Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1919 - Chương 1919 - Siêu Cấp Tiên Khanh

Chương 1919 - Siêu cấp Tiên Khanh
Chương 1919 - Siêu cấp Tiên Khanh

Chương 1919: Siêu cấp Tiên Khanh

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

"Quân công tử, phải chăng bây giờ công tử có thể giúp Thanh Y xóa vết sẹo trên mặt đi được rồi?" Cơ Thanh Y nói.

Nàng không nói, Quân Tiêu Dao cũng suýt chút nữa quên mất việc này.

Khi đó, lịch luyện tại Biên Hoang, hắn là Dị Vực Hỗn Độn Thể, còn nhờ vào đó để chỉnh đốn Cơ Thanh Y.

"Đây cũng là dấu tích mà ta lưu lại cho nàng, xóa đi, có lợi gì cho ta không?" Quân Tiêu Dao nói.

Cơ Thanh Y nói: "Thanh Y có thể nói cho công tử, ở nơi sâu hơn trong vùng đất Quy Khư, còn có một Tiên Khanh siêu cấp khác."

"Ở trong đó, có thể sẽ xuất hiện Tiên mạch đặc biệt vượt qua quả nhất đẳng Tiên mạch."

"Hiện giờ đã có rất nhiều thiên kiêu hội tụ ở đó, nếu Quân công tử còn không đến thì sẽ bị chậm đấy."

"Tiên mạch đặc biệt?" Quân Tiêu Dao cảm thấy có chút hứng thú.

"Nhất đẳng Tiên mạch, dài nghìn dặm, còn Tiên mạch đặc biệt, dài chừng vạn dặm trở lên, có thể tế luyện ra càng nhiều tiên đạo vật chất."

"Tin tức này, coi như là lễ vật cảm tạ Quân công tử." Cơ Thanh Y khẽ mỉm cười nói.

"Vậy được rồi, đa tạ."

Cơ Thanh Y đã làm đến mức này, Quân Tiêu Dao cũng không làm khó nàng nữa.

Hắn giơ tay lên, phất qua hai gò má Cơ Thanh Y.

Vết tích ở trên mặt nàng, lập tức biến mất.

Cơ Thanh Y khôi phục dung nhan hoàn mỹ.

Nàng lại cầm lên một mạng che mặt trắng nõn, che trên mặt.

Che đi vẻ đẹp tuyệt sắc đó.

"Vẻ đẹp như vậy mà lại khó có người được nhìn thấy, thật đáng tiếc..." Quân Tiêu Dao chậc chậc miệng nói.

Sóng mắt Cơ Thanh Y lưu chuyển nói: "Vậy chẳng phải là càng tốt sao, Quân công tử có thể độc thưởng rồi."

Lời này giống như có chút ý đồ bên trong vậy.

Quân Tiêu Dao nói sang chuyện khác: "Nàng không đến Tiên Khanh siêu cấp đó sao?"

Cơ Thanh Y khẽ lắc đầu nói: "Thanh Y không đi được, nếu như ta xuất hiện cùng với Quân công tử, vậy thì cái chết của Cổ Thiên Diệt, chúng ta lập tức sẽ bị hoài nghi."

Không thể không nói, Cơ Thanh Y suy nghĩ rất chu đáo.

"Tâm tư của nàng quả thật rất kín đáo, mặc dù cuối cùng vẫn là ta phải đến chịu trận." Quân Tiêu Dao nói.

Cái chết của Cổ Thiên Diệt, chắc chắn sẽ tính vào đầu hắn.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không để ý, nợ nhiều không lo.

"Vậy thì làm phiền Quân công tử rồi, ngoài ra còn có Trường Sinh Thiên Nữ kia..."

Cơ Thanh Y nhìn thoáng qua Trường Sinh Thiên Nữ ở nơi xa xa.

Nàng đã thấy toàn bộ quá trình.

"Yên tâm, cô ta không ra khỏi vùng đất Quy Khư được đâu." Quân Tiêu Dao cười cười.

Ngữ khí bình thản, lại sự lạnh lùng khó hiểu.

Cơ Thanh Y cũng nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao một chút.

"Là kẻ địch của Quân công tử thật đúng là bi thảm, hi vọng say này, còn cơ hội có thể có hợp tác với Quân công tử."

Cơ Thanh Y cáo biệt, chuẩn bị rời đi.

Nhìn bóng hình xinh đẹp rời đi của Cơ Thanh Y, Quân Tiêu Dao bỗng nhiên nhớ ra một vấn đề.

"Đúng rồi, Thanh Y cô nương, trước kia nàng từng nói, người có thể khiến nàng hiến thân mà không hề ghét bỏ, không phải là nói Quân mỗ ta chứ?"

Nghe thấy lời này, bước chân vội vã của Cơ Thanh Y dừng lại.

Một lát sau, nàng ngoái nhìn cười một tiếng, vô cùng quyến rũ.

Trời đất đều không còn chút màu sắc nào.

"Công tử đoán xem?"

Quân Tiêu Dao hơi sững sờ.

Đầy còn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, nữ tử lòng tràn đầy tính toán, lộ ra nụ cười đơn thuần ngây thơ giống như đứa trẻ.

Chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy sự thuần khiết này sao?

Khi Quân Tiêu Dao lấy lại tinh thần, Cơ Thanh Y đã đi xa.

Không dây dưa dài dòng, cũng không có chút nào lưu luyến.

"Thật sự là một nữ tử thú vị, thật ra ta rất hiếu kỳ, nàng có thể dựa vào bản thân mà đi xa tới đâu."

Quân Tiêu Dao nhàn nhạt lắc đầu.

Sau đó, hắn cũng chuẩn bị tiến về Tiên Khanh siêu cấp mà Cơ Thanh Y nói.

Dù sao Tiên mạch đặc biệt đề luyện ra tiên đạo vật chất hẳn là sẽ không ít.

Quân Tiêu Dao đưa tay, dùng pháp tắc thần liên kéo Trường Sinh Thiên Nữ tới.

Khuôn mặt nàng tràn đầy vẻ hoảng sợ, thất thanh nói: "Không ngờ nữ tử của Tiên Ma động thiên cũng là người của ngươi, ngươi tính toán thật quá thâm sâu!"

Trường Sinh Thiên Nữ không ngờ rằng sẽ có kết quả này.

Ngay từ đầu, khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao rơi vào bẫy.

Nàng ta còn cười trên nỗi đau của người khác, cho rằng Quân Tiêu Dao gặp xui xẻo rồi.

Nói không chừng còn chưa tới lượt Trường Sinh Đế Tử ra tay, Quân Tiêu Dao sẽ phải nghỉ chơi.

Ai có thể ngờ rằng lại có sóng lớn nghịch chuyển như vậy.

Đối với Quân Tiêu Dao, Trường Sinh Thiên Nữ quả thật hoàn toàn không thể nhìn thấu được.

"Cảm thấy bất ngờ sao, điều bất ngờ hơn còn ở phía sau." Quân Tiêu Dao đùa cợt nói.

Đả kích trí mạng nhất đối với một người, chính là để người đó nhìn thấy hi vọng, sau đó lại tự tay hủy hoại hi vọng đó.

Hi vọng duy nhất hiện giờ của Trường Sinh Thiên Nữ chính là Trường Sinh Đế Tử kia.

"Không... Cho dù thủ đoạn của ngươi có nhiều thế nào chăng nữa, Đế tử đại nhân cũng có thể đối phó với ngươi, huynh ấy là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi của Cửu Thiên!"

Trong lòng Trường Sinh Thiên Nữ vẫn ôm lấy tín niệm như cũ.

"Người đứng đầu?"

Quân Tiêu Dao cười.

"Có ta ở đây, cái danh này, hắn không đảm đương nổi!"

Quân Tiêu Dao nắm lấy pháp tắc thần liên, kéo Trường Sinh Thiên Nữ, rời khỏi Tiên Khanh này, tiếp tục thâm nhập nơi sâu vùng đất Quy Khư.

...

Đến tận giờ, thiên kiêu tiến vào vùng đất Quy Khư, đã thiếu hơn một phân nửa.

Đa số bọn họ đều chết trong các loại quỷ dị rồi.

Các thiên kiêu còn lại, cơ hồ đều là tinh anh các cấm khu lớn.

Bọn họ mới có thể thực sự tiến vào chỗ sâu trong vùng đất Quy Khư.

Một tin tức truyền ra, lại khiến một vài thiên kiêu ánh mắt phát sáng.

Đó chính là, chỗ sâu trong vùng đất Quy Khư, xuất hiện Tiên Khanh siêu cấp.

Đó là một Tiên Khanh vô cùng to lớn, ước chừng mấy chục vạn dặm.

Trong đó có thể ẩn chứa Tiên mạch đặc biệt còn hơn cả nhất đẳng Tiên mạch.

Dùng nó đề luyện ra tiên đạo vật chất, tuyệt đối kinh người, còn tốt hơn nhất đẳng Tiên mạch rất nhiều lần.

Vì thế những thiên kiêu còn lại, cũng đều bắt đầu hội tụ về phía Tiên Khanh siêu cấp đó.

Chắc hẳn đến lúc đó, sẽ có một phen tranh phong cực kì kịch liệt.

Quân Tiêu Dao, cũng tiến về phía đó.

Thỉnh thoảng hắn cũng có thể chạm trán với một vài kiêu tử Cửu Thiên.

Đồng thời cũng thể hiện sự chân thành quan tâm và ân cần thăm hỏi.

Những kiêu tử Cửu Thiên kia, đến cuối cùng đều phải khóc lóc giao Tiên mạch trong tay cho Quân Tiêu Dao.

Đợi sau khi Quân Tiêu Dao đi xa.

Bọn họ mới khóc tang.

"Mẹ kiếp, Thần tử Quân gia gì chứ, tốt xấu gì cũng để lại cho bọn ta một chút chứ, rau hẹ còn phải chừa chút rễ chứ..."

Bình Luận (0)
Comment