũng bởi vì quy tắc thiên địa đặc thù của vùng đất Quy Khư mà các đại vùng cấm đều quy định, rèn luyện vùng đất Quy Khư bị giới trong thế hệ trẻ.”

“Vì phòng ngừa có cường giả khác tiến vào, gây bất lợi cho thiên kiêu nhà mình, khi các vùng đất Quy Khư mở ra, các vùng cấm sẽ để những thiên kiêu thế trẻ khác tiến vào trong đó rèn luyện.”

“Đương nhiên, bọn họ cũng không phải có lòng tốt gì, mà chỉ xem những thiên kiêu kia là pháo hôi, cá tạp.”

“Dù sao vùng đất Quy Khư cũng là cấm địa của Cửu Thiên chi Thượng, vẫn luôn cực kỳ hung hiểm, trong đó có rất nhiều nơi chưa có ai đặt chân đến. Vừa vặn những thiên kiêu đó có thể làm pháo hôi đi dò đường, cũng coi như đi tiên phong cho những thiên kiêu vùng cấm kia.”

Quân Tiêu Dao nghe xong thì hơi gật gật đầu, đã yên lòng.

Nếu vậy thì hoàn toàn không còn sơ sót gì, trong thế hệ trẻ Cửu Thiên, cho dù là Trường Sinh Đế Tử đứng đầu Long Phượng bảng, có danh xưng đệ nhất nhân Cửu Thiên thì Quân Tiêu Dao cũng không sợ.

Chờ đến lúc hắn tiến vào vùng đất Quy Khư thì chẳng phải được chém giết lung tung rồi sao?

“Tiểu hữu có thể tạm thời nán lại Côn Luân Khâu, chờ đợi vùng đất Quy Khư mở ra.” Côn Sơn mỉm cười và nói.

Tuy rằng lần náo động này sẽ cực kỳ khủng bố, thậm chí có khả năng lan đến gần Quân gia, nhưng Côn Sơn trước sau vẫn cảm thấy Quân gia làm Thương tộc cũng vô cùng kiêng kị sẽ không ngã xuống trong náo động lần này.

Mà lấy thiên phú thực lực của Quân Tiêu Dao, ngày sau nhất định hắn sẽ là trụ cột của Quân gia, cho nên hiện tại thiết lập giao tình sẽ không sai.

“Côn Sơn tiền bối khách khí.” Quân Tiêu Dao hơi ôm quyền.

Sau đó đám người Quân Tiêu Dao cũng rời khỏi cung điện này

Sau khi đi ra cung điện, Nhiếp Chiến không rên một tiếng.

Côn Linh Ngọc vừa định mở miệng nói muốn bái Quân Tiêu Dao làm sư thì Côn Hư Tử đã lập tức lôi nàng đi.

“Đừng quấy rầy Quân huynh, để hắn một mình lẳng lặng trước đi.”

Bình Luận (0)
Comment