Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1904 - Chương 1904 - Nhiều Chuyện Quái Lạ

Chương 1904 - Nhiều chuyện quái lạ
Chương 1904 - Nhiều chuyện quái lạ

Chương 1994: Nhiều chuyện quái lạ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Theo lý thuyết, những thứ có liên quan đến tiên hẳn là phải vô cùng siêu nhiên, kết quả là nơi này lại giống một vùng tế thổ mang điềm chẳng lành.

Phía sau cửa Thành Tiên thật sự là con đường thông đến Tiên Cảnh giới sao? Quân Tiêu Dao thắc mắc. Có lẽ trong chuyện này vẫn còn bí mật kinh thiên động địa, thậm chí ngay cả Chủ Tế Giả có lẽ cũng không biết rõ, suy cho cùng ngay cả Chủ Tế Giả cũng chưa đi đến nơi sâu nhất trong cửa Thành Tiên.

“Đáng lẽ vùng đất Thành Tiên phải vô cùng may mắn, kết quả là nơi đây lại vô cùng quái dị âm u. Còn có tế đàn Bất Hủ và nghi thức Chủ Tế kia nữa, sao mình lại có cảm giác đây không phải thành tiên mà là hóa ma nhỉ?” Quân Tiêu Dao lắc đầu.

Những bí mật vạn cổ này người bình thường không tài nào biết được, trong sử sách cũng sẽ không ghi lại. Vì vậy chỉ có thể chờ sau khi cửa Thành Tiên giáng lâm mới có thể biết được chân tướng.

Chuyện Quân Tiêu Dao muốn làm lúc này chính là vơ vét cơ duyên của vùng đất Quy Khư.

Nhóm Diệp Cô Thần, Côn Hư Tử không có ở bên cạnh hắn. Hiển nhiên vùng đất Quy Khư có quy tắc không gian riêng của mình, sau khi người ta bước vào thì sẽ đi đến những địa điểm ngẫu nhiên khác nhau.

Quân Tiêu Dao thúc giục thần niệm, muốn dùng thần hồn cảm nhận tình hình xung quanh. Cuối cùng, hắn phát hiện ra phạm vi bao phủ của thần niệm hắn đã nhỏ đi rất nhiều. Phải biết là với nguyên thần Hằng Sa cấp của Quân Tiêu Dao bây giờ, hắn dùng một ý niệm càn quét cả một tinh vực là chuyện không thành vấn đề, thế nhưng ở vùng đất Quy Khư lại phải chịu hạn chế cực lớn.

“Nơi đây quả là có chuyện quái lạ, cắt đứt quy tắc Tiên Vực, chẳng trách lại thần bí đến vậy.”

Quân Tiêu Dao bắt đầu tiến lên dựa theo cảm giác có hạn của bản thân, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng không vang lên trong đầu hắn. Hiển nhiên nơi đây mới chỉ là bên ngoài vùng đất Quy Khư, phải xâm nhập vào vùng trung tâm mới có thể đánh dấu được.

Quân Tiêu Dao không quan tâm lắm, bởi vì chính bản thân hắn cũng muốn đi vào nơi sâu nhất, và tế đàn Bất Hủ cũng nằm ở nơi trung tâm đó.

Bóng dáng Quân Tiêu Dao lượn quanh vùng đất Quy Khư. Xung quanh vắng vẻ yên tĩnh, tạo cảm giác vô cùng quái dị. Có điều Quân Tiêu Dao đã từng đi qua rất nhiều nơi, nên đương nhiên hắn sẽ không e ngại cảm giác này.

Ở nơi xa bỗng có tiếng kêu thảm thiết vang lên. Quân Tiêu Dao nhìn sang thì phát hiện ra một Cửu Thiên kiêu tử vô tình lún xuống một vũng bùn. Thân thể của hắn ta thối rữa với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được. Chỉ trong thời gian mười nhịp thở ngắn ngủi, hắn ta đã biến thành một vũng nước màu đen bốc mùi hôi thối, tan vào trong vũng bùn.

“Chẳng trách phải cần mấy con chốt thí và tạp nham, toàn bộ nơi này toàn là chuyện quái dị.”

Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, trong mắt không hề chứa sự thương hại. Muốn lấy được thứ gì thì cũng phải chịu nguy hiểm, mất đi tính mạng là chuyện quá đỗi bình thường.

Sau đó, Quân Tiêu Dao gặp phải một số chuyện lạ. Một vị tu sĩ bất cẩn đạp phải một vũng bùn không đáng chú ý, hóa thành một vũng máu. Trên một nhánh cây khô cằn có một cái xác khô, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng rồi. Quân Tiêu Dao càng đi sâu vào bên trong thì càng cảm thấy nơi đây giống một vùng đất ma quái hơn, có liên quan gì tới thành tiên đâu chứ?

“Chẳng lẽ là do Chủ Tế Giả huyết tế vạn sinh linh Tiên Vực, tạo thành tội nghiệt quá lớn nên mối khiến cho vùng đất thành tiên mang điềm lành biến thành khu vực ma quái?” Quân Tiêu Dao ngẫm nghĩ.

Khả năng này không phải không thể xảy ra. Tội nghiệt là tồn tại hoàn toàn có thật, đại tội nghiệt bẩm sinh của Diên Triệt chính là một minh chứng rõ ràng nhất.

Chẳng qua là Chủ Tế Giả quá mạnh mẽ, cho dù oán hận, tội nghiệt, nguyền rủa của vạn sinh linh Tiên Vực hội tụ lại với nhau cũng không thể làm gì được Chủ Tế Giả, bọn họ có thể gánh nổi nhân quả này.

Thế nhưng Quân Tiêu Dao tin chắc rằng khi những tội lỗi này chồng chất lên nhau, cuối cùng sẽ có một ngày nó cắn trả. Lúc đó chính là thời cơ tốt nhất để đánh bại Chủ Tế Giả.

Lúc Quân Tiêu Dao còn đang ngẫm nghĩ, hắn bỗng cảm nhận được một gợn sóng pháp tắc khe khẽ.

Trong vùng đất Quy Khư, phạm vi mà thần niệm dò xét được đã nhỏ đi rất nhiều, nhưng thần niệm của Quân Tiêu Dao đã vượt xa những người cùng thời, thế nên phạm vi cảm nhận của hắn vẫn rộng hơn những người khác một ít.

“Chẳng lẽ là Phù Văn Bí Địa?”

Trước khi đi vào đây, Côn Hư Tử từng nói rằng bên trong vùng đất Quy Khư có một Phù Văn Bí Địa. Mặc dù nơi đấy tràn ngập chuyện quái dị và chẳng lành, nhưng đó lại là một nơi lĩnh ngộ pháp tắc tuyệt vời.

Quân Tiêu Dao ngẫm nghĩ rồi tiến thẳng về phía kia. Đến khi tới gần hắn mới phát hiện đó là một vùng trũng lõm xuống. Nơi đó tràn ngập sương mù, khiến người ta không nhìn thấy rõ. Thế nhưng Quân Tiêu Dao có thể cảm nhận được ở nơi sâu nhất có sức mạnh pháp tắc phù văn chuyển động, chiếu rọi hư không, huyền ảo vô cùng.

Quân Tiêu Dao tiến vào trong đó mà không chút chần chừ.

Ngay cả bảy vùng đất không thể tưởng tượng nổi ở Tiên Vực mà hắn cũng tùy tiện đi vào chứ đừng nói đến chỗ này.

Sau khi hắn đi vào trong, bỗng có một cái bóng xuất hiện ở đó không xa. Một giọng nói lạnh lẽo âm u vang lên.

“Dám đi vào vùng đất kia, tự tìm đường chết à? Nhưng đúng lúc lắm, không cần Đế Tử đại nhân ra tay, chỉ cần ta là có thể giải quyết ngươi rồi…”

Bóng người này chính là Trường Sinh Thiên Nữ!

...

Sau khi đi vào Phù Văn Bí Địa, Quân Tiêu Dao phát hiện sương mù mênh mông này cũng có khả năng ngăn cách thần hồn. Phạm vi cảm nhận của hắn lại thu nhỏ thêm một lần nữa. Sương mù xung quanh dày đặc, khiến cho người ta không nhìn thấy rõ. Người bình thường rất dễ sợ đến nỗi hoảng loạn, có cảm giác khủng hoảng.

Bỗng nhiên ở phía trước có một bóng người xuất hiện. Quân Tiêu Dao bước tới thì phát hiện hắn ta đứng yên không nhúc nhích.

“Các hạ, ngươi…”

Quân Tiêu Dao vươn tay ra kiểm tra, bóng người kia ngã sầm xuống đất!

“Chỉ có cơ thể mà thôi, nguyên thần đã tan mất rồi.” Quân Tiêu Dao khẽ cau mày.

Đây là một thiên kiêu đi vào cùng bọn họ, thế mà đã chết đi chẳng rõ lý do.

Quân Tiêu Dao lại tiếp tục đi vào sâu hơn, thi thể ở đằng trước cũng càng ngày càng nhiều. Có một số người chỉ mới đi vào, tất nhiên là do họ không tin, muốn tới Phù Văn Bí Địa thử vận may nên mới chết ở đây. Còn có rất nhiều thi thể cực kỳ cổ xưa, một số người còn không thuộc kỷ nguyên này, đã chết ở đây từ rất lâu rồi.

“Nhiều thi thể như vậy…” Quân Tiêu Dao nhăn mày.

Đúng lúc này, một bóng đen bỗng đánh về phía hắn!

Bình Luận (0)
Comment